Chồng Tặng Tôi Con Babi Three - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:36:34
Lượt xem: 1,228
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếu Tiếu thêm lời nào câu thông báo của Chu Diên. Cô lặng lẽ dậy, bước phòng làm việc của . Cửa đóng sầm , cắt đứt khí ngột ngạt phía ngoài. Cô thẳng đến bàn, vơ lấy chiếc khăn lụa tím rẻ tiền Lý Vy tặng, xé toạc nó từng mảnh nhỏ ném thùng rác.
Cô gương. Khuôn mặt vẫn còn đó vẻ dịu dàng giả tạo. Ánh mắt là sự lạnh lẽo đến đáng sợ. Cô cởi bỏ chiếc váy maxi màu be, gấp gọn ghàng cất sâu trong tủ. Thay đó là bộ đồ đen ôm sát, thoải mái cho hoạt động. Đôi bốt chiến đấu quen thuộc xỏ chân. Cảm giác mạnh mẽ, dứt khoát từ đôi bốt truyền lên, như đánh thức con thật của cô hai năm ngủ vùi.
Cô cầm điện thoại, ngón tay lướt nhanh tìm của Minh.
- Chị đây. - Giọng cô trầm khàn, lạnh băng. - Xe và . Mười phút nữa sảnh. Có gì chị sẽ nhắn . Cẩn thận.
- Rõ, chị đại! - Đầu dây bên đáp đầy kính cẩn.
Tiếu Tiếu cúp máy. Cô đến phòng con trai. Tiểu Cường đang ngủ say giường nhỏ. Cô nhẹ nhàng xuống bên cạnh, vuốt ve mái tóc mềm của con. Ánh mắt sắt đá ban nãy giờ đây chỉ còn sự dịu dàng và yêu thương vô bờ bến.
- Tiểu Cường . - Cô khẽ thì thầm, giọng chỉ đủ cho hai con thấy. - Mẹ con chơi xa một thời gian nhé. Chỉ hai con thôi. Sẽ vui.
Tiểu Cường cựa trong giấc ngủ, khẽ gọi: "Mẹ ơi..."
- Ngoan nào. Có ở đây. - Cô hôn nhẹ lên trán con, ôm con lòng. Cảm giác ấm áp, nhỏ bé là tất cả những gì cô cần bảo vệ. Vì con, cái vỏ bọc thể vứt bỏ. Vì con, cô thể làm tất cả.
Cô bế Tiểu Cường vẫn còn ngái ngủ, phòng khách.
Chu Diên và Lý Vy sofa. Lý Vy mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa mỏng màu trắng... trông giống bộ váy ngủ yêu thích của cô. Cô nép sát Chu Diên, vẻ mặt ngây thơ nhưng ánh mắt đầy khiêu khích.
😁
Chu Diên thấy Tiếu Tiếu trong bộ đồ đen, bế Tiểu Cường, vẻ mặt lập tức đổi. Từ lúng túng sang khó chịu, cau mày .
- Tiếu Tiếu? Em mặc cái gì ? Sao bế Tiểu Cường giữa đêm thế ?
Tiếu Tiếu đối diện họ, gần. Ánh mắt cô như tia laser, sắc bén, đầy uy lực.
- Chu Diên. Anh giải thích . Cô là ai? Và tại mặc đồ của , ở đây như thể đây là nhà của cô ?
Giọng cô lớn, nhưng đủ lạnh để khiến khí trong phòng đông .
Chu Diên hắng giọng, cố gắng giữ bình tĩnh.
- Em gì lạ ? Lý Vy , là bạn đồng hành. Cô ... ừm...
- Bạn đồng hành? - Tiếu Tiếu nhếch mép. - Cái loại bạn đồng hành ngủ chung, dùng chung đồ, công khai ôm ấp mặt vợ con ? Chu Diên, coi là kẻ ngốc ? Hay nghĩ hai năm vắng mặt, mất hết khả năng nhận vấn đề ?
- Chị Tiếu Tiếu... chị hiểu lầm ... - Lý Vy lên tiếng, giọng ủy khuất, ánh mắt rơm rớm nước. - Em và Diên... chỉ là bạn bè thôi mà. Em ở đây tạm vì chút việc... Chị đừng làm Diên khó xử.
Cô khẽ siết lấy cánh tay Chu Diên, vẻ đáng thương.
Tiếu Tiếu bật lạnh. Một nụ đầy khinh miệt, như thứ rác rưởi.
- Hiểu lầm? Cô Lý Vy, cô diễn tệ quá. Ngay cả cái kiểu giả vờ yếu đuối, giả vờ ngây thơ ... cũng thấy hàng trăm, hàng nghìn . Nhàm chán.
Ánh mắt cô chuyển sang Chu Diên, đầy thẳng thừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-tang-toi-con-babi-three/chuong-2.html.]
- Chu Diên. Đừng né tránh nữa. Thừa nhận . Anh dẫn nhân tình về nhà. Về căn nhà của vợ con . Về căn nhà mà diễn cái vai "vợ hiền" để chiều lòng .
Chu Diên cứng họng. Anh lảng mắt , dám mắt cô.
- Tiếu Tiếu... em đừng khó . Anh... em ở nhà cũng vất vả... nhưng ở ngoài cũng áp lực lắm... Em quan tâm nhiều như ...
- Không quan tâm? - Tiếu Tiếu lớn, tiếng vang vọng trong căn phòng. - Anh quan tâm ? Anh nghĩ vì cái gì mà sống hai phận? Anh nghĩ vì cái gì mà giả vờ hiền lành, dịu dàng để làm sợ hãi? Hai năm qua, thu , cố gắng trở thành , chỉ vì cái gia đình ! Còn ? Anh mang "món quà" về nhà để "đền đáp" ?
Cô tiến lên một bước, ánh mắt sắc như d.a.o cắm thẳng Chu Diên.
- Chu Diên. Anh vượt quá giới hạn . Tôi thể chấp nhận hèn nhát, chấp nhận bất tài, thậm chí chấp nhận chút mờ ám bên ngoài. mang cô về đây? Đưa con rắn độc nhà của ? Không cửa .
Lý Vy giật khí chất đột ngột bộc lộ của Tiếu Tiếu. Cô còn vẻ ngây thơ nữa, đó là sự khó chịu và tức tối.
- Chị Tiếu Tiếu! Chị ai là rắn độc hả?! Em chỉ là...
- Cô câm miệng . - Tiếu Tiếu lạnh lùng cắt ngang lời Lý Vy, thậm chí thèm cô . - Tôi hứng chuyện với kẻ thứ ba. Đặc biệt là loại xanh hạ cấp như cô.
Lý Vy cứng họng. Cô từng thấy ai dám thẳng mặt cô như . Vẻ mặt cô vặn vẹo vì tức tối.
Tiếu Tiếu Chu Diên cuối.
- Tôi sẽ . Mang Tiểu Cường cùng. Anh gì cũng . Tài sản, danh tiếng... quan tâm. Trừ con trai .
- Không ! - Chu Diên bất ngờ hét lên. - Tiểu Cường là con của ! Em quyền mang thằng bé !
- ! - Lý Vy xen , giọng the thé. - Sao chị thể ích kỷ như ?!
Tiếu Tiếu sang Lý Vy, ánh mắt sắc như xuyên thủng cô . Một cái lườm đầy uy h.i.ế.p khiến Lý Vy rùng , cổ họng như nghẹn , dám thêm lời nào.
Tiếu Tiếu Chu Diên.
- Anh chỉ mới đến sự tồn tại của con trai hai năm gần đây thôi, Chu Diên ạ. Trong khi một chăm sóc thằng bé từ khi nó còn đỏ hỏn. Quyền? Anh quyền ? Quyền của lớn hơn quyền của nhiều lắm.
Cô siết nhẹ tay Tiểu Cường.
- Tôi đây. Sẽ làm phiền gian 'ấm cúng' của hai nữa.
Cô dắt tay Tiểu Cường, bước ngang qua Chu Diên. Lướt qua đàn ông từng là tất cả của cô. Ngay lúc qua, cô khẽ dừng , chỉ đủ cho Chu Diên thấy. Giọng cô trở vẻ bình tĩnh đến đáng sợ.
- Chu Diên. Anh sẽ hối hận.
Cô ngoảnh đầu , bước dứt khoát. Dưới sảnh, chiếc vali nhỏ Minh chuẩn đặt sẵn. Minh cạnh chiếc xe đen biển , vẻ mặt nghiêm trọng. Hắn thấy Tiếu Tiếu bước , còn là "bà nội trợ" yếu đuối ban nãy. Cô bế Tiểu Cường, sải bước nhanh về phía , khí chất ngùn ngụt.
- Chị đại. - Minh khẽ cúi đầu.
Tiếu Tiếu gật đầu. Cô và Tiểu Cường lên xe. Minh ghế lái, qua gương chiếu hậu. Anh thấy vẻ mặt lạnh lùng, kiên định của phụ nữ phía . Chị đại trở .
Tiếu Tiếu ôm chặt Tiểu Cường trong lòng, tựa đầu cửa sổ xe. Nhìn những ánh đèn đêm lướt qua. Nỗi đau vẫn còn đó, nhưng sự tức giận và quyết tâm lấn át tất cả. Cô chỉ rời khỏi căn nhà đó. Cô đang về 'vương quốc' của . Để chuẩn cho màn 'vả mặt' sẽ khiến Chu Diên và Lý Vy bao giờ quên.