Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 289: Không Nuốt Nổi, Thật Sự Không Nuốt Nổi!
Cập nhật lúc: 2025-10-20 16:19:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Oánh Oánh “trở về” căn nhà ba ngày, ba ngày qua , cuộc sống của cô trôi qua bình yên ấm áp.”
Thái độ Triệu Vệ Đông khác thường, mỗi ngày đúng hẹn về nhà, đừng giặt quần áo nấu cơm, ngay cả một chút việc nhỏ cũng nỡ để Tống Oánh Oánh bận rộn.”**
Hắn là một quê mùa, cũng nghĩ thế nào, dù chính là cảm thấy Tống Oánh Oánh thích sách, liền từ thư viện bộ đội mượn một đống sách , từ thơ ca từ phú, đến tiểu thuyết tạp chí, từ kiến thức cơ bản lý luận quân sự, đến nguyên lý chế tạo s.ú.n.g lục, sách gì cũng .”**
Thật đúng là đừng , chỉ cần mượn đủ nhiều, luôn lúc mèo mù vớ chuột ch·ết.”
Triệu Vệ Đông trong nhiều sách như , thật sự mượn một quyển sách pháp y học, chuyên môn giảng giải phẫu th·i th·ể.”**
Tống Oánh Oánh mấy ngày nay cầm quyển sách , xem đến ngon lành, vô cùng nhập tâm.”**
Triệu Vệ Đông thấy Tống Oánh Oánh thích như , tay rời sách, một mặt cảm thấy kiêu ngạo, làm vợ vui vẻ, mặt khác cảm thấy lo lắng, rốt cuộc Tống Oánh Oánh thương ở đầu, còn sách dùng não như , ?”**
Hắn thật là hồ đồ, thứ gì thể lấy lòng, tại mượn sách đến xem?”
Về hành động, Triệu Vệ Đông ngăn cản Tống Oánh Oánh, chỉ thể bù đắp từ những mặt khác, ví dụ như tẩm bổ.”
Triệu Vệ Đông nhờ mua ba con gà mái già, còn mời chị dâu nấu ăn giỏi trong khu nhà, mỗi ngày hầm một con cho Tống Oánh Oánh ăn.”
Lúc chị dâu , “Đoàn trưởng Triệu, đối với vợ cũng thật , còn tưởng rằng vợ đang ở cữ đấy? Thật sự sinh con ở cữ, cũng tẩm bổ như nhà .”
Canh gà bổ dưỡng, tay nghề chị dâu hầm canh gà cũng tệ, hầm canh gà trong veo dầu mỡ.”
Ngày đầu tiên, Tống Oánh Oánh ăn còn vui vẻ, rốt cuộc hương vị tồi, cô ở thời đại , canh gà dễ dàng.”
Chính là phần lượng chút nhiều, cô chia hơn một nửa cho Triệu Tiểu Bắc, vẫn là ăn hết.”
Ngày hôm , Tống Oánh Oánh khó khăn lắm mới uống xong canh gà, thế nhưng biến thành đầy ắp một đại chậu xuất hiện, bản khẩu vị Tống Oánh Oánh cũng lớn, thật sự là chút nuốt nổi.”
mà... Đôi mắt của đàn ông thô ráp, sáng ngời thần cô .”
Tống Oánh Oánh rốt cuộc đành lòng cự tuyệt hảo ý Triệu Vệ Đông, uống thêm đầy ắp hai chén lớn, lén lút đem phần còn đều cho Triệu Tiểu Bắc.”**
Triệu Tiểu Bắc ngay từ đầu căn bản ăn, bởi vì đây là để tẩm bổ cơ thể Tống Oánh Oánh, là Tống Oánh Oánh đe dọa dụ dỗ, buộc Triệu Tiểu Bắc ăn từng ngụm từng ngụm.”
Bởi vì Tống Oánh Oánh , “Con ăn, liền đem thịt gà vứt ! Đổ !.”
Triệu Tiểu Bắc đứa bé tiết kiệm, thể thấy lương thực lãng phí, làm nhẫn tâm lãng phí, chỉ thể là một tay bắt lấy đùi gà, một tay bắt lấy cánh gà, tất cả đều nhét miệng, bụng nhỏ ăn đến tròn vo nhô lên.”
Hắn đời ăn qua nhiều thịt gà như .”
________________________________________
Chờ đến ngày thứ ba...
Khi Triệu Vệ Đông bưng canh gà nóng hầm hập xuất hiện, Tống Oánh Oánh trong cổ họng một trận buồn nôn.”
Không nuốt nổi, thật sự nuốt nổi!
Lần Tống Oánh Oánh nể mặt ai, chính là một ngụm ăn.”
Đừng Tống Oánh Oánh, ngay cả Triệu Tiểu Bắc cũng ăn nổi.”
Đồ ăn ngon đến mấy, cũng thể liên tiếp ba ngày đều ăn.”
Cho nên ngày , Tống Oánh Oánh ánh mắt nóng cháy của Triệu Vệ Đông chằm chằm, đem canh gà đặt mặt đàn ông thô ráp.”**
Cô , kiên định , “Tôi ăn.”
Giữa hai thể thiếu một phen xô đẩy, chính là thái độ Tống Oánh Oánh kiên quyết, hơn nữa gọn gàng dứt khoát cô là thật sự nuốt nổi.”**
Mấy ngày chung sống, cô rõ ràng thói quen của Triệu Vệ Đông ở quân doanh, một là một, hai là hai, tư duy mang theo sự chuyển biến, cho nên chuyện với thể vòng vo, gì nấy, thẳng đàn ông thô ráp mới thể hiểu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-289-khong-nuot-noi-that-su-khong-nuot-noi.html.]
Sau khi Tống Oánh Oánh thái độ kiên quyết từ chối, Triệu Vệ Đông tuy rằng chút yên tâm, nhưng vẫn là tiếp nhận, cùng lắm thì ngày mai đổi món ăn khác tiếp tục tẩm bổ cơ thể.”
Cứ như , một chậu canh gà đầy ắp thành nhiệm vụ của Triệu Vệ Đông, Triệu Tiểu Bắc chỉ nguyện ý giúp đỡ ăn một cái đùi gà, những cái khác đều ăn.”
Lúc ăn cơm, Tống Oánh Oánh chống cằm ở một bên xem.”
Cô canh gà làm khó ba ngày, trong lòng mơ hồ chút ác thú vị, cũng dáng vẻ khó xử của Triệu Vệ Đông.”
Chỉ tiếc, cô tưởng sai .”
Thật thật sự sự chứng kiến sự khác biệt về sinh lý giữa đàn ông và phụ nữ.
Hoặc thể , “chỗ hơn ” của Triệu Vệ Đông.”
Một nồi canh gà lớn Tống Oánh Oánh ăn thế nào cũng hết, Triệu Vệ Đông thế nhưng thành thạo, lập tức liền ăn xong, hơn nữa ngay cả canh cũng uống hết.”
Tống Oánh Oánh: Đây là bình thường cho ăn cơm ? Cho nên đói thành như ?”
Cô thật cẩn thận quan tâm, “Anh ăn nhiều như , sẽ khó chịu ?”
Triệu Vệ Đông lắc đầu , “Không .”
Chuyện đó, đích xác chứng minh Triệu Vệ Đông một chút vấn đề đều , rửa chén quét nồi lau bàn, việc trong ngoài một tay ôm đồm, động tác một chút chậm chạp.”
Tống Oánh Oánh đàn ông như thường, đánh giá từ xuống vài vòng, hoãn qua sự kinh ngạc ban đầu, trong lòng suy nghĩ một lời giải thích hợp lý.”
Hóa hình cường tráng của đàn ông thô ráp, là ăn như mà .”
Nghĩ như , cũng liền kỳ quái.”
Ăn nhiều cho nên cường tráng, cơ n.g.ự.c căng phồng quân phục , sờ lên là cảm giác gì.”
**Bộ não Tống Oánh Oánh luôn kiến thức y học lấp đầy, đầu một vài “suy nghĩ phế phẩm”, làm cô vô cớ tăng nhanh nhịp tim.”
________________________________________
Vào đêm.
**Tình huống ngày , chút chút giống mấy ngày đó.
Mấy ngày , Tống Oánh Oánh cảm giác tai nạn xe cộ tạo thành ám ảnh trong lòng Triệu Tiểu Bắc, cho nên buổi tối ngủ, để Triệu Tiểu Bắc phòng nhỏ, mà là để ngủ ở giữa hai .”
Có Triệu Tiểu Bắc ở, Tống Oánh Oánh và Triệu Vệ Đông tuy là chung chăn gối, nhưng vẫn là cách một đứa trẻ.”
Chính là đêm nay, cũng Triệu Tiểu Bắc là làm , sáng sớm cầm gối nhỏ của , trở về căn phòng nhỏ của .”
**Hắn quật cường nghiêm túc , “Con trẻ con, thể quấn lấy ba ba mụ mụ ngủ.”
**Dường như nhớ tới đêm hôm ở bệnh viện, ghé lòng Tống Oánh Oánh lớn, mặt Triệu Tiểu Bắc đỏ lên, lướt qua một tia ngượng ngùng.”
Cho nên tối hôm nay, mới là đêm đầu tiên Tống Oánh Oánh chân chính ngủ chung với Triệu Vệ Đông.”
Trong phòng.
Tống Oánh Oánh ở bàn học, bàn sách đặt một cái gương, cùng với một ít dược phẩm.”**
Cô đối diện gương xử lý vết thương trán, trong tay cầm cái nhíp, nhiều phân tâm.”
Ai...
Tống Oánh Oánh thở dài một tiếng, dứt khoát đem cái nhíp trong tay đặt xuống, đầu cái giường bên cạnh, đầu về phía nhà vệ sinh ngoài phòng, đang tiếng nước xôn xao truyền , là Triệu Vệ Đông đang tắm.”
**Cứ như suy nghĩ, trong đầu Tống Oánh Oánh hiện lên hình ảnh bọt nước lấp lánh, chậm rãi chảy xuống từ n.g.ự.c màu đồng cổ.”