Cô vợ giả ngốc - Chương 59: Ngồi xem xiếc thú.

Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:37:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên là Duy Hoàng cũng rất không hài lòng với thái độ của vợ chồng nhà họ Trần, dám bắt nạt Ngọc Ly ở đây thì cũng giống như đang tát vào mặt anh một cái!

Duy Hoàng liếc mắt nhìn sang ông Trần lạnh lùng nói: "Ngọc Ly đã không còn là con gái của ông bà Trần? Các người mời vợ chồng tôi tới, nếu như tới rồi lại khiến mọi người mất vui vậy thì chúng tôi xin phép đi về!"

Duy Hoàng giả vờ kéo Ngọc Ly đứng lên, lúc này ông Trần ngượng ngùng ho khan một cái. “Dù thế nào Ngọc Ly cũng là con gái ruột do chúng tôi sinh ra, cậu Hoàng cứ ở lại một lát đi, lâu rồi con bé chưa về nhà.”

Ngọc Ly hơi giật giật gấu áo Duy Hoàng, mắt nháy liên tục.

Anh hừ lạnh một cái, thấy nói như vậy cũng coi như đòn phủ đầu rồi thì cũng không làm gì thêm nữa, ngồi trở lại.

Ngọc Hà cũng kéo ghế ngồi bên cạnh hai người, đúng lúc này một tiếng của người phụ nữ lớn tuổi nào đó ở phòng ăn bên trong vọng ra: "Đứa con gái ngốc của nhà chị đúng là phúc khí lớn, lấy được ông chủ lớn lại được chiều chuộng, tôi phải về bảo con gái tôi tới học tập mới được!"

“Học cái gì, đấy đều là do tôi mát tay nuôi con đấy, các người nhận đứa con gái lớn của tôi, rồi sẽ được lây phúc khi đó!” Bà Trần tự đắc khoe khoang.

“ y trời, còn phải xem con bé vừa mắt con trai nhà tôi hay không?” Người phụ nữ kia không hề ngại ngần mà nói to lên.

Như là đang ngồi xem xiếc thú.

Mà Ngọc Ly cũng là ngồi xem xiếc thật, nhìn bộ dạng xoắn xít của mấy gã đàn ông trước mắt mà cô nhịn cười tới đau cả bụng, ngồi sát bên cạnh Duy Hoàng không ngừng rung.

Tính tình của Ngọc Hà vốn dĩ mạnh mẽ lại ương ngạnh, khi nghe được những lời này liền định đứng lên, nhưng Ngọc Ly ngồi ở bên cạnh vội giữ chặt cô ấy lại, sau đó ghé vào tai nói nhỏ: "Đừng, em còn muốn xem hài kịch. Chị chấp với đám người đó làm gì, coi như mình là khán giả thôi!"

"Hừ!" Nghe Ngọc Ly nói thế, Ngọc Hà lập tức nhịn xuống, chỉ hừ lạnh cũng không nói gì thêm nữa.

Lúc này gương mặt nhiều chất béo của ông Trần bỗng tràn đầy đau lòng hết nhìn Ngọc Hà rồi lại nhìn Ngọc Ly, sau đó than. "Cha mẹ già rồi, thực sự chỉ mong các con yên bề gia thất!"

Ngọc Ly háo hức chờ nghe tiếp. Cô đương nhiên biết ông ta có ý gì, mau nói thẳng ra đi để mấy người kia còn lên sàn thi đấu đấu nào. Nhìn kìa, vẻ mặt ai cũng nô nức chờ mong được tới lượt giới thiệu danh tính.

Để xem nào, lát nữa sẽ chấm xem ai có màn giới thiệu cảm động nhất, vẽ ra một tương lai đẹp nhất. Riêng cái khoản này anh chàng nào học dốt văn hoặc khả năng xã giao kém là coi như tạch nhé.

Ông Trần thở dài rồi tiếp tục: “Hôm nay cha có mời tới nhà mình mấy người bạn, đây đều là con trai ưu tú của nhà họ, các cậu giới thiệu một chút đi để làm quen với nhau.”

“Ôi cái màn dẫn chương trình này qua bao năm vẫn không đổi.” Ngọc Ly ghé vào tai Ngọc Hà nói.

“...” Em chưa từng được nghe.

Sau năm năm sống ở chỗ này, đây vẫn là lần đầu được trực tiếp xem buổi coi mắt quy mô lớn thế này!

Y như lễ hội tuyển rể thời phong kiến.

Lần lượt từng người giới thiệu, má ơi, nó quê làm sao?

Ngọc Ly chợt thắc mắc, chắc là cỗ máy thời gian đang lạc vào chỗ nào đó xung quanh đây.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Một anh chàng tóc để mái ba: bảy vuốt keo bóng loáng, comple phẳng phiu, người hơi gầy xung phong làm quân tốt thí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-vo-gia-ngoc/chuong-59-ngoi-xem-xiec-thu.html.]

“Chào em, anh là Nam, anh năm nay ba mươi tư, gia đình có mở công ty sửa, lắp đặt nội thất ô tô, anh rất thích làm việc nhà và nấu ăn.” Nam nói xong ôm n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm.

Ngọc Ly gật gù thầm nhận xét: “Mắt híp, môi thâm tướng người vũ phu. Có khi hàng họ còn chả ra sao, thở còn khó nhọc như kia…”

Người bên cạnh liếc mắt khinh thường nói: “Anh là Khang, rất vui được biết em. Nếu em thấy có cảm tình với anh chúng mình trao đổi số điện thoại nhé.”

Lại thêm một gã đào hoa, mắt lúng liếng miệng ướt lưỡi khô, tay chân không ngừng ngoa ngoe đúng là… chẳng biết bao nhiêu em xinh tươi đã bị vẻ lãng tử của gã ta lừa rồi. Làm như mình hấp dẫn lắm, cho số? Về nhà học lại lớp b.ú sữa mẹ! Ngọc Ly bĩu môi lắc đầu.

Cứ như thế đi hết sáu chàng trai, mỗi người một vẻ vô cùng đặc sắc, Ngọc Ly cũng đau cả đầu không biết chấm cho ai giải nhất.

Cái đầu nhỏ của cô ở trước mặt Duy Hoàng cứ ngó nghiêng liên tục khiến anh hơi khó chịu cuối cùng nhấc bổng cô lên ấn ngồi sâu vào tận trong lòng mình. Chứng minh rõ ràng sự trỗi dậy nổi giận của một thứ gì đó.

Dám nhìn đàn ông khác ngay trước mặt chồng?

Ngọc Ly giật mình mặt đỏ bừng, không dám giãy dụa, biết ý ngồi im như hối lỗi.

Lúc này Duy Hoàng mới hài lòng mỉm cười, ý tứ của nhà họ Trần là gì?

Ép Ngọc Hà nếu không đấu tranh giành chồng với em gái thì sẽ phải lấy một trong những kẻ có vấn đề trước mặt?

Mà dù sao Ngọc Hà cũng không thích đàn ông, nghĩ như vậy, Duy Hoàng liền không thèm quan tâm nữa. Suy nghĩ của anh lại chạy về tình địch của mình kìa. Cái tên Tuấn Kiệt kia muốn gặp riêng anh vì chuyện gì?

Với quan điểm của Duy Hoàng nếu Tuấn Kiệt không trêu chọc anh, không động tới vợ anh, anh sẽ chỉ khuấy động chỗ anh ta lên rồi mang xác Ngọc Ly về. Còn nếu như anh ta có ý đồ khác, anh cũng muốn xem khả năng của anh ta đến đâu!

Có điều bại lộ thân phận Ngọc Ly quả là không hay ho.

Ngọc Ly ngồi trong lòng Duy Hoàng ngoan ngoãn xem kịch tiếp.

Ngay sau màn giới thiệu của sáu người kia, ông Trần lại đọc một bảng thành tích dài ngoằng của Ngọc Hà, tức thì bầu không khí cũng có chút sôi nổi, với tài đá đưa của ông Trần, tiếng cười lấy lòng của mấy gã đàn ông cũng bắt đầu vang lên.

Bà Trần thấy màn chào hỏi đã xong, mục đích cũng thành liền cùng giúp việc bê thêm khay đồ ăn đi ra: “Ăn cơm nào, mấy món này đầu bếp mới làm đấy.”

"Vừa ăn vừa nói chuyện!” Ông Trần cũng hùa theo, sau đó cầm ly rượu lên nói: "Nào! Chúng ta nâng ly uống cạn để chúc công việc của những người trẻ tuổi ngày càng thăng tiến thuận lợi, tình bạn cũng thêm gắn bó tốt đẹp!"

Mọi người hưởng ứng nâng ly chúc mừng, mỗi người một mục đích, coi như tối nay cũng đều đạt được.

***

“Em có vẻ rất vui?” Duy Hoàng vừa lái xe vừa nhìn sang gương mặt cười đến rung lắc không ngừng của Ngọc Ly.

“Không vui sao được, ngấm ngầm thả thuốc xổ vào rượu, còn cả ở trong canh nữa. Đám người kia không bị đi cấp cứu mới lạ.” Ngọc Hà thẳng thắn vạch trần.

“Cái gì, anh có nhấp một ngụm rượu.” Duy Hoàng sửng sốt nói.

“Yên tâm, ly của anh không có.” Ngọc Ly khoái trá cười. “Ly của anh là chị lấy thêm về sau, anh không để ý à?”

Cô bĩu môi khinh thường, người như anh ta không biết tốt nghiệp lớp tập huấn như thế nào, có lẽ ông già năm xưa cho anh chìa khóa cũng là vì nghĩ anh ngu nhất, sẽ không ham hư vinh mà đưa cái đó ra để lập công, mà ông ta đã đoán đúng một nửa rồi còn gì.

Loading...