Chồng tôi chăm chỉ nuôi trà xanh - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-06-14 11:59:55
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc tôi đang định tắt điện thoại thì Cố Minh gọi tới.

"Anh đã gửi địa chỉ cho em rồi, lát nữa anh sẽ đón em. Có một điều bất ngờ đấy."

Khóe môi tôi cong lên thành một vòng cung mỉa mai, anh ta đã cho tôi đủ điều bất ngờ rồi.

Tôi chưa kịp từ chối thì anh ta đã cúp máy.

Tôi không ngờ trước khi ly hôn, anh ta lại bị đưa vào danh sách đen.

Lúc tôi đang mua thuốc, xe của Cố Minh đã đợi dưới lầu.

Tôi nhận được tin nhắn cũng vẫn mặc trang phục bình thường về nhà.

Đôi mắt đang cười của Cố Minh đột nhiên rơi vào khuôn mặt nhợt nhạt không trang điểm của tôi, lập tức trở nên lạnh lùng.

"Em không trang điểm hay thay quần áo? Làm sao anh có thể đưa em ra ngoài? Em vì tức giận vu vơ mà làm ra những chuyện vớ vẩn đánh vào mặt mũi anh như thế?"

Vừa dứt lời, Giang Hàn mặc lễ phục ngồi ở ghế phụ đã hạ cửa sổ xuống.

Để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú và ngây thơ.

Lè lưỡi ra một cách tinh nghịch.

"Xin lỗi, anh Cố, em quên không báo cho chị dâu... em không liên lạc được với chị ấy."

Nghĩ tới tài khoản bị khóa, tôi thờ ơ mỉm cười.

"Không sao đâu, đàn ông không trách phụ nữ."

“Hơn nữa, có một cô thư ký xinh đẹp như em, vậy cũng đủ chứng minh thực lực của anh rồi.”

Lời trách móc của Cố Minh nghẹn ở cổ họng tôi.

Tôi liếc nhìn Giang Hàn ngồi ở ghế phụ, thấy cô ta không có ý nhường ghế nên chỉ ngồi ở ghế sau.

Giang Hàn dọc đường vui vẻ cùng tôi trò chuyện, không ngừng kể về bữa tiệc sinh nhật do nhân viên công ty tổ chức cho cô ta.

Giọng điệu còn tràn đầy hối hận.

"Chị dâu, ước gì chị ở đây, thật muốn chị nhìn thấy vẻ uy nghiêm của Cố tiên sinh! Em thật ghen tị với chị!"

Cố Minh vẻ mặt u ám, mấy lần muốn nói chuyện với tôi, nhưng tôi đều phớt lờ anh Ta.

Đến khách sạn, Giang Hàn xuống xe, trực tiếp đi tới bên cạnh Cố Minh.

Tôi nhìn đi chỗ khác và đi theo họ.

Người phục vụ mở miệng gọi Giang Hàn là bà Cố. Cố Minh muốn giải thích, nhưng ánh mắt lại rơi vào khuôn mặt trần trụi của tôi sau lưng, cuối cùng vẫn im lặng.

Biểu cảm hài hước đến mức khiến tôi bật cười.

Nhân viên công ty đã chen chúc ở lối vào thang máy chờ đợi.

Cửa thang máy mở ra, vẻ mặt của mọi người cứng đờ khi nhìn thấy Cố Minh và Giang Hàn đang đứng ở phía trước.

Một thoáng bối rối thoáng qua trên gương mặt anh ta

Lão Trương, cổ đông của công ty, vội vàng nói: “Cuối cùng thì cô cũng đã đến. Nếu không phải cô mai mối thì tôi đã không thể ký được dự án này! Hôm nay toàn thể công ty chúng tôi phải cảm ơn cô! "

Tôi biết ông ấy đang cố giữ thể diện cho tôi.

Vì thế tôi mỉm cười cảm kích nói: "Không có việc gì, từ nước ngoài trở về, tôi cũng chưa quen lắm."

Vừa dứt lời, Cố Minh đi phía trước đột nhiên dừng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-toi-cham-chi-nuoi-tra-xanh/chuong-3.html.]

Anh ta quay sang nhìn tôi với ánh mắt cau có, ánh mắt đầy bối rối.

"Nước ngoài nào? Em ra nước ngoài à? Tại sao anh không biết? Anh đồng ý khi nào?"

4

Hai người nhìn nhau.

Bầu không khí vừa mới yên tĩnh lại lạnh cóng.

Người phục vụ ở một bên nghĩ rằng chúng tôi không tìm được chỗ ngồi nên đã chủ động phá vỡ bầu không khí khó xử và dẫn chúng tôi vào phòng riêng.

Giang Hàn tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Cố Minh.

Tôi liếc nhìn cô ta, không nói gì và ngồi ở phía bên kia.

Đọc tại Ổ Truyện nhé!

Môi trường khép kín nhanh chóng tràn ngập mùi khói, và tôi không còn cách nào khác ngoài việc ra ngoài hít thở không khí trong lành.

Nhưng không ngờ Cố Minh lại theo tôi ra khỏi phòng riêng.

Anh ta nhanh chóng bước tới nắm lấy cổ tay tôi, với giọng điệu có chút lo lắng hiếm thấy.

"Anh không quên ngày kỷ niệm của chúng ta, em đừng giận nhé?"

“Hôm nay là buổi teambuilding của công ty, anh không gọi điện cho em, chỉ là để đền bù cho em thôi.”

Tôi nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của anh ta rồi chợt bật cười.

"Tôi không tức giận, đừng suy nghĩ nhiều."

Nói xong quay người đi về phía phòng vệ sinh ở cuối hành lang.

Một vốc nước lạnh tạt lên khiến mặt mũi tôi tỉnh táo hơn đôi chút.

Khi quay trở lại phòng riêng, vị trí của tôi lúc nãy đã có một nữ nhân viên mới ngồi vào, đang bận rộn nâng ly rượu kính cạn với Cố Minh.

Nghe thấy tiếng bước chân của tôi, kết hợp với vẻ mặt lúng túng của những người xung quanh bàn ăn, cô ta chậm rãi quay đầu lại. Đôi mắt của cô ta chạm vào khuôn mặt lạnh lùng của tôi. Vào khoảnh khắc tiếp theo, cả người cô ta đột ngột đứng dậy. "Xin lỗi chị Cố, tôi chỉ là đang cùng anh Cố kính rượu thôi, không có ý gì khác đâu ạ, chị cứ ngồi..."

Chưa kịp để tôi lên tiếng, Giang Hàn đã hào phóng khoát tay. "Chị dâu đâu phải cô gái hai mươi tuổi mà phải ghen tuông như vậy chứ, đúng không chị?Sếp Cố thường xuyên nói với em chị dâu rất rộng lượng và tốt bụng mà!"

"Theo tôi thấy, sếp Cố và chị dâu đều rộng lượng, đều tốt bụng như nhau! Không thì làm sao lại cho tôi ứng trước nhiều tiền thưởng như vậy vào ngày sinh nhật của tôi chứ, đám bạn thân của tôi đều ghen tị phát điên, ước gì được nghỉ việc để đến công ty chúng ta làm việc luôn ấy chứ!" Nói xong cô ta chớp mắt tinh nghịch với tôi.

Xung quanh lập tức vang lên một loạt tiếng hít thở. Lão Trương giơ ly rượu lên nhưng động tác dừng lại giữa không trung, không biết nên uống hay nên kính.

Trước đây, khi mọi chuyện chưa được phơi bày ra ánh sáng, ông ấy còn có thể giúp Cố Minh che giấu. Nhưng hôm nay, con d.a.o đã chĩa thẳng vào mặt tôi, ông ấy tiến thoái lưỡng nan. Dưới những ánh mắt vừa tò mò vừa kinh ngạc của mọi người, tôi bình tĩnh gật đầu rồi ngồi xuống.

Trên môi nở nụ cười, Giang Hàn cầm ly rượu trước mặt đi đến trước mặt tôi

"Chị dâu, em nâng ly chúc mừng chị nhé. Vừa chăm lo gia đình vừa làm việc vất vả nhưng cũng đừng quên yêu bản thân mình. Phụ nữ có tuổi càng phải ăn mặc đẹp."

Nói xong, cô ta liếc nhìn bộ quần áo thường ngày của tôi một cách đầy ẩn ý.

Tôi như không nhìn thấy, bình tĩnh nói: “Tôi không uống được rượu nên uống trà.”

Nói xong, Cố Minh cau mày.

"Em không uống được à? Trương Đình, em đang đùa à? Đây ý là em không tức giận sao? Chỗ này không phải là nơi để em đùa giỡn."

Giang Hàn không để ý tới lời nói của tôi, trực tiếp cầm chai rượu lên rót đầy chiếc cốc trống trước mặt tôi.

Cô ta lại đưa ly rượu cho tôi.

Tôi mím chặt môi để kìm nén cơn tức giận trong lòng, khi lên tiếng giọng vẫn lạnh lùng.

"Tôi đã nói rồi, hôm nay tôi không thể uống rượu! Gần đây còn đang uống thuốc."

Giang Hàn liếc mắt nhìn Cố Minh, vẻ mặt u ám. Cô ta cười giòn tan rồi nhét mạnh ly rượu vào tay tôi.

Loading...