"Cũng  thể trách  , từ bé đến lớn   bao nhiêu  xếp hàng đòi gả cho , bây giờ thêm một  cũng chẳng  gì làm lạ.” Duy Hoàng nháy mắt .
Ngọc Ly bĩu môi khinh thường, cô ghé  tai   nhỏ: “Vậy mà ba mươi hai tuổi đầu vẫn còn là trai tân.”
Sau đó lớn giọng: “Không thể tin ."
“Cô cũng  thấy  đấy, nếu như ai thích Hoàng  cũng đòi    chịu trách nhiệm thì hẳn là Song Thiên cần  đổi sang phát triển thành trại tị nạn, chứ   nhà hàng cao cấp.” Ngọc Ly nhún vai  để ý đáp . “Tôi nghĩ là ý tưởng  cũng  , cô Khánh Vi  nhã hứng làm giám đốc một chi nhánh như thế của Song Thiên  ?”
Thích chơi chữ ?
"Sao?" Bây giờ thì đến lượt Khánh Vi  hiểu, cô  lẩm bẩm hỏi : “Giám đốc cái gì?”
“Trung tâm trại tị nạn dành cho  lang thang cơ nhỡ, những  đáng thương   bắt nạt,  cũng  thể là trạm cứu hộ động vật như chó mèo gà vịt, thậm chí cả con vật hoang dã vân vân và mây mây... miễn  cứ  lòng ngưỡng mộ dành cho tổng giám đốc Song Thiên là đều  thu nhận.” Ngọc Ly  tận tình giải thích.
"..." Càng  Khánh Vi càng loạn,  lát  như chợt hiểu  ẩn ý của Ngọc Ly, sắc mặt cô  bỗng trở nên vặn vẹo khó coi.
Dám  cô  là dân tị nạn đáng thương, ví cô  là chó mèo  lạc?
“Cậu...  đừng  mà ăn  linh tinh.” Khánh Vi tỏ  tủi   Duy Hoàng  mếu.
“Anh Hoàng, em là nhân viên của Song Thiên, cũng chính là  của . Vậy mà   ngang nhiên dám bắt nạt em, khác gì  vả mặt .”
Ngọc Ly nhún vai im lặng,  thèm tiếp lời nữa, nhường  sân khấu cho Duy Hoàng. 
Cô ghét nhất loại bánh bèo lấy nước mắt  kêu gọi sự thương hại của  khác. Nói thêm một hai câu  nhịn   động thủ tay chân,   vi phạm lời hứa   đánh  trong công ty của . 
Ngọc Ly giả câm giả điếc để tập làm một cô gái lạnh lùng điềm tĩnh,   ảnh hưởng bởi những sóng to gió lớn từ bên ngoài.
Duy Hoàng thấy , lúc  mới lên tiếng: “Theo như điều lệ của công ty, cô Khánh Vi  vi phạm hai điều. Thứ nhất là  hành vi  văn minh cố ý hãm hại đồng nghiệp, làm   hình ảnh của Song Thiên trong mắt khách hàng. Thứ hai, cô gian dối thiếu trung thực trong công việc, lợi dụng mối quen   xóa  đoạn băng ghi hình. Với vi phạm , Song Thiên quyết định chấm dứt hợp tác, cô chính thức  sa thải.”
Anh ngừng một chút   tiếp: “Tuy nhiên xét thấy cô từng  mối quan hệ bạn bè với vợ của ,  thêm chút quen  với ông bà Nguyễn. Vậy nên lý do cô  Song Thiên sa thải sẽ   công bố  với bên ngoài. Cô nên tự  đơn xin nghỉ thì  hơn.”
Khánh Vi khiếp sợ   gương mặt của  đàn ông đang kê cằm lên vai của con ngốc . Những lời    khiến cô    mất hết hy vọng.
Cô  đường đường là con cưng của nhà tài phiệt  nền móng vững chắc,  mà chỉ vì yêu thích  đàn ông  mà từ hồi  học  cố ý bám theo . Biết  chú ý tới chị em nhà họ Trần, cô  cũng bất chấp  phận để tiếp cận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-vo-gia-ngoc/chuong-51-sa-thai-khanh-vi.html.]
 cô chị Ngọc Hà thì quá kênh kiệu  thèm giao du với cô , chỉ  Ngọc Ly ngốc đôi khi sẽ đáp  vài câu chào xã giao. Cứ thế cô  trở thành một cái bóng lởn vởn qua  giữa đám   bao nhiêu năm qua.
Cho tới khi Ngọc Hà  tai nạn, cô   Song Thiên làm, ngỡ như cơ hội  đến, thì  bao năm cô  chờ đợi,  Duy Hoàng cưới  là con ngốc mà cô  vẫn luôn coi thường.
Cô   mà thua một con ngốc, triệt để thua .
Khánh Vi đau khổ   Duy Hoàng,  nhịn  hỏi: "Ở với một kẻ ngốc  sẽ hạnh phúc ?"
Mặc dù là  khỏi nhưng ngốc thì cũng vẫn là ngốc,   ?
"Cô mà còn  vợ  ngốc,  sẽ khiến cô  còn chút danh tiếng nào để vác mặt  đường !" Đột nhiên Duy Hoàng trừng mắt chua ngoa quát lên.
Khánh Vi  ánh mắt của  dọa cho sợ hãi liên tục lùi  vài bước chân.
Khóe miệng Ngọc Ly thì  giật: “ là, đến giờ vẫn nghĩ cô là kẻ ngốc  ?]”
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Đôi mắt ngập nước của Khánh Vi  dám tin  : “Em    bắt nạt,  chẳng những  bảo vệ em còn  đuổi việc em. Chỉ vì một con ngốc.”
"..." Gì ? Ngọc Ly trố mắt . Diễn giỏi quá!
“Em cứ  cô  là một kẻ ngốc đấy,  làm gì  em, cô  sẽ hủy hoại ; chừng nào hai   bỏ , chừng  em vẫn còn !” Khánh Vi  hét lên  mở cửa bỏ chạy.
Cứ như là oan ức lắm!
Sắc mặt Duy Hoàng trầm xuống,  phụ nữ  thật là... đáng ghét.
Ngọc Ly mỉm  chọc chọc ngón tay  mu bàn tay   khẽ: “Cô   ngừng   vợ  kìa,  sẽ làm gì để cô   dám vác mặt  đường thế?”
Duy Hoàng nhếch miệng    gì.
“Nói . Anh làm em thấy tò mò.” Ngọc Ly  thúc giục.
“Khi đó sẽ cho em . Tin tức điều tra về tay bác sĩ     đấy, em mở  xem .” Duy Hoàng đánh trống lảng.
Nghe  Ngọc Ly cũng  gặng hỏi nữa mà lập tức mở hòm thư .