CHUYỆN TÌNH CỦA BIỂN - CHƯƠNG 3.1

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:22:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì nhà của Khánh Linh khá xa trường nên trưa ngày thứ ba cô mang cơm theo và ở lớp để buổi chiều học thêm môn toán lúc hai giờ.

Hải An cũng xin phép bà ở trường để học tiếng Anh cùng với Khánh Linh.

Sau khi các bạn trong lớp về, cả hai cùng đem cơm chuẩn từ đặt lên bàn. Khánh Linh gọi Hải An:

“Cậu ghế đây ăn cơm cùng cho vui.”

Hải An mỉm :

“Tôi… chỉ món thôi.”

Khánh Linh hộp cơm những con tôm bé xíu rang với lá chanh, cô hỏi:

“Đây là con tôm nhỏ ?”

Hải An bật :

“Con ruốc đấy.”

Đây là đầu Khánh Linh sống ở gần biển, cô từng những thứ .

Khánh Linh lắc đầu:

“Tớ thấy con bao giờ.”

Hải An lấy thìa xúc một ít ruốc đặt hộp cơm của Khánh Linh.

“Vậy ăn thử . Ngon lắm. Sáng nay rang đó.”

Khánh Linh mỉm , cô lấy mấy miếng thịt kho và rau cải thảo xào đặt lên phần cơm của Hải An.

“Còn đây là cơm tớ nấu. Cậu ăn .”

Hải An híp mắt:

“Cảm ơn .”

Khánh Linh dù mới ăn ruốc đầu nhưng thích, cô tiếc lời khen ngợi khả năng nấu ăn của Hải An.

Hải An mỉm :

“Chỉ cần thích, sẽ nấu cho ăn.”

Khánh Linh Hải An :

“Hứa .”

Hải An khẽ gật đầu:

“Hứa.”

Sau khi ăn cơm trưa xong, Hải An mang sách vở xuống cạnh Khánh Linh.

Trước khi học bài, ngập ngừng:

“Cậu dạy thì đừng cáu nhé. Tôi là ngu thật chứ hề giả vờ .”

Khánh Linh lớn:

“Cậu thế là đúng . Cậu thể thi trường chứng tỏ học hề kém. Hơn nữa điểm của ngoại trừ môn tiếng Anh cũng tệ.”

Hải An ngạc nhiên:

“Cậu tìm hiểu cả chuyện điểm nữa ?”

Khánh Linh cao giọng :

“Đương nhiên. Phải xem học trò của thế nào chứ.”

Nói xong ,cô tiếp lời:

“Cậu nghĩ rằng hề kém cỏi. Cậu tin làm . Nếu nghĩ như tớ sẽ dạy .”

Hải An khẽ gật đầu. Không lát nữa cô “ca một bài” vì tội học kém đây?

Khánh Linh Hải An:

“Tại , chỉ gật đầu như ?”

Khánh Linh lấy tay giữ cho Hải An thẳng mặt .

“Nhìn thẳng tớ, to rõ ràng. Cậu làm ?”

Mặt Hải An dần nóng lên.

Cậu gỡ tay Khánh Linh :

“Không tự ý động .”

Khánh Linh bật , việc giữ mặt bắt thẳng và hô to cô thường làm với cô. Thật ngờ Hải An vẻ sợ trò . Mỗi động viên Khánh Linh của cô làm như .

Hải An thấy Khánh Linh liền :

“Tôi chứ gì. Tôi làm .”

Khánh Linh gật đầu:

“Tốt. Giờ thì học thôi.”

Nói xong, cô lấy một quyển vở mới nhưng kín đưa cho Hải An:

“Đây là một từ vựng chia theo chủ đề. Tớ học mười từ một ngày.”

Hải An mỉm :

“Được.”

Khánh Linh chỉ sách giáo khoa tiếng Anh :

“Còn bài lớp vẫn theo cho dù khó với . Bọn chỉ thể từ từ lấp đầy trống về kiến thức, đồng thời cố gắng học theo giáo trình .”

Hải An liền gật gù.

Khánh Linh đưa cho Hải An một chiếc máy cassette nhỏ, bên trong còn một cuộn băng cassette.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chuyen-tinh-cua-bien/chuong-3-1.html.]

“Tớ thu âm bộ từ mới trong quyển vở đây. Cậu sẽ và tập theo. Thứ ba tuần tớ sẽ kiểm tra xem học tới .”

Hải An gãi đầu:

“Kiểm tra bảy mươi từ mới luôn hả?”

Khánh Linh mỉm :

“Cuối quyển vở còn một cấu trúc ngữ pháp thông dụng. Cậu thử xem hiểu ?”

Hải An mếu máo:

“Khánh Linh, sợ cái nhất đó.”

Khánh Linh bật :

“Vậy mới học. Thi lớp đa phần là thi . Sau gặp tình huống cụ thể, đôi lúc sai chút xíu vẫn hiểu nhưng lớp như thế.”

Nói xong, cô tiếp lời:

“Sau khi kiểm tra sẽ là thời gian học đuổi theo chương trình lớp. Có lẽ giống học vẹt một chút nhưng tớ sẽ cố gắng giải thích để hiểu hơn.”

“Chỉ cần chê , sẽ cố gắng cho dù khó đến .”

Khánh Linh :

“Tớ còn một yêu cầu nữa.”

Hải An mở to hai mắt:

“Còn nữa á?”

Khánh Linh đưa tay Hải An một quyển sổ nhỏ:

“Đây là sổ để ghi nhật ký.”

Hải An bật :

“Tôi .”

Khánh Linh tò mò:

“Cậu cũng ghi nhật ký từ ?”

Hải An chạy về chỗ , lấy một quyển vở.

“Đây . Không mà là vẽ.”

Khánh Linh đưa tay cầm quyển vở hỏi:

“Tớ xem ?”

Hải An mỉm :

“Đương nhiên là . Tôi vẽ cũng lắm.”

Khánh Linh mở trang đầu tiên của nhật ký, đó chính là một bức vẽ về ngôi trường mà cô và đang theo học. Chắc hẳn ngày Hải An vẽ bức tranh là ngày nhập học.

Sau đó còn những bức vẽ về bà ngoại của Hải An, về hòn đảo nơi lớn lên…

Bỗng nhiên, Hải An nhớ điều gì, vội vàng lấy quyển vở nhưng Khánh Linh mở tới trang cuối cùng.

Trong trang vở đó, hình ảnh một cô gái nụ toả nắng hiện lên sống động. Tuy chỉ là bức vẽ từ bút chì nhưng ánh mắt sáng ngời, mái tóc xoăn nhẹ như sóng nước đều tái hiện sắc nét.

Không khó để nhận trong tranh chính là Khánh Linh.

Hải An lí nhí giải thích:

“Tôi vẽ thứ tư tuần .”

Đó chính là đầu Hải An gặp Khánh Linh. Hải An khi vẽ Khánh Linh trang cuối của quyển vở còn bắt chước vẽ thêm một trái tim góc bên tay của bức tranh. Nếu thật kỹ sẽ thấy tên của Khánh Linh tắt là KL chìm ở trong đó.

Khánh Linh tất nhiên là vô cùng tinh mắt nên hai chữ KL chìm bên hình trái tim nhỏ xíu . Cô chỉ đó :

“Cậu sợ khác nhận vẽ tớ ghi đây.”

Hú hồn. Cứ tưởng cô mắng vì vẽ linh tinh.

Hải An lắp bắp:

“Thấy dùng hình trái tim để ghi tên ký tên nên cũng thử.”

Khánh Linh mỉm :

tớ thích hình ngôi hơn. Sau nếu còn vẽ tớ thì ghi bên trong hình ngôi nhé.”

Hải An :

“Nhất định sẽ vẽ nữa.”

Khánh Linh đưa quyển vở cho Hải An :

“Tớ ghi nhật ký bằng tiếng Anh sổ tớ tặng.”

Hải An ngạc nhiên:

“Bằng tiếng Anh ? Khó lắm.”

Khánh Linh giải thích:

“Không sợ sai. Cậu những chuyện gặp. Từ nào thì tra từ điển.”

Hải An hỏi:

“Cậu sẽ nó chứ?”

Khánh Linh lắc đầu:

“Không. Tớ chỉ tự học thêm mà thôi.”

Hải An lập tức gật đầu, nghĩ ngay một câu tiếng Anh để quyển sổ.

Cậu nhoẻn miệng , ngờ cách học của Khánh Linh thật hiệu quả.

Khánh Linh ngước mắt lên vô tình thấy Hải An , chẳng hiểu nhịp tim tăng lên.

Vừa khi Khánh Linh thấy tên ghi trong hình trái tim cô còn bình tĩnh xử lý. Vậy mà thấy , cô điều chỉnh cảm xúc của bản nữa .

Loading...