Cô vợ giả ngốc - Chương 65: Thử xem có xứng đáng hay không?

Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:37:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Ngọc Ly tới nhà của Minh Quân, La Ly đã chạy ra vui vẻ chào đón.

“Vào đây nào, hiếm lắm mới có dịp được gặp nhau, em phải ở lại với chị vài ngày nhé!” La Ly mỉm cười kéo tay Ngọc Ly vào trong.

“Chị, em tới chơi với chị thôi ạ chứ không dám làm phiền chị đâu, em biết chị cũng bận mà.” Ngọc Ly nháy mắt tinh nghịch đáp lại.

“Chị nói thật đó, ở lại chơi với chị vài bữa, giúp chị một chuyện nữa.” La Ly thần bí nói nhỏ vào tai Ngọc Ly: “Làm trinh thám với chị.”

“Hả?” Ngọc Ly bật cười: “Chị nói đi.”

Minh Quân đi ra thấy hai cô gái ngồi trong phòng khách to nhỏ chuyện trò, sắc mặt La Ly hiện rõ sự vui vẻ thoải mái nên cũng thấy yên tâm phần nào. [Hi vọng em nhanh chóng trở lại như trước kia…]

Anh ấy quay lại phòng của mình tiếp tục công việc còn dang dở.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

La Ly lấy đủ loại lý do giữ Ngọc Ly ở lại được hai hôm, tới ngày thứ ba thấy Ngọc Ly bồn chồn lo lắng cô ấy cũng cảm thấy có chút đắn đo.

“Em sao vậy?” La Ly tới bên Ngọc Ly hỏi, trên tay thì cầm ra khay bánh nướng nóng hổi, đây là tác phẩm cả buổi sáng của hai chị em.

Ngọc Ly mỉm cười đưa tới một chén trà đào: “Không có gì ạ.”

Nhưng sắc mặt đã hiện rõ sự thiếu kiên nhẫn.

“Em nghĩ là đến lúc em phải về rồi, phiền chị lâu quá.”

Qua tin nhắn mà cô và Duy Hoàng trao đổi. Cho dù người nhắn tin đã cố giấu, nhưng Ngọc Ly vẫn linh cảm thấy có chuyện gì đó đã xảy ra mà mình không được biết.

Mọi lần anh đều đọc tin và gọi lại ngay lập tức, nhưng hai ngày nay, ngoài nhắn tin hồi đáp, kể cả cô có gọi tới anh cũng không hề nghe máy.

Bận tới mức đó hay sao?

Hơn nữa sáng hôm ấy anh còn đi gặp Tuấn Kiệt…

Càng nghĩ Ngọc Ly càng cảm thấy bất an.

“Chuyện của anh chị, em nghĩ mình là người ngoài có thể không hiểu được cảm xúc của người trong cuộc, chỉ chúc chị sớm đối diện với lòng mình, đừng để những chấp niệm không đáng có chiếm cứ tâm trí.” Ngọc Ly cầm bàn tay La Ly nhẹ giọng khuyên nhủ.

Minh Quân không cho cô nói ra sự thật, đành vậy thôi chứ biết làm sao, mong rằng mọi chuyện sẽ nhanh chóng được giải quyết.

“Vậy hả? Cảm ơn em!” La Ly cười nhưng mắt cô ấy chứa đựng nỗi buồn không nói thành lời. Hơn ai hết cô ấy hiểu mình yêu người đàn ông đó nhiều tới mức nào, nhưng phải chăng càng yêu nên lại càng cố chấp? Càng để ý tới quá khứ của nhau?

Tình yêu lại khiến cô trở nên thấp hèn tới vậy?

Ngọc Ly rời khỏi nhà Minh Quân bắt tắc xi tới thẳng căn cứ của Duy Hoàng. Thấy Ngọc Ly đến đám người vệ sĩ lập tức biến sắc.

“Bà chủ…” Người đàn ông mặc vest đen lần trước đứng ra chào hỏi Ngọc Ly.

Cô gật đầu đi thẳng vào ngôi nhà trung tâm, nhìn một lượt không thấy Duy Hoàng liền lên tiếng hỏi: “Anh ấy đâu?”

Tay cô đang cầm điện thoại gọi Duy Hoàng áp vào sát bên tai.

“Ông chủ mới đi công tác bên nước ngoài.” Anh ta không biết nói gì liền bịa bừa một lý do.

Ngọc Ly liếc mắt nhìn qua liền biết người này đang nói dối, nỗi bất an trong cô càng lúc càng lớn.

Không nói không rằng, cô đi thẳng tới máy tính, nhập mật khẩu khởi động chế độ vệ tinh tìm kiếm. Định vị số điện thoại của Duy Hoàng đang ở ngôi nhà bên cạnh. Ngọc Ly đứng dậy nhằm phương hướng bên đó mà đi.

Cả một đám vệ sĩ lo lắng chạy theo sau.

“Bà chủ, chỗ này không thể vào!” Đội trưởng nhóm vệ sĩ hô to, nhưng Ngọc Ly lúc này giống như không hề nghe được tiếng của anh ta, ngược lại toàn thân cô đang tỏa ra một cỗ hơi thở tức giận, hung hăng và liều lĩnh.

Rất đáng sợ.

Thấy Ngọc Ly như vậy, tất cả đám vệ sĩ đều hoảng hốt trợn tròn mắt, chẳng còn ai dám tiến lên ngăn cản, nhưng lại không thể để cô vào trong… Đó là mệnh lệnh của ông chủ.

Vẻ mặt ai cũng ngập tràn sự khó xử và túng quẫn.

Nhưng rất nhanh bọn họ đã lập tức phải gánh chịu hậu quả vì dám coi cô như một con ngốc mà che dấu sự thật.

“Bụp!” Một tiếng vang của cơ thể vang lên, đội trưởng nhóm vệ sĩ đứng ở vị trí đầu tiên liền nhận một cú đ.ấ.m móc hàm bị hất ngã văng về một bên, đầu váng mắt hoa, lảo đảo suýt ngã khụy xuống đất.

“Đội trưởng, bà chủ!” Đám vệ sĩ vội vàng đỡ người đội trưởng lên đồng thời tức giận gào lên với Ngọc Ly.

Thế quái nào tự nhiên lại nổi điên đánh người.

Đã bảo là một người ngốc rồi, tại sao ông chủ cứ bao bọc như vậy chứ?

Người điên thì làm sao xứng đáng với vị trí kia?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-vo-gia-ngoc/chuong-65-thu-xem-co-xung-dang-hay-khong.html.]

Đội trưởng nhóm vệ sĩ đỡ cái hàm đau buốt, cố đứng vững rồi nhổ ra một ngụm máu, ánh mắt anh ta lộ rõ vẻ khó xử nhìn Ngọc Ly: “Cmn… Bà chủ, tự nhiên cô nổi điên cái gì vậy… Rốt cuộc là sao? Hay cô bị phát bệnh à…”

“Dám giấu tôi, các người coi tôi là ai?” Ngọc Ly gằn giọng nói, ánh mắt lạnh thấu xương quét qua gương mặt của tất cả mọi người.

Đám vệ sĩ khi chạm vào ánh mắt của cô lập tức câm nín không nói lên lời. Kia là ánh mắt của một người bình thường hay sao?

Không thể, nó còn đáng sợ hơn cả ông chủ ấy chứ!

“Đây là mệnh lệnh của ông chủ.” Đội trưởng nhóm vệ sĩ lên tiếng, “Chúng tôi không thể để cô vào trong đó.”

Anh ta tuy nói vậy nhưng đáy lòng đang ngập tràn hoài nghi, rất muốn biết tại sao trên người Ngọc Ly lại có loại khí thế sát phạt này. Vậy nên anh ta liền vẫy tay ra lệnh cho đám người xung quanh tiến lên bao vây Ngọc Ly lại.

Ít ra thì cũng cần phải biết vị trí nữ chủ nhân kia cô có thực sự xứng đáng được ngồi vào hay không?

Mà… cũng giúp thu thập nhân tâm một phen!

Anh ta chịu thiệt hi sinh thân mình vậy.

Ngọc Ly lạnh mặt nhìn đám người đang muốn ngăn cản mình tiến vào trong ngôi nhà kia. Cô nhếch miệng cười giễu cợt rồi xông thẳng tới chỗ đội trưởng nhóm vệ sĩ.

Đám vệ sĩ cũng đồng loạt ra đòn muốn bắt người lại.

Đội trưởng tận mắt thấy chiêu thức tránh đòn và phản công của cô, vô cùng thuần thục liền có chút hoảng hốt, nhiều vệ sĩ vây đánh như thế đều không thắng được cô. Bóng người cô tuy nhỏ nhắn nhưng tràn đầy sát ý, đang từng bước từng bước hướng về phía anh ta mà lao tới…

Đội trưởng và nhóm vệ sĩ không thể tin được, bà chủ ngốc bẩm sinh bên cạnh ông chủ, chẳng những đã khỏi ngốc mà còn đột nhiên hóa thành sát thần, đáng sợ đến mức này.

Ông chủ đã sống hai mặt, hai nhân cách rồi, vậy mà người phụ này… hai bộ mặt còn khác nhau đến vài con phố cơ.

Biểu tình của tất cả vệ sĩ cũng đều một dạng kinh hoàng, bọn họ hoàn toàn không thể ngờ được người phụ nữ trước mắt cùng người vợ ngốc thường ngày luôn tỏ ra vô hại là cùng một người.

“Bà chủ khoan đã…” Đội trưởng nhóm vệ sĩ bỗng cảm thấy hành động khiêu khích muốn dùng bản thân làm mồi thử người của mình thật là ngu ngục. Anh ta hoảng hốt vẫy tay ra hiệu cho Ngọc Ly dừng lại.

Nhưng mà, lời còn chưa nói xong, đã bị một cước đạp bay ra xa.

Cơ thể đội trưởng nhóm vệ sĩ nặng nề ngã ở gần ao cá nhân tạo. Sắc mặt tái mét, lóp ngóp không ngồi dậy nổi.

Anh ta đang hối hận tới phát điên luôn rồi.

Những người còn lại thấy ánh mắt lạnh lẽo của Ngọc Ly chăm chú nhìn về phía mình, lập tức từng bước từng bước chậm chạp lùi ra xa, toàn thân ai nấy đều lạnh lẽo giống như bị ngâm trong hầm băng.

Nhưng Ngọc Ly không từ bỏ, sự tức giận của cô dành cho đám người này vẫn còn. Dám che giấu cô, khinh thường cô sao?

Cô là gì của Duy Hoàng đều do bọn họ quyết định?

Ngọc Ly không cần bất kỳ vũ khí nào, tay chân của cô, thân thể của cô trở thành loại vũ khí sắc bén nhất.

Bàn tay cô giống y như lưỡi d.a.o sắc bén c.h.é.m tới, đám vệ sĩ chỉ có thể cắn răng đáp trả, gắng gượng chống đỡ một chiêu, lại một chiêu.

Ngọc Ly chẳng khác gì một con sư tử không ngừng luồn lách hạ gục từng người một.

Nếu đứng ở ngoài nhìn vào, lập tức có thể thấy, đám vệ sĩ chủ yếu là phòng thủ tìm đường sống còn Ngọc Ly chính là liều mạng ra đòn.

Cho tới khi tất cả đám vệ sĩ không còn một ai dám tiến lên ngăn cản, Ngọc Ly mới hừ một tiếng đẩy cánh cửa ra bước vào trong nhà.

Đội trưởng và nhóm vệ sĩ đồng thời lo lắng nhìn theo bước chân của Ngọc Ly.

Bọn họ đều tin tưởng ở bản lĩnh của cô rồi. Nhưng nếu như cô thấy ông chủ… liệu có làm ra hành động quá khích gì khác hay không?

Thời gian trong nháy mắt như muốn ngừng lại.

Loading...