Hứa Tiểu Kỳ làm hại cô suýt chút nữa c.h.ế.t ở rừng sâu núi thẳm, còn công khai chiếm phận của cô , cướp tất cả đồ vật vốn thuộc về cô , Trần Tuyết Nhược đương nhiên hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t cô . đó, cô càng tại đối phương làm như và làm như thế nào… Kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ hiện đại thể đổi dung mạo một , nhưng khả năng biến một thành một khác. Hiện tại, Hứa Tiểu Kỳ từ đầu đến chân, ngay cả chiều cao cũng giống cô như đúc, hiển nhiên là dùng thủ đoạn khoa học gì đó.
Trần Tuyết Nhược ghê tởm chút bất an, nhất là nghĩ đến mấy ngày nay, cha vẫn ở cùng một chỗ với Hứa Tiểu Kỳ, tâm trạng cô ngày càng tệ hơn. Cô đè nén xúc động gật đầu, cự tuyệt đề nghị thô bạo mà đơn giản của Yên La, : "Em chỉ rõ ràng rốt cuộc xảy chuyện gì xảy , còn cha em, cũng tình huống bên của ông thế nào, Hứa Tiểu Kỳ đối xử với ông ..."
Lời còn xong, bụng cô đột nhiên "ùng ục" kêu lên, Trần Tuyết Nhược sửng sốt, lúc mới nhớ tới nhiều bữa ăn uống no đủ.
“Vậy ăn cơm , ăn no hẵng .” Yên La bày dáng vẻ cả, hạ mí mắt xuống tiếp: “Phàm nhân các thường xuyên đói bụng, cũng đừng để bản nửa đường thì bỏ mạng.”
Trần Tuyết Nhược: “...Được.”
***
Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Trần, Hứa Tiểu Kỳ hoảng sợ từ giường bật dậy: “Đừng tới đây!”
"Tiểu... Tuyết Nhược, Tuyết Nhược đừng sợ, trở , ở đây!" Người phụ nữ chuyện tầm ba bốn mươi tuổi, ngũ quan xinh sắc xảo, hơn nữa bảo dưỡng thích hợp, tràn ngập mị lực của một phụ nữ trưởng thành. Bà đau lòng ôm Hứa Tiểu Kỳ trong lòng, luôn miệng trấn an: "Rốt cuộc xảy chuyện gì? Là ai đ.á.n.h con thành như ? Con mau cho , con làm chủ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-tin-ta-an-thit-nguoi-khong/chuong-7-1.html.]
Yên La rời bao lâu, Hứa Tiểu Kỳ té xỉu ở bên ngoài biệt thự nhà họ Trần bảo mẫu phát hiện. Lúc ruột của Hứa Tiểu Kỳ, cũng chính là kế của Trần Tuyết Nhược, Phan Mỹ Linh đúng lúc đang ở trong nhà, bảo mẫu nhanh chóng gọi bà xuống.
Phan Mỹ Linh thấy dáng vẻ chật vật của con gái thì đau lòng c.h.ế.t, những khác phận thật sự của Hứa Tiểu Kỳ, nhưng bà rõ. Xuất phát từ tính cẩn thận, bà dám đưa Hứa Tiểu Kỳ bệnh viện mà gọi điện thoại kêu bác sĩ gia đình tới. Tuy nhiên bác sĩ gia đình còn tới, Hứa Tiểu Kỳ tỉnh .
"Cô ...... Trần Tuyết Nhược, cô trở , , cô biến thành lệ quỷ trở !” Từ bên tay truyền đến cơn đau nhức kịch liệt làm cho Hứa Tiểu Kỳ tinh tường ý thức , chuyện phát sinh lúc đều là mộng. Cô đau sợ, nước mắt trào , hoảng sợ : “Cô nhận phận của con, cô tới tìm chúng báo thù!”
Nghe xong, sắc mặt Phan Mỹ Linh đột biến, một tay bịt kín miệng Hứa Tiểu Kỳ, : "Cái gì mà Trần Tuyết Nhược, cái gì mà báo thù chứ, con chính là Trần Tuyết Nhược!”
“Là thật! Con lừa ! Tay của con là do cô bóp gãy!” Sắc mặt Hứa Tiểu Kỳ trắng bệch, né tránh lòng bàn tay của bà , gầm nhẹ một tiếng.
Phan Mỹ Linh cúi đầu , quả nhiên phát hiện tay con gái đang mềm nhũn úp sấp với một tư thế quỷ dị, chỉ là bởi vì mặt ngoài thương, cho nên đó bọn họ đều phát hiện.
“Không thể nào!” Lông tơ Phan Mỹ Linh dựng thẳng, lưng trong nháy mắt ẩm ướt lạnh lẽo: “Con … Con nhất định lầm. , nhất định là lầm! Bây giờ như thế , con kể hết sự việc từ đầu đến cuối cho , hết, chúng nên rõ ràng rốt cuộc xảy chuyện gì…”
Hứa Tiểu Kỳ bà trấn an, chịu đựng cơn đau nhức truyền đến từ cổ tay, co rúm , kể hết bộ sự việc cho .