Có tin ta ăn thịt ngươi không? - Chương 27

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-13 10:57:21
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý thức điểm , tay chân Hạ Khải Phong cứng đờ, sống lưng lạnh toát, mồ hôi lạnh như sắp đổ. Anh hít một thật sâu, cố gắng kìm nén biểu cảm mặt, ngập ngừng dò xét Vu Mộng Nhiễm: “Ừm, em thấy âm thanh kì lạ gì ?”

"Âm thanh lạ?" Vu Mộng Nhiên sửng sốt, xung quanh một chút: “Không .”

Hạ Khải Phong vẫn thể thấy bài hát kỳ lạ , mặt nhăn , gì đó nhưng hậu môn ngứa ngáy khó chịu kèm theo đau nhức dữ dội.

“Có thể là do lầm…” Hạ Khải Phong suýt nữa nhịn mà rên lên vì đau, siết c.h.ặ.t t.a.y chịu đựng, đó mới nặn một câu: "Ừm, thật xin , đột nhiên cảm thấy trong bụng khó chịu, sợ là tiếp tục dạo phố với em nữa.”

Sắc mặt của quả thực tệ, Vu Mộng Nhiễm nghi ngờ, chỉ lo lắng : "Ăn thứ gì đó ? Có nặng lắm ? Em đưa bệnh viện nhé?"

Hạ Khải Phong cũng nhanh chóng tìm lý do cúc huyệt của xảy vấn đề gì, nhưng chắc chắn để cho Vu Mộng Nhiễm chuyện , vì thế giơ tay xoa xoa đầu cô , miễn cưỡng nặn một nụ : “Tự , em cứ về trường , nếu sẽ trễ giờ học tối mất."

Dĩ nhiên Vu Mộng Nhiễm chịu, cuối cùng vẫn là Hạ Khải Phong ở bệnh viện, sẽ chăm sóc cho , cuối cùng cô mới gật đầu, leo lên xe taxi mà gọi để về trường với vẻ mặt lo lắng.

Về phần Hạ Khải Phong, tất nhiên là vội bắt taxi đến bệnh viện ngay khi cô rời .

Sau khi kiểm tra, bác sĩ rằng tiếng hát kỳ lạ mà thấy thể là do áp lực tinh thần quá mức nên mới xuất hiện ảo giác. Còn về việc tại hậu môn của đột nhiên đau ngứa, đó là bởi vì ...

Bệnh trĩ.

Hạ Khải Phong: “…”

Trong tiềm thức Hạ Khải Phong cảm thấy chuyện đơn giản như , nhưng tiếng ca sắc bén biến mất khi bệnh viện, hơn nữa khi bôi kem trĩ theo lời dặn dò của bác sĩ, chỗ hổ cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút, thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng bắt taxi về trường học.

“Đã về ?” Vừa bước cửa ký túc xá, bạn cùng phòng ở ngủ giường đối diện kiêm bạn nháy mắt hiệu mà nhảy đây: “Con mồi mới thế nào? Tuyệt ?”

“Cũng như thôi....” Trong phòng ai, bình thường Hạ Khải Phong sẽ hứng thú thảo luận với đối phương. lúc cả thể xác lẫn tinh thần của đều mệt mỏi, nên tâm trạng những chuyện , chỉ xuống giường của bạn cùng phòng ở tầng . Dưới lớp mặt nạ lạnh lùng thâm tình là vẻ tối tăm, kiêu ngạo, coi phụ nữ như đồ chơi của .

“Thôi ! Nếu như mày thể mệt mỏi như ? mà chiến tích của mày ngày càng trâu bò . Lần mới tới một tuần thành công lên giường..."  Bạn cùng phòng tin, mặt hèn mọn mà cúi đá m.ô.n.g : "Mày giỏi thật đấy, ——"

Chữ “đây" còn rơi xuống, Hạ Khải Phong ôm m.ô.n.g nhảy dựng lên kêu t.h.ả.m thiết.

Bạn cùng phòng kịp đề phòng, dọa sợ tới mức cả run lên: "Mẹ kiếp, mày làm tao sợ c.h.ế.t! Mày... Này, tình huống chứ, thông cúc chứ? Ây, cô gái khẩu vị nặng như ?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-tin-ta-an-thit-nguoi-khong/chuong-27.html.]

Hạ Khải Phong: “…”

Hạ Khải Phong đau đến nhăn mặt, cầm lấy cái gối trong tay ném qua: "Mẹ kiếp, tao trĩ !"

Bạn cùng phòng: “…”

Bạn cùng phòng hồn, cực kì vui vẻ : "Câu trả lời của mày thật quá thất vọng! , chẳng mười thì đến chín mắc bệnh trĩ , bôi t.h.u.ố.c nghỉ ngơi chút, còn thì làm tiểu phẫu cắt , vấn đề lớn gì.”

Hạ Khải Phong gì, bởi vì giọng hát sắc bén mà quái dị xuất hiện, hơn nữa ảo giác của , mà cảm thấy cái thứ đó trong hậu môn hình như lớn lên một chút.

Quan trọng nhất chính là, giọng hát ... giọng hát đó dường như phát từ nơi đó.

Sắc mặt Hạ Khải Phong xanh trắng đan xen, liều mạng dùng lời bác sĩ an ủi , đó uống t.h.u.ố.c và bôi t.h.u.ố.c theo chỉ dẫn của bác sĩ, cuối cùng đeo tai bật nhạc lên, chặn tiếng hát kỳ quái ngoài tai, cuối cùng cũng bình yên đôi chút.

Bạn cùng phòng thấy thực sự khó chịu nên làm phiền nữa, chỉ bật máy tính và ngắm nghía những "Bức ảnh " trong thư mục.

Những cô gái trong "Bức ảnh " đều là bạn gái mà và Hạ Khải Phong từng hẹn hò, hầu hết bọn họ đều chụp ảnh riêng tư mà hề .

Trong mắt hai tên tra nam , những nữ sinh chỉ là con mồi thể tùy tiện đùa bỡn. Bọn họ giả vờ dùng bộ dạng đối phương thích mà tiếp cận các cô, đ.á.n.h cắp trái tim của các cô, chơi đùa với cơ thể của các cô, đó chụp những bức ảnh riêng tư của các cô như một loại chiến tích nào đó, chia sẻ và khoe khoang với những như họ để chứng minh mị lực của , trút bỏ những d.ụ.c vọng biến thái của .

câu gọi là, đêm lắm ngày gặp ma.

Ngày hôm trời còn sáng, Hạ Khải Phong, đeo tai ngủ cả đêm các bạn cùng phòng đ.á.n.h thức.

“Khải Phong! Khải Phong mày làm ? Mày mau tỉnh ! Mày chứ? Đmm mày đừng dọa bọn tao!”

Đêm qua Hạ Khải Phong ngủ nửa mê nửa tỉnh, đột nhiên đ.á.n.h thức, cả cáu kỉnh. Anh cau mày mở mắt , vươn tay tháo tai xuống, còn kịp chuyện thấy tiếng hát quỷ dị truyền đến:  “Bên núi bên biển, một cái đại tra nam! Anh hèn hạ ghê tởm, hèn hạ hạ lưu! Anh lừa dối sự chân thành của thiếu nữ mà còn giả vờ thâm tình, thật sự làm ghê tởm! Ôi, đại tra nam ghê tởm! Ôi, đại tra nam ghê tởm!..”

Giọng so với đêm qua to và sắc bén hơn, quan trọng nhất là, chỉ , mà cả những bạn cùng phòng đều thấy. Do đó mở mắt , đối diện vẻ mặt kinh hãi chằm chằm lắp bắp của bạn cùng phòng: “Khải, Khải Phong, m.ô.n.g mày, nó… Hình như nó đang hát!”

Hạ Khải Phong: “…”

Hạ Khải Phong: “!!!”

Loading...