Chỉ im lặng ăn thức ăn, một lời nào.
Họ ai cũng coi là mối đe dọa.
Dù thì nãy còn mới phản bác Cô út mà.
Cô út chắc chắn sẽ chọn .
Thế nhưng, Cô út đột nhiên lên tiếng: "Vi Vi , trong những cô ưng ý cháu nhất đấy!"
đột nhiên gọi tên, tay đang gắp thức ăn khựng .
Vốn dĩ, cho dù Cô út chính là đăng bài Tiểu Hồng Thư , cũng định xen chuyện bao đồng.
Mỗi Cô út ức h.i.ế.p , những khác ít xem kịch vui .
Cho nên, một nguyện đánh một nguyện chịu, liên quan gì đến chứ?
lúc ánh mắt hổ thị đán đán như ăn tươi nuốt sống của , vội vàng mở lời từ chối: "Thôi , cháu mỗi ngày làm bận, em họ Tiểu Quả đúng lúc việc làm, để làm ."
Tôn Tiểu Quả ngày nào cũng ăn chơi lêu lổng, làm việc gì cũng chỉ ba ngày đầu, hai ngày bỏ.
Đấy, bây giờ chỉ thỉnh thoảng giao hàng, còn đặt nguyên tắc "ba ": trời lạnh , trời nóng , tâm trạng .
Một năm ngày làm đếm đầu ngón tay.
Nghe từ chối, bác gái mặt mày tươi rói, giả tạo : "Vẫn là Vi Vi hiểu chuyện."
Em họ hừ lạnh một tiếng, thẳng: "Coi như chị điều."
Sau đó, với vẻ mặt nịnh bợ Cô út: "Cô út, chuyện cứ giao cho cháu , cháu đảm bảo sẽ chăm sóc cô chu đáo, thoải mái."
ngờ Cô út trở mặt.
Nụ mặt cô lập tức cứng đờ, cô đập mạnh xuống bàn: "Tôn Vi Vi, cháu ý gì? Cô coi trọng cháu là cho cháu thể diện! Cháu đừng voi đòi tiên!"
"Trong , nhà các cháu là nghèo nhất, cô đang bụng giúp đỡ nhà các cháu đấy chứ?"
"Tiểu Quả một kẻ ăn thì gì? Có thể chăm sóc cô hồn ?"
Giúp đỡ chúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-ut-muon-lua-toi/chuong-3.html.]
Tốt bụng?
Tôi khỏi nhớ chuyện cũ khi Cô út và bác gái cùng ức h.i.ế.p .
Chuyện đến lượt đường ?
Lại đến lượt ?
Ha ha, là thấy gia đình chúng hiền lành dễ nắm thóp đúng ?
Lần sẽ chiều theo .
Kệ cô rốt cuộc 8 triệu NDT .
Lùi một vạn bước mà , cho dù đăng bài mạng là cô , cho dù trong tay cô thật sự 8 triệu NDT, cũng thèm!
Thế nhưng còn kịp để bùng nổ, em họ vui , chỉ thấy nghếch cổ lên cãi : "Cô út, cháu chứ? Cô cũng quá coi thường cháu đấy!"
"Cháu cả khối thời gian! Hơn nữa, cháu là cháu trai ruột của cô đấy, hơn cháu gái Vi Vi nhiều!"
"Cô út đừng hồ đồ, cô yên tâm, cháu nhất định sẽ đối xử với cô như cha ruột của cháu, , còn hơn cả cha ruột của cháu nữa!"
Tôi cụp mắt xuống, ai mà chẳng cái thằng ngày nào cũng hò hét với bố ?
Đối với bố còn thế, thì đối với ngoài thể ?
Có lẽ Cô út cũng vì điểm , nên mới trăm phương ngàn kế đổ vạ lên đầu .
Bác gái ở bên cạnh phụ họa: " chứ! Cháu trai hơn cháu gái ? Tôi Phương Phi , cô đừng hồ đồ! Nước phù sa chảy ruộng ngoài, Tiểu Quả nhà chúng mới là gốc rễ của nhà họ Tôn các !"
Tôi cũng lên tiếng: " đó Cô út, cháu cũng sẵn lòng nhường cho Tiểu Quả."
Cô út tức đến nỗi mặt đỏ bừng.
cách nào thêm gì nữa.
Dù thì một thì sẵn lòng nhường, một thì sẵn lòng nhận.
Cô mà phản đối nữa thì .
Chẳng lẽ cô đây là một trò lừa bịp ?