Cô vợ giả ngốc - Chương 50: Người của anh.
Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:37:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọc Ly không hề hay biết tất cả những chuyện khủng khiếp đang xảy ra.
Ngoài Lyan, Bá Tùng bây giờ còn có cả Tuấn Kiệt cũng đang bí mật điều tra về cô.
Sáng hôm sau, Ngọc Ly kiếm cớ theo Duy Hoàng đi làm để rời khỏi nhà khuất tầm mắt của chị, đi tới Song Thiên sẽ tiện cho việc nghiên cứu hồ sơ bệnh án của Ngọc Hà.
Một mình Ngọc Ly ngồi trong phòng làm việc tổng giám đốc tỉ mỉ kiểm tra từng trang ghi chú của cái tập bệnh án dày cỡ một gang tay.
Sau khi tra xét một lượt kết hợp với file thông tin của Duy Hoàng, về cơ bản Ngọc Ly đã tìm hiểu được tình trạng hiện tại của Ngọc Hà.
Theo như những thứ này, thì đúng là cô ấy đã bị mất trí nhớ tạm thời. Vì thế nên phải liên tục trải qua nhiều lần thôi miên điều trị khác nữa.
Nói chung là hồ sơ rất rõ ràng nhưng lại ẩn chứa không ít sơ hở.
Tần suất thôi miên quá nhiều, mà lại không đạt hiệu quả?
Không có tác dụng? Vẫn chưa khôi phục được ký ức.
Phải biết Tâm An là một bệnh viện quốc tế, trình độ bác sĩ ở đây không phải là loại tầm thường. Tại sao phải làm một việc không có lợi lặp đi lặp lại quá nhiều lần, đến nỗi khiến người ta phải hoài nghi về chất lượng ca điều trị và trình độ của bác sĩ.
Ngọc Ly tìm tên của vị bác sĩ thôi miên rồi chuyển tới cho Duy Hoàng giúp mình tra thông tin. Cô có chút ấn tượng về người đàn ông này, chính là trưởng khoa thì phải.
Trong lúc Ngọc Ly đang đăm chiêu suy nghĩ thì một giọng nói lả lướt quyến rũ vang lên từ phía cửa: "Cô đang tập làm phu nhân tổng giám đốc đấy à? Phong thái cũng ra dáng phết nhỉ!"
Ngọc Ly thờ ơ liếc mắt nhìn lại cô ả đứng cách đó không xa. Khánh Vi đang vòng hai tay trước n.g.ự.c khinh thường hất cằm giễu cợt.
Bộ váy xếp lớp màu hồng nhạt cô ta đang mặc chẳng những không toát lên được vẻ đẹp tinh tế dễ thương mà lại càng khiến cho cô ả trở nên lố bịch.
Đúng là đã ghét người nào thì nhìn cái màu người đó thích cũng cảm thấy khó ưa.
Đặc biệt là cái con ranh n.g.ự.c to hơn não này.
Khánh Vi thấy Ngọc Ly chăm chú nhìn mình, cô ả lại tưởng cô đang ghen tị với chiếc váy mình đang mặc liền lên tiếng: “Đây là chiếc váy duy nhất trong bộ sưu tập chủ đề mùa thu năm nay của nhà thiết kế Alex đấy. Bởi vì có chút quen biết nên cô ấy mới phần lại cho tôi đó.”
“Vậy sao?” Ngọc Ly nhếch miệng cười.
“Tất nhiên, với người như cô thì sao có thể biết được những thứ cao sang này.” Khánh Vi chế nhạo.
“Chiếc váy xếp ly màu hồng duy nhất trong bộ sưu tập theo chủ đề mùa thu của nhà thiết kế Alex là lấy cảm hứng từ hoa ban hồng. Phần n.g.ự.c có đính một viên ruby thượng hạng trị giá hai trăm triệu. Chân váy có ba lớp đan xen với nhau màu sắc nhạt dần về phía ngoài. Cái váy cô đang mặc là hàng pha ke.” Ngọc Ly nói một tràng dài.
Bình thường cô vốn dĩ không thích mặc váy, mà chiếc váy này lại đúng là cái mà Duy Hoàng đã nổi hứng mua tặng cô. Đêm qua còn nghe anh lải nhải đến cả tiếng đồng hồ về nó. Nào là vì sao mùa thu lại chọn hoa ban hồng, rồi nguồn gốc viên ruby, vân vân và vân vân… Rốt cuộc chỉ vì muốn thuyết phục cô hôm nay hãy mặc nó đề đi làm.
May mắn là Ngọc Ly đã trung thành với chủ nghĩa quần âu áo sơ mi của mình.
Khánh Vi nghe thấy cô lưu loát nói ra toàn bộ những điểm độc đáo của chiếc váy thì tái mặt, cô ta đứng đơ ra quên luôn mình cần phải làm gì tiếp theo.
Thừa nhận rằng bản thân mình vừa mới bốc phét?
Không thể!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-vo-gia-ngoc/chuong-50-nguoi-cua-anh.html.]
Sắc mặt Khánh Vi bỗng trở nên bối rối
Ngọc Ly chán ghét thở dài hỏi: "Cô tới đây làm gì?"
Nghe nói sau hôm đại tiệc kia Minh Quân đã cho người dạy cho cô ta một bài học cơ mà, hôm nay lại đã nhảy nhót được như vậy?
Duy Hoàng còn bận truy lùng L chưa xử lý được cái việc cỏn con này, chả nhẽ cô ả lại cho rằng anh đang bao che mình?
Ngọc Ly chợt nổi da gà nhìn Khánh Vi thêm lần nữa, ánh mắt cô có chút nghiền ngẫm.
"Tôi tìm anh Hoàng!" Khánh Vi mỉm cười cố tạo ra vẻ tự tin quyến rũ để chọc tức Ngọc Ly.
Cô bật cười: "Tôi nhớ không nhầm, thư ký Vi còn đang ở trong giai đoạn dưỡng thương?"
Hai tiếng “dưỡng thương” bị Ngọc Ly ngân dài ra khiến sắc mặt Khánh Vi thoáng chút bối rối.
“Nghỉ phép thì tôi không thể tới gặp anh ấy sao?” Khánh Vi không có liêm sỉ nói: “Tôi muốn gặp lúc nào liền gặp lúc ấy.”
Tốt! Có chí khí!
"Vậy thì khiến cô thất vọng rồi, chồng tôi không có ở đây." Ngọc Ly cười châm chọc.
"Tôi ở đây đợi." Khánh Vi đi tới ngồi xuống bàn tiếp khách ra bộ nhất định phải đợi bằng được.
Ngọc Ly nhếch miệng, đúng là không muốn được yên mà, đi sớm nhục ít, ở lại nhục nhiều: "Tùy cô.”
Lát cho cô ăn cơm chó ngập đầu.
Nghe Ngọc Ly sảng khoái đáp ứng, bỗng nhiên Khánh Vi lại cảm thấy có gì đó không ổn. Cô ta cảnh giác nhìn lại, đã thấy cô cúi đầu xuống chăm chú làm việc cũng chẳng thèm tiếp chuyện mình nữa rồi.
Lúc lâu sau, Khánh Vi chờ đến sắp hết kiên nhẫn thì cửa phòng mở ra. Người đàn ông dáng vẻ cao lớn khí chất cao quý tiến vào.
Khánh Vi lập tức đứng dậy cười khanh khách chạy tới: “Anh Hoàng.”
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Duy Hoàng đang đi thẳng tới chỗ Ngọc Ly thì đột nhiên lại xuất hiện một cái bóng hồng lao tới khiến anh híp mắt bước nhanh chân như đang chạy trốn. Khi tới bên ghế ngồi của Ngọc Ly mới lạnh giọng hỏi: “Cô tới đây làm gì?”
“Em muốn nhờ anh lấy lại công bằng cho em.” Khánh Vi lập tức bật công tắc vỡ đê.
Duy Hoàng nhìn cũng không thèm nhìn kéo Ngọc Ly đứng lên rồi ngồi vào ghế ôm lấy cô.
“Hình như cô đi nhầm chỗ, sở cảnh sát ở ngay đầu đường kia thôi.” Duy Hoàng nhếch miệng đùa. Anh biết thế nào Minh Quân cũng sẽ làm gì đó, chỉ là không ngờ anh ấy lại có thể tạo ra được một màn như vậy.
Nghe nói cô ta bị nguyên một thùng kem lạnh to dội vào đầu đến mức suýt thì bị đóng thành băng cơ đấy. Anh còn chưa kịp báo thù cho vợ của mình mà hôm nay cô ta lại vác xác tới đây, mặc cái váy như kia.
Uổng công anh tốn bao nhiêu nước miếng thuyết phục vợ, vậy là coi như đổ sông đổ bể. Cái váy tội nghiệp kia không bị vứt vào xó tủ mới lạ.
Khánh Vi tủi thân lên tiếng: "Em là người của anh, chẳng nhẽ anh không lên bảo vệ người của mình hay sao?"
Cái quái gì vậy?
Ngọc Ly trợn mắt nhìn Duy Hoàng. Anh cũng nhăn nhó tỏ ra oan uổng nhìn lại cô.