16.
Khi nhận cuộc gọi từ Tiết Lang, đang ở sân bay thư ký chuyến bay nào.
Tình cảm của dành cho Tiết Lang quá sâu đậm, thế nhưng theo lâu như , dù cũng tiễn một đoạn.
Thế nhưng tìm thấy .
Khi cuộc gọi kết nối, giọng điệu lải nhải ngừng của thiếu niên vang lên: “Cô Lận, em nhận máy trợ thính . Em tâm tư riêng, vì tự cho đây là quà bạn gái tặng , cho dù quà đắt nhưng em cũng trả cho chị, ?”
Tiết Lang trong mắt vẫn là trai dễ hổ, đầy cố gắng .
Trên những điềm sáng mà .
“Xin , định yêu xa.” Tôi đáp.
Cách một lớp biển , ngẩng đầu thấy Tiết Lang cách ba mét. Cậu giơ tay vẫy vẫy với .
Cậu nước ngoài, cũng lời mời của Thời Sâm mê hoặc.
Không là cơ hội hiếm thế nào. Thậm chí cho dù hẹn hò với thì cũng sẽ đưa điều kiện hấp dẫn như cho .
Tiết Lang mặc chiếc áo lông màu trắng, lúc mới giật nhận bộ đồ đang mặc là đồ đôi với .
Chàng thiếu niên bước về phía với đôi mắt sáng trong. Giống như ngày mưa , khi lạnh lùng sang , chỉ cong mắt hỏi cần gì.
Tôi hỏi vì , mà cũng hỏi vì hôm nay là ngày bay.
Cậu chỉ bước tới sánh vai cùng , đó dắt tay bước xuyên qua biển .
17.
Nhà họ Thời cho phép Thời Sâm quỵ lụy vì chuyện tình yêu quá lâu.
Ngày chúng ký giấy ly hôn, sắc mặt Thời Sâm khó coi. Điều kiện đề cho , chỉ riêng cổ phần công ty là thể chuyển nhượng thôi.
Tuy tiề.n tài sẵn , nhưng tiề.n mà, ai ngại thêm cơ chứ?
“Anh cứ tưởng chúng sẽ cùng đến cuối đời chứ.” Anh chống cằm, bằng ánh mắt lưu luyến.
“ thế giới bao giờ diễn theo đúng những gì em và tưởng . Thời Sâm, hẹn gặp .” Tôi dậy mỉm với .
Thời còn bé, mỗi đưa về nhà, đều sẽ mỉm hẹn gặp với như . Bởi ngày hôm , luôn thể gặp .
Thế nhưng lúc đây, chúng sẽ gặp nữa.
Trong lòng chúng ai cũng hiểu rõ điều .
Thời Sâm gì. Anh theo bóng lưng rời , cứ như thể làm điều nhiều năm nên thành thói quen .
Mối quan hệ giữa và chỉ thể xa đến chừng .
Anh tín ngưỡng sống và đế quốc thương nghiệp của . Có lẽ ân huệ lớn nhất mà dành cho đó chính là khi thật lòng níu giữ .
Tiết Lang lầu đợi . Gương mặt thiếu niên ngập tràn vẻ vui mừng, nhẹ giọng : “Chị giải quyết xong chuyện với ?”
Tôi từ cao xuống , đó gật đầu.
Cậu thở phào nhẹ nhõm đánh bạo nắm lấy tay , đôi mắt như hỏi thể .
Đã lâu lắm từng yêu đương ngây ngô như , vì đáy lòng cũng khó mà rung động. Tôi mỉm : “Tiết Lang, hôm nay kể thêm truyện cổ tích cho , với cả đừng rời nữa.”
Chàng trai đằng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-toi-bao-nuoi-nhan-tinh/8-ket-thuc.html.]
Khi thấy lời , hai tai đỏ ửng.
Tôi còn tưởng sẽ trả lời, ai ngờ khe khẽ gật đầu.
lúc ánh dương lên cao rọi sáng, chuyện sẽ bắt đầu nữa.
***
Ngoại truyện Tiết Lang:
Lần đầu tiên gặp Lận Châu là một ngày mưa, cô tắm trong mưa, khóe mắt đỏ bừng, nước mắt cứ rơi từng giọt từng giọt.
Thật hiểu hết mấy câu mắng chửi của cô, bởi vì khá thông thạo khẩu hình miệng. Thế nhưng khoảnh khắc đó, chẳng chỉ thấy bờ môi màu đào của thiếu nữ đóng mở.
Thế là đành dùng một cách tệ nhất để cho cô rằng đeo máy trợ thính.
Quả nhiên cô lập tức im lặng ngay, trong mắt ngập tràn hối hận.
Thế là lòng liền hiểu, mặt là một lòng yếu mềm.
cô hứng thú gì với hết.
Trong trường, đều là con nhà , con cưng của trời, nhiều theo đuổi .
Tôi chẳng thèm quan tâm mấy thứ đó, mãi cho đến khi gặp Lận Châu.
Cô sân khấu chậm rãi thuyết giảng, còn bên chỉ nhớ tới ngày hôm cô lệ rơi hai hàng thế nào. Có mấy trêu ghẹo, bảo rung động , đó còn đừng nảy ý với phụ nữ chồng.
, Lận Châu kết hôn từ lâu , chắc chỉ chính cô mới tưởng che giấu , bởi trong giới ai là cuộc hôn nhân thương nghiệp của cô chứ.
tình yêu của dành cho Lận Châu mãnh liệt. Tôi từng nghĩ tình yêu thể khiến cho con mất lý trí như .
Sau nhiều tỏ yếu thế, Lận Châu dần dung túng rôi.
Thậm chí cô còn cho phép đến nhà cô kể truyện cổ tích. Tôi tìm nhiều câu chuyện thiện lương, đẽ. Đã nhiều , chiếm lấy cô.
chẳng thể. Tôi chỉ thể lén lút ngắm cô đầy tham lam khi mà cô chú ý.
Tôi cố ý để dấu vết của , mong rằng chồng của Lận Châu hãy phát hiện.
quá ngu ngốc.
Mãi đến khi Lận Châu chơi nữa. Tôi , cuối cùng cô cũng đáp tình yêu của .
Sau đó nữa, chồng cô bắt đầu theo đuổi cô . Thậm chí còn vẽ một viễn cảnh tương lai khi cao, nhiều cô gái bám lấy để dụ dỗ .
Đó quả thật là một cơ hội .
Thế nhưng Thời Sâm , thật từng quan tâm thứ . Tôi chẳng cái kẻ hòa nhã như vẻ bề ngoài của .
Nỗi cố chấp với Lận Châu khiến thao thức suốt đêm.
Lận Châu chỉ thích dáng vẻ ngoan ngoãn của , thích cái thứ gọi là “đơn thuần” mà trong giới thượng lưu bọn họ sẽ mãi . Vì chỉ thể giả vờ vô hại, để ánh mắt của cô dừng thật lâu.
Có lẽ Lận Châu cũng chẳng yêu nhiều lắm , nhưng cả, chỉ cần cô một chút thôi, thì thể bám riết lấy cô buông như một con rắn, một con cún.
Đến chế.t cũng buông.
Ngày bọn họ ly hôn, Thời Sâm ủ rũ cúi đầu theo bóng lưng của chúng .
Lời của Lận Châu khiến lòng rung động. Tôi vui mừng đến mức suýt nữa giấu nanh vuốt của .
Đóa hoa hồng của , sẽ mãi mãi yêu chị.