Đến khi chúng  xách túi lớn túi nhỏ về nhà , bố   đều ngây  .
 
Bởi vì  khi kết hôn,   từng về nhà ăn Tết.
 
Bố    vui,  chuẩn  cho chúng   nhiều đồ ăn thức uống, Trần Minh cũng vô cùng siêng năng giúp đỡ làm việc.
 
Mẹ  lén lút  với , Trần Minh là một  con rể .
 
Đêm giao thừa hôm đó,  chồng  tức giận gọi điện đến,  rằng bà  đáng thương  bao, chỉ  bà  và bố chồng ở nhà ăn Tết.
 
Trần Minh : "Vậy    để chị về?"
 
Mẹ chồng: "Chị con  lấy chồng ,   thể về ?"
 
Trần Minh: "Vậy thì  để em trai về ."
 
Mẹ chồng: "Chỉ  so sánh với em trai."
 
Trần Minh: "Không thể so với chị,  thể so với em, hóa  tất cả quy tắc của các  đều là đặt riêng cho con thôi ."
 
Anh  cúp điện thoại  tắt nguồn luôn.
 
Đợi ăn Tết xong, khi chúng   về,   ngờ gặp  em chồng, Trần Kim.
 
Tôi  ít khi gặp em chồng nhưng      bao giờ tôn trọng Trần Minh,  trai  .
 
Dáng  Trần Kim cao lớn vạm vỡ,     thấy Trần Minh  quát lớn: "Anh hai,  giỏi thật đấy, tại    nuôi bố ?"
 
Trần Minh  lạnh: "Đều là con trai, việc phụng dưỡng cũng nên chia đều,   nuôi ?"
 
"Nếu   nhớ nhầm, nhà của  là bố  bỏ tiền túi  mua cho   ? Cậu  hiếu thảo hơn mới đúng chứ."
 
Em chồng  vạch trần bí mật thì thẹn quá hóa giận, vung nắm đ.ấ.m lên: "Chị dâu là  nhà nước  ? Anh cứ đợi đấy, nếu hai   nuôi bố  thì  sẽ đến cơ quan chị  làm loạn, xem chị  còn làm việc thế nào."
 
"Nếu để lãnh đạo cơ quan của chị   chị   đối xử  với bố  chồng, liệu chị  còn  thể tiếp tục làm việc ở cơ quan đó  ?"
 
Tôi  ngờ Trần Kim  vô lý đến ,  định tranh cãi vài câu, nắm đ.ấ.m của Trần Minh  vung lên.
 
Hai  nhanh chóng lao  đánh .
 
Trần Minh gầy gò,  sợ    thiệt thòi, vội vàng gọi điện báo cảnh sát.
 
Cảnh sát đến  đó, xác định hai  là đánh ,  khi  họ là  em ruột thì đề nghị tự giải quyết.
 
Chuyện  giải quyết xong, bố  chồng lập tức đến.
 
Mẹ chồng  gặp mặt  xót cho con trai út của ,  sang mắng Trần Minh: "Thằng con bất hiếu , mày làm  mà dám đánh em,  mày  vô lương tâm như  hả?"
 
Trần Minh : "Từ nhỏ     con là ,  nhường em, nó   làm việc gì, tất cả  chuyện đều do con làm. Chị con là con gái,  con dù là em trai nhưng  bảo vệ chị, thương chị,  còn con thì ?"
 
"Con, đứa con thứ hai , rốt cuộc  phạm tội gì? Chị con kết hôn các  chuẩn  đồ hồi môn cho chị , em trai con  nghiệp  ngay một căn nhà một chiếc xe, còn con thì ? Con chẳng  gì cả, các  còn  đến nhà con ở để con phụng dưỡng các  nữa ?"
 
"Không thấy buồn  ?"
 
"Thôi , con cũng    nhiều với hai  nữa,   hai  đừng hòng đến  cửa nhà con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-toi-thuc-tinh-noi-gian-doi-dau-voi-me-chong/chuong-8.html.]
 
Bố chồng   thì vô cùng tức giận : "Đừng  mấy lời vô nghĩa đó, bọn tao là bố  ruột của mày, mày còn   phụng dưỡng chúng  ? Pháp luật  cho phép ."
 
Trần Minh : "Được thôi, mấy   kiện con , con sẽ tìm luật sư, con sẽ lấy  phí cấp dưỡng dành cho các  để thuê luật sư giỏi nhất, ngay cả khi cuối cùng luật sư thua kiện, thì con cứ dây dưa, con  chấp hành, con kéo dài đến cuối cùng, trả khoản phí cấp dưỡng thấp nhất   là  ?"
 
"Các   thể dây dưa mãi  ?"
 
Bố  chồng  , đều tức gần chết.
 
Trần Minh kéo  về nhà.
 
Vừa  đến cửa,  vội vàng tìm hộp thuốc để bôi thuốc cho Trần Minh.
 
"Có đau ?"
 
Trần Minh lắc đầu: "Không đau."
 
   vô cùng xót xa,    những lời Trần Minh ,  đầu tiên  mới  hóa  những năm qua Trần Minh vẫn luôn là đứa trẻ  bỏ qua,  coi thường trong nhà.
 
Chả trách    sợ hãi bố  và chị gái  như .
 
Bị đối xử bất công mười mấy năm,    sớm  thuần hóa đến mức  dám phản kháng.
 
Nghĩ đến đây,   cảm thấy tò mò, bèn hỏi: "Em   , tại    đột nhiên  đổi suy nghĩ?"
 
Trần Minh nhắm mắt im lặng một lúc,  đó mới mở mắt  .
 
"Hôm đó khi  ngủ trưa,   mơ một giấc mơ."
 
"Anh    vô lý, nhưng thực sự là vì giấc mơ ,    đổi."
 
"Trong mơ,  vẫn sống nhu nhược như  đây,     bảo vệ em,  đối diện với nỗi đau của em,  làm tròn trách nhiệm của một  chồng, em  thất vọng và  ly hôn với ."
 
"Sau khi ly hôn,  tiếp tục làm   bóc lột trong nhà, sống  thảm hại,  đó trong một tai nạn,   ngã lầu và chết."
 
“Sau khi giật  tỉnh giấc,  mới nhận     cả đời  bằng con mắt của  thứ ba, hóa   nhu nhược và vô dụng đến thế. Trong lòng  rõ ràng  tất cả đều bất công nhưng  giả vờ  , sống một cách mơ hồ.”
 
“Anh   nhận ,  thực sự sẽ ở bên  cả đời là em. Anh  giữ em , để em   niềm tin  ,  nhất định   đổi.”
 
“Anh sẽ gánh vác trách nhiệm của một  chồng, bảo vệ em, và cũng là tự đánh thức chính .”
 
Tôi  Trần Minh  mà trong lòng vô cùng kinh ngạc.
 
Bởi vì đúng  ngày hôm đó,   tìm bạn luật sư mà  quen để soạn đơn ly hôn, chờ Trần Minh tan làm về buổi tối là sẽ đề cập chuyện ly hôn với  .
 
     một giấc mơ như   đúng ngày hôm đó và quyết định bắt đầu  đổi.
 
Quyết định của hai chúng  đều diễn  trong cùng một ngày.
 
Thế nhưng cũng chính vì      một bước mà tình cảm giữa chúng     .
 
Có lẽ, đây chính là duyên phận  định!
 
(Hết)