Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 367: Giáo sư Lục đáng sợ

Cập nhật lúc: 2025-10-20 16:21:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu An Bảo ban đầu vui vẻ bám lấy Lục Thành, nhưng chờ Lục Thành uống một ngụm canh gà dược thiện xong, cô bé bắt đầu trở mặt.

“Ngô ngô – ngô ngô – thối thối –”

Mùi vị thuốc bắc đối với lớn hẳn dễ chấp nhận, đối với trẻ con càng khó ngửi.

Cái mũi Tiểu An Bảo nhăn , đầu khỏi lòng Lục Thành, về phía Giang Mạch Miêu, tìm Giang Mạch Miêu ôm.

Lục Thành “phụ nữ” làm tổn thương lòng, ôm Tiểu An Bảo buông tay, “Oan cho đối với con như , dọn phân lau nước tiểu hầu hạ con. Bây giờ con ruột, liền đối xử với như thế ? An An, con còn nhỏ như , thể học những cô gái xinh trở mặt vô tình nha.”

Tiểu An Bảo hiểu, chỉ là khi Lục Thành nắm lấy cánh tay cô bé, cù lét cô bé, cô bé kìm khúc khích.

Cười ngã giường bệnh của Lục Thành, tiếng giòn tan non nớt tràn ngập trong phòng bệnh, xua tan tâm trạng nặng nề của Lục Thành từ sáng sớm.

Cuối cùng, Tiểu An Bảo bên cạnh Lục Thành, bầu bạn cùng Lục chú chú ăn cơm.

Trên tay cô bé mấy cái bánh quy nhỏ ăn hết, đặt miệng rôm rốp nhai.

Tiểu An Bảo cảm thấy đồ trong tay thơm thơm, đồ trong tay Lục Thành thối thối, chú Lục ăn đồ thối thối, thật đáng thương.

Lục Thành suy nghĩ của Tiểu An Bảo, từng miếng từng miếng ăn ngừng, đồ ăn Giang Niệm chuẩn phong phú, cho dù là dược thiện, cũng ngon hơn nhiều so với cơm bệnh nhân thanh đạm.

Trong lúc Lục Thành ăn cơm, Giang Niệm hỏi, “Lục Thành, tam thúc ?”

“Tam thúc … Ông cùng những của Viện nghiên cứu dùng một tầng của tòa nhà văn phòng, chính là tòa nhà phía bắc tầng hai đó. Giáo sư Trang họ đều ở đó, chị thấy những sinh viên đến từ Thủ đô là thể tìm thấy ông . Đợi ăn xong, đưa chị qua.”

“Không cần, chân cẳng tiện, cần . Tôi dẫn Kim Ngân qua, Mạch Miêu và An An ở bầu bạn với .” Giang Niệm như .

Lục Thành lộ hàm răng trắng, “Vẫn là chị dâu đối với nhất!”

So với sự “lạnh nhạt vô tình” của Lục Triển Anh, sự quan tâm của Giang Niệm còn hơn cả .

Đặt nửa năm , Lục Thành tuyệt đối thể tưởng tượng loại lời .

hiện tại hưởng thụ sự quan tâm của Giang Niệm, ăn đồ ăn Giang Niệm chuẩn , còn của Giang Niệm bầu bạn, thật là chị dâu nhất thiên hạ.

Sau đó, Giang Niệm dẫn Giang Kim Ngân đến nơi Lục Thành .

Giang Kim Ngân đường hỏi, “Chị, thầy giáo rể , là tam thúc của Lục ?”

“Ừ, đó là một giỏi. Hơn nữa đội ngũ của họ nhiều sinh viên, em bất cứ vấn đề gì hiểu trong học tập, thể thỉnh giáo họ. Người phụ trách của họ là Giáo sư Trang, cũng là một . Kim Ngân, em cần lo lắng, các em sẽ hòa hợp .”

Giang Niệm lo lắng cho Giang Kim Ngân nhiều hơn một chút, vì Giang Kim Ngân nội tâm tĩnh lặng, cô sợ bé cứ giấu kín tâm tư, ngược dễ sinh bệnh trong lòng.

Cho nên Giang Niệm cẩn thận khai đạo.

“Kim Ngân, hôm nay chị dẫn em qua để làm quen một chút, em cần bất kỳ áp lực tâm lý nào. Em hiếu học, thành tích học tập , họ nhất định sẽ thích em.”

Giang Niệm ở chung với Lục Triển Anh vài , thể cảm nhận Lục Triển Anh là một thuần túy, điều duy nhất ông quan tâm là nghiên cứu học thuật.

Thực Giang Kim Ngân cũng tính cách như , chỉ là môi trường học tập như Lục Triển Anh mà thôi.

Giang Kim Ngân quả thật đang căng thẳng, nhiều đẩy gọng kính mũi, thấp thỏm , “Chị, chị họ đều là sinh viên đến từ Thủ đô, là giáo sư, thầy giáo của Viện nghiên cứu, nhưng em ngay cả cấp ba còn học xong, họ liệu …?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-367-giao-su-luc-dang-so.html.]

“Không. Kim Ngân, em tuyệt đối đừng nghĩ như . Em hiện tại còn chỉ là một học sinh, thể so với họ. chờ thêm vài năm, em cũng thể trở thành sinh viên Đại học Thủ đô, cũng thể thi Viện nghiên cứu, các em chỉ là ở những giai đoạn cầu học khác mà thôi. Chị tin em thể, nên tuyệt đối đừng tự ti, ?”

Giang Niệm dịu dàng chăm chú Giang Kim Ngân, trao cho bé sức mạnh ấm áp.

Giang Kim Ngân hít sâu chậm rãi, dần bình tĩnh , “Chị, nhất định sẽ nỗ lực, nhất định cố gắng thành công, nhất định sẽ làm thất vọng.”

Lời , tối qua Giang Mạch Miêu mới qua.

Giang Kim Ngân và Giang Mạch Miêu hổ là sinh đôi, suy nghĩ trong lòng đều giống .

Giang Niệm , , “Kim Ngân, chúng vĩnh viễn sẽ thất vọng về em, em chỉ cần làm điều .”

Giang Kim Ngân lời , mũi cay cay, nhân lúc đẩy gọng kính, thoáng ngăn sự ẩm ướt nơi đáy mắt.

Giang Niệm nhanh chóng đến tầng hai của tòa nhà văn phòng, cô gặp đầu tiên là một quen cũ, Hàn Mai.

Hàn Mai đây vì Diệp Lan Lan xúi giục, lợi dụng, hạ độc, gây nhiều chuyện, còn làm mặt lở loét, cuối cùng là Giang Niệm so đo hiềm khích đây, cùng với một nữ sinh viên khác giúp cô giải độc và dưỡng da.

Khuôn mặt cô cuối cùng cũng hồi phục như , còn vì dùng kem dưỡng trắng của Giang Niệm, so với đây còn trắng trẻo hơn.

Cho nên Hàn Mai thấy Giang Niệm, vô cùng bất ngờ và mừng rỡ.

“Đồng chí Giang, đến đây?”

Giang Niệm , “Tôi đến tìm Giáo sư Lục Triển Anh, làm phiền cô gọi giúp một tiếng.”

Theo Hàn Mai tên Lục Triển Anh, nụ mặt lập tức biến mất, khuôn mặt càng thêm căng thẳng lo lắng như thể Giang Niệm một điều cấm kỵ nào đó.

Hàn Mai kéo Giang Niệm sang một bên, nhẹ giọng , “Lục… Giáo sư Lục… Cô thật sự tìm Giáo sư Lục ?”

, Giáo sư Lục làm ?”

Hàn Mai chỉ thấy ba chữ “Giáo sư Lục” nhịn run lên một chút, trong mùa hè cảm thấy lạnh lẽo lưng.

đè thấp giọng, nhỏ giọng , “Đồng chí Giang, thật với cô, giúp, thật sự là Giáo sư Lục đáng sợ quá. Tôi… dám.”

Các cô là những sinh viên, chỉ là con cưng của Đại học Thủ đô, mà còn là con cưng của cả nước.

Nhớ lúc khi họ mới đến Viện gia đình quân nhân, cái vẻ kiêu căng ngạo mạn đó, vẫn còn rõ ràng trong đầu Giang Niệm.

Thoáng chốc, họ thế mà sợ Lục Triển Anh đến mức , thật là thú vị.

Xem Lục Triển Anh nghiêm khắc hơn Giáo sư Trang nhiều, mới thể làm học sinh sợ hãi đến .

Vậy thì…

Giang Niệm về phía Giang Kim Ngân, cũng Giang Kim Ngân và Lục Triển Anh thể hòa hợp , nhưng cô tin ánh mắt của Tần Tam Dã, nếu là thầy giáo chọn, nhất định sẽ phù hợp.

Giang Niệm nghĩ một cách dung hòa, “Giáo sư Lục ở ? Cô dẫn qua là .”

“Vậy . Đồng chí Giang, cô nhất định chuẩn tâm lý, Giáo sư Lục ông … ông …” Hàn Mai lắp bắp, dù là Lục Triển Anh lưng, lòng cô vẫn run rẩy.

Giang Niệm đoán, “Rất hung?”

“Hung thì còn đỡ, khi chúng tính sai liệu, Giáo sư Trang cũng thường xuyên mắng chúng , hung chúng quen . Giáo sư Lục là một phong cách khác…” Hàn Mai cố gắng suy nghĩ, miêu tả, “Nếu chúng làm sai chuyện, Giáo sư Lục nổi giận, chỉ dùng một ánh mắt phế vật, lạnh băng chúng , giống như chúng con , mà là những con ruồi trong nhà vệ sinh. Tôi bây giờ nhớ , vẫn thấy sợ hãi.”

Loading...