Trần Minh nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Văn Văn,   bây giờ    em  thể sẽ  tin , ai cũng khó mà tin , nhưng  hy vọng em  thể cho  chút thời gian để chứng minh bản . Anh  thể chứng minh cho em thấy,  thật sự   sai ,  cũng sẽ sửa đổi,  thật sự     sống cùng em."
 
"Em yên tâm, trong vòng một tháng,  nhất định sẽ đưa bố   về quê, sẽ  để em  tiếp tục chịu đựng đau khổ nữa. Nếu   làm ,  sẽ đồng ý ly hôn, và   tay trắng."
 
Tôi   gì.
 
Trong lòng  thực  cũng đang do dự.
 
Tôi và Trần Minh yêu , dù cuộc sống  dư dả nhưng tình cảm của hai chúng  vẫn luôn  .
 
Nếu   vì bố  Trần Minh và thái độ của   như ,  cũng sẽ  nghĩ đến chuyện ly hôn.
 
Trần Minh sợ   tin nên trực tiếp tìm giấy bút  xuống cam kết  ấn vân tay.
 
Sau đó còn  video để làm bằng chứng.
 
Tôi thấy   trịnh trọng như , dù trong lòng vẫn còn hoài nghi nhưng  cũng nới lỏng, quyết định cho  một cơ hội.
 
Hôm  là thứ Bảy,     làm.
 
Tôi ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh, khi  cầm điện thoại lên xem thử,  ngờ  chín rưỡi .
 
Tôi  ngạc nhiên, dù  thì từ khi bố  chồng đến ở,   bao giờ  ngủ ngon, ngày nào cũng  đánh thức  lúc năm sáu giờ sáng.
 
Sáng nay, đúng là  còn  thấy tiếng ồn ào của bố  chồng nữa.
 
Xem  việc tối qua Trần Minh nổi giận vẫn  chút tác dụng.
 
Sau khi thức dậy vệ sinh cá nhân,  thấy bữa sáng Trần Minh mua về đặt  bàn ăn ở phòng khách.
 
Tôi cũng lười để ý đến bố  chồng nên tự  bắt đầu ăn sáng.
 
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, là chuyển phát nhanh của   đến.
 
Tôi mở gói hàng,  chồng vô thức    vài câu,   một lát, cuối cùng vẫn   .
 
Tôi thấy bà  nhịn đến khó chịu thì   .
 
Tôi liếc  ban công thì phát hiện những thùng giấy chuyển phát nhanh chất đống ở đó  biến mất hết và  dọn dẹp sạch sẽ tinh tươm.
 
Tôi  thấy cảnh  mà trong lòng dễ chịu hơn  nhiều.
 
Sau khi ăn sáng xong,  ngờ chị chồng  đến.
 
Trần Duyệt  đến, bố  chồng cứ như  thấy vị cứu tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-toi-thuc-tinh-noi-gian-doi-dau-voi-me-chong/chuong-5.html.]
 
Tôi  chắc chắn là tối qua bố  chồng  liên lạc với chị chồng.
 
Trần Duyệt   cửa  mắng  xối xả: "Tôn Hiểu Văn, cô giỏi giang thật đấy, cô còn bắt nạt   ? Cô    là ai ?"
 
Tôi liếc  cô  một cái: "Tôi là ai? Cô   cô là ai ? Cô lấy tư cách gì mà lên mặt dạy dỗ ?"
 
Cô chị chồng  của , vẫn luôn  oai  mặt với .
 
Nhìn cái kiểu đó, cứ như là  chồng thứ hai của  .
 
Tôi và cô   đây cũng từng cãi  vì vài chuyện nhỏ nhặt,   với Trần Minh thì   cứ mãi dĩ hòa vi quý.
 
Anh   chỉ hiếu thảo mù quáng với bố   mà cũng như  với cô chị .
 
Tôi  quá quen .
 
Trần Duyệt    khẩy một tiếng: "Nhìn cái thái độ vô phép tắc của cô xem,  là chị chồng cô đấy, cô thái độ gì đấy?"
 
Ngay lúc , Trần Minh mở cửa về.
 
Trần Minh  thấy Trần Duyệt ở đó, sắc mặt lập tức sa sầm xuống: "Chị làm gì ở đây?"
 
Trần Duyệt vội vàng mách tội: "Trần Minh, em xem vợ em kìa,  những bắt nạt bố  mà còn dám mắng cả chị nữa, em  dạy dỗ cô  tử tế  chứ."
 
Trần Minh hừ một tiếng: "Đây là nhà của , chị  thể đừng xía  chuyện nhà  khác  ?"
 
“Em  thế là  ý gì? Đây là bố  em đấy, bố  chịu ấm ức, chị là con gái họ  nên giúp họ ?"
 
Trần Minh: "Được thôi, bố  chị,  thì chị đón bọn họ về nuôi , nếu  thì đừng  đến đây mà lải nhải."
 
Trần Duyệt ngây  .
 
Bởi vì  đây Trần Minh   lời cô .
 
Không ngờ hôm nay    như biến thành  khác .
 
Trần Duyệt cứng miệng : "Chị là phụ nữ,   lấy chồng , làm  mà nuôi ?"
 
Trần Minh bật : "Biết thế là  ,    lấy chồng  thì đừng  xía  chuyện nhà  khác, im miệng ."
 
Anh     đẩy những thứ đồ  mua về bằng một chiếc xe đẩy nhỏ  nhà.
 
Là một xe đầy chậu cây cảnh.
 
Tôi  ngạc nhiên.