Chồng Tặng Tôi Con Babi Three - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-15 12:36:33
Lượt xem: 252

Chồng công tác xa hứa mang quà về cho

Nào ngờ món quà đó là con babi three thật g iá thật. 

Tốt thôi. Vậy thì cũng quà cho !

1.

Tiếu Tiếu khẽ hít một thật sâu, mùi hoa ly bàn ăn thoang thoảng dễ chịu. Cô ngắm bữa tối thịnh soạn chuẩn , từ món sườn xào chua ngọt Chu Diên thích đến món canh thập cẩm chồng thường nấu. Cô tỉ mỉ chỉnh chiếc nĩa bạc, mỉm hài lòng. Chiếc váy maxi màu be nhạt cô đang mặc là kiểu Chu Diên từng khen cô mặc . Mái tóc dài búi cao gọn gàng, phơi bày chiếc cổ trắng ngần mảnh mai.

Đã hai năm . Hai năm công tác xa. Cô nhớ từng ngày, từng giờ. Cái vỏ bọc "vợ hiền" ... cô quen . Vì Chu Diên. Chỉ cần về, thứ sẽ như xưa thôi.

"Cạch."

Tiếng cửa mở, Chu Diên. Minh, đàn em cận nhất của cô, bước , dáng vẻ lúng túng. Hắn cô từ đầu đến chân, ánh mắt phức tạp.

- Chị Tiếu Tiếu... chị vẫn mặc cái ?

- Ừ. Chu Diên thích. - Cô đáp, nụ vẫn tắt. - Sao em ở đây? Có chuyện gì ?

- Em... chuyện báo chị. - Minh ngập ngừng, đảo mắt quanh căn hộ sang trọng, xa lạ với thế giới thường ngày của . Hắn hắng giọng. - Anh rể về .

Tim Tiếu Tiếu đập mạnh một nhịp. Vui mừng, xen lẫn hồi hộp.

- Thật ? Sao ?

- Anh ... ...

Minh càng tỏ vẻ khó , khiến nụ môi Tiếu Tiếu cứng .

- Có chuyện gì? - Giọng cô trầm xuống, ánh mắt bắt đầu sắc theo bản năng.

- Chị ơi... rể về... nhưng còn mang theo... món quà.

Cái cách nhấn mạnh từ "món quà" khiến Tiếu Tiếu cảm thấy lạnh sống lưng. Cô định hỏi rõ thì điện thoại đổ chuông. Tên "Ông xã yêu" hiện lên màn hình.

Cô ngần ngừ một lát bắt máy, cố gắng giữ giọng dịu dàng.

- Anh Diên ? Anh về báo em?

- Tiếu Tiếu ! Anh về đây! - Giọng Chu Diên vang lên, vẻ vui vẻ quá mức, giả tạo đến khó chịu. - Em xuống sảnh đón ! Nhanh nhé, còn mang theo một bạn đặc biệt giới thiệu với em!

- Bạn đặc biệt? Ai ? - Tiếu Tiếu hỏi, cảm giác bất an càng rõ rệt.

- Rồi em sẽ ! Xuống nhanh nào!

Anh cho cô cơ hội hỏi thêm, dập máy cái rụp. Tiếu Tiếu màn hình điện thoại tối đen, lông mày khẽ nhíu . Minh vẫn đó, vẻ mặt nặng trĩu.

- Chị ơi... - Hắn định gì đó.

- Em ở đây trông nhà giúp chị. - Tiếu Tiếu ngắt lời, giọng mang theo một tia lạnh lẽo. - Chuẩn sẵn xe . Chị xuống sảnh.

chờ Minh trả lời, bước nhanh cửa. Bước chân cô vẫn nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt còn chút dịu dàng nào. Cô qua Minh, chỉ để một câu khẽ nhưng đầy uy lực:

- Nhớ lời chị.

Minh rùng , cúi đầu:

- Rõ, chị đại.

...

Sảnh chung cư sang trọng, Tiếu Tiếu chờ, trái tim đập thình thịch. Hồi hộp xen lẫn lo lắng. Cô thấy Chu Diên bước từ thang máy. Anh vẫn , bộ vest lịch lãm, gương mặt điển trai. bên cạnh ... là một cô gái. Rất trẻ. Mặc chiếc váy ngắn màu hồng pastel, mái tóc xoăn nhẹ, trông ngây thơ và yếu đuối. Tay cô khoác chặt lấy cánh tay Chu Diên, đầu nghiêng tựa vai . Nụ môi cô ... quá ngọt ngào, quá giả tạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-tang-toi-con-babi-three/chuong-1.html.]

Tim Tiếu Tiếu như ai bóp nghẹt. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nở một nụ gượng gạo.

- Anh Diên...

Chu Diên thấy cô, nụ môi cứng , ánh mắt thoáng vẻ lúng túng.

- Tiếu Tiếu! Em xuống ! Giới thiệu với em, đây là Lý Vy. Bạn đồng hành của suốt chuyến . Cô giúp nhiều.

Lý Vy buông tay Chu Diên , bước lên một bước, mỉm với Tiếu Tiếu. Nụ đó... như đóa xanh mới nở, thì ngây thơ nhưng ẩn chứa gai nhọn.

😁

- Chào chị Tiếu Tiếu. Em là Lý Vy. Anh Diên kể về chị nhiều lắm! Chị thật là dịu dàng và đảm đang!

Cái cách cô tên Chu Diên, "Anh Diên", quá đỗi mật. Và cái cách cô khen cô "dịu dàng và đảm đang"... như một lời chế giễu.

Tiếu Tiếu siết chặt tay, cố để lộ cảm xúc.

- Chào cô Lý Vy. Mời hai lên nhà. Bữa tối chuẩn xong .

Cô xoay bước , chờ hai . Cái cảm giác bỏ rơi, coi thường ... thật quen thuộc, nhưng , nó đau hơn gấp bội.

Khi cả ba lên đến căn hộ, Lý Vy , ngó xung quanh như thể đây là nhà của cô .

- Ồ, nhà Diên thật đấy! ... cổ điển nhỉ? Cái rèm , màu sắc hợp với sofa lắm chị ạ. À, chị Tiếu Tiếu, chị dùng cái tạp dề á? Trông cũ quá. Em thấy loại tạp dề hoa nhí đáng yêu hơn nhiều!

cứ thao thao bất tuyệt, nhận xét về thứ, từ cách trang trí đến đồ dùng trong nhà. Mỗi lời đều cố ý ám chỉ sự " thời", sự "khác biệt" giữa cô và Tiếu Tiếu. Chu Diên , chỉ trừ, thỉnh thoảng liếc Tiếu Tiếu lảng . Anh một lời nào để bảo vệ cô, ít nhất là ngăn Lý Vy .

Tại bàn ăn, khí càng lúc càng căng thẳng. Bữa tối thịnh soạn Tiếu Tiếu dày công chuẩn lu mờ bởi những câu chuyện của Lý Vy.

- Anh Diên , nhớ trượt tuyết ở Thụy Sĩ ? Anh ngã sưng cả chân, em chăm sóc cả tuần đấy!

- Anh Diên còn nấu cơm cho em cơ! Anh nấu món Ý ngon lắm, ngờ đảm đang thế!

- À, em ốm, Diên thức trắng đêm ở bệnh viện với em đấy chị ạ. Chị , dịu dàng lắm luôn!

Lý Vy cứ xoay quanh Chu Diên, mỗi câu chuyện đều cố ý nhấn mạnh sự mật, sự gắn bó của hai khi ở nước ngoài. Chu Diên thỉnh thoảng phụ họa bằng một nụ gượng gạo hoặc một câu lấp lửng. Anh phớt lờ Tiếu Tiếu đang đối diện, gương mặt lạnh như tiền.

Tiếu Tiếu gì, chỉ yên lặng ăn, nhưng mỗi miếng thức ăn dường như đều hóa thành cát sạn trong miệng. Cô Chu Diên, ánh mắt lảng tránh của , nụ như cầu hòa nhưng đầy hèn nhát đó. Nỗi đau trong tim trộn lẫn với sự phẫn nộ.

Đến cuối bữa ăn, Lý Vy đột nhiên lấy một chiếc hộp nhỏ.

- À, suýt quên mất! Đây là quà Diên nhờ em mua cho chị đấy! Em chọn kỹ lắm đó nha!

đưa chiếc hộp cho Tiếu Tiếu với vẻ mặt ban ơn. Tiếu Tiếu mở . Bên trong là một chiếc khăn lụa mỏng, màu tím nhạt, chất liệu thô ráp, kiểu dáng thời. Rẻ tiền và xí. Hoàn thứ cô thích. Chiếc khăn ... như một sự sỉ nhục.

- Cảm ơn cô. - Tiếu Tiếu khẽ , giọng chút cảm xúc.

- Chị thích ? - Lý Vy hỏi, ánh mắt đầy vẻ thăm dò và tự mãn.

- Cũng .

Tiếu Tiếu đặt chiếc hộp xuống, nữa.

Chu Diên ho nhẹ, đánh tan bầu khí ngột ngạt. Anh Tiếu Tiếu, Lý Vy, ánh mắt lúng túng đến đáng ghét.

- À... Tiếu Tiếu ... Lý Vy... cô sẽ ở đây một thời gian nhé. Phòng khách còn trống mà. Cô ... tiện đường ở đây một thời gian.

Anh , như thể Lý Vy chỉ là một bạn ngang qua và ghé tạm. Lý Vy Tiếu Tiếu với ánh mắt thách thức, một nụ đắc thắng thoáng qua.

Câu đó... như gáo nước lạnh dội thẳng Tiếu Tiếu. Món quà. Người bạn đặc biệt. Ở đây một thời gian. Quá rõ ràng .

Tiếu Tiếu ngẩng đầu thẳng Chu Diên. Ánh mắt dịu dàng ban nãy biến mất. Thay đó là một tia lạnh lẽo, sắc bén, như lưỡi d.a.o mài giũa. Cô Lý Vy, vẻ đắc thắng gương mặt cô . Bữa cơm gia đình ... thật lố bịch.

gì nữa. Chỉ lặng lẽ dậy. Ánh mắt cô quét qua Chu Diên và Lý Vy cuối, đầy ẩn ý.

"Món quà ư?" Cô tự hỏi. "Được lắm. Để xem ai mới là nhận 'món quà' bất ngờ nhất."

Loading...