Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 268: Xuyên Qua +3 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-20 16:18:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ nhiệm Chu ôm Tiểu An Bảo, bởi khi chuyện cố tình đè thấp giọng, “Thế nào? Hai đứa thế nào? Yên xảy tai nạn xe cộ? Bị thương nghiêm trọng ?”

Tần Tam Dã nhẹ nhàng đón lấy Tiểu An Bảo từ lòng Chủ nhiệm Chu, dùng đôi tay quấn băng gạc ôm lấy, cúi đầu kỹ vẫn còn thấy vệt nước mắt ở khóe mắt Tiểu An Bảo.

Cô bé e rằng là , ngủ.

Giang Niệm giải thích với Chủ nhiệm Chu đang lo lắng, “Chị Chu, tai nạn xe cộ chỉ là ngoài ý , chúng em kiểm tra qua, chỉ là trầy xước nhẹ, vết thương đều sát trùng băng bó, tĩnh dưỡng mấy ngày là thể khỏi, đáng ngại.”

Đối mặt với lớn tuổi, trẻ tuổi đều quen chỉ chuyện , chuyện .

Chủ nhiệm Chu là hiếm hoi đối với nguyên chủ, Giang Niệm đặc biệt cảm ơn, nhưng chân tướng của tai nạn xe cộ, sự thù hận của Diệp Lan Lan thật sự quá phức tạp, cũng thế nào cho Chủ nhiệm Chu .

Bởi lời trấn an đơn giản như , là nhất.

Chính là Chủ nhiệm Chu vẫn yên tâm, “Kiểm tra? Cô cái thể gọi là kiểm tra qua ? A Niệm, đừng quên cô hiện tại là thai phụ! Trước bảo cô đến khám thai, cô cũng đến. Cô hiện tại với đến khoa phụ sản, làm cho cô một kiểm tra .”

“Chị Chu, chị cho em thêm một chút thời gian. Em hiện tại một chuyện quan trọng cần làm. Chờ bận xong chuyện đó, em nhất định khoa phụ sản tìm chị.”

Chủ nhiệm Chu khó hiểu hỏi , “Có chuyện gì, thể quan trọng hơn đứa bé trong bụng cô ?”

, cô còn quan trọng hơn đứa bé trong bụng em. Nếu là , em hiện tại e rằng còn thể yên ở đây chuyện với chị. Chị Chu, chị đợi em một chút, đó em nhất định sẽ .”

Giang Niệm cũng cảm kích, chỉ là cô càng lo lắng trạng thái của Tống Oánh Oánh.

Cô cần thiết tận mắt thấy Tống Oánh Oánh tỉnh , mới thể yên tâm xuống.

Mà đứa bé trong bụng Giang Niệm, từ khi ngoài ý xảy đến nay, vẫn luôn an .

Đứa bé như là thể cảm giác nguy hiểm bên ngoài , cuộn tròn tỉ mỉ, yên tĩnh, ngay cả thai động cũng .

Chủ nhiệm Chu thấy Giang Niệm, ngẩng đầu về phía Tần Tam Dã, “Đội trưởng Tần, ?”

Tần Tam Dã Giang Niệm một cái, tin tưởng , “Tôi tin tưởng lựa chọn của A Niệm, cô đang làm gì.”

Chủ nhiệm Chu thấy ngay cả Tần Tam Dã đều như , cuối cùng chỉ thể bất đắc dĩ thở dài, “Ôi, bọn trẻ các cô, thật là xem trọng thể của ... Tôi chờ các cô ở văn phòng, vô luận hôm nay muộn đến mấy, nhất định đến nhớ kỹ ?”

“Cảm ơn chị Chu.” “Nhớ rõ, cảm ơn chị Chu.”

Giang Niệm và Tần Tam Dã cùng lên tiếng, khi lời cảm ơn với Chủ nhiệm Chu, lập tức xem Tống Oánh Oánh.

________________________________________

Tống Oánh Oánh đưa phòng bệnh lầu hai.

Giang Niệm hành lang bệnh viện, trừ nóng vội lo lắng , còn một cảm giác giống như từng quen .

Bởi vì ở mấy tháng , khi cô xuyên qua đến đây, mở mắt thấy chính là những cảnh tượng , tường bệnh viện, khẩu hiệu trong phòng bệnh, đàn ông xa lạ quen thuộc...

Giây lát.

Giang Niệm và Tần Tam Dã đẩy cửa bước phòng bệnh Tống Oánh Oánh.

Trong phòng bệnh, Tống Oánh Oánh tỉnh, dậy giường bệnh.

Bóng dáng một lớn một nhỏ của Triệu Vệ Đông và Triệu Tiểu Bắc, canh giữ rời bên cạnh Tống Oánh Oánh.

Đây rõ ràng là một chuyện , chính là trong phòng bệnh tràn ngập một bầu khí kỳ quái.

Thần sắc Triệu Vệ Đông đặc biệt kỳ quái, đôi mắt đàn ông thô kệch đang chấn động thể tưởng tượng, mà còn một vết bàn tay rõ ràng.

Cái tát là ai đánh, thể nghĩ .

Kể từ đó, ánh mắt kinh ngạc của Triệu Tiểu Bắc đổi qua đổi Tống Oánh Oánh và Triệu Vệ Đông, cũng liền là nguyên nhân gì.

Tống Oánh Oánh đánh Triệu Vệ Đông một cái tát?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-268-xuyen-qua-3-2.html.]

Khó khăn lắm mới sống sót tai nạn, xảy chuyện như ?

Giang Niệm mang theo nghi hoặc, nhẹ nhàng hô một tiếng, “Oánh Oánh?”

Tống Oánh Oánh giường bệnh, trán dán băng gạc, sắc mặt trắng bệch một tia huyết sắc, thể dậy hiện một trạng thái căng thẳng, ngơ ngẩn trừng mắt khẩu hiệu màu đỏ tường.

– Nắm chặt cách mạng, thúc đẩy sản xuất!

– Vì nhân dân phục vụ, vô tư cống hiến!

khi tiếng Giang Niệm, bờ vai nhỏ yếu run rẩy nhẹ, đó chậm rãi đầu về phía Giang Niệm.

Đôi mắt thanh lãnh, phòng , căng thẳng xen lẫn các loại cảm xúc phức tạp, khi thấy Giang Niệm, run rẩy nhẹ.

Một tia kinh ngạc chợt lóe qua.

Ngay đó là cảm xúc phun trào giống như thủy triều.

“A Niệm –”

Giọng Tống Oánh Oánh phát khẩn gọi Giang Niệm.

Vẫn là giọng quen thuộc, chính là trạng thái và cảm xúc của Tống Oánh Oánh, chút nào giống như sự vui mừng khi sống sót tai nạn.

Ngược là... Xa lạ, hoảng sợ, như là thấy cọng rơm cứu mạng duy nhất , nắm chặt dùng sức.

Nhìn Tống Oánh Oánh như , trong đầu Giang Niệm mạc danh cảm giác quen thuộc.

Thật giống như là... Là... Là thấy cô từng!

Lúc , cô cũng ở trong phòng bệnh như , thấy tất cả xa lạ, trừng mắt khẩu hiệu màu đỏ tường, còn ở khi thấy Tần Tam Dã thì mờ mịt vô thố, mật dựa .

là Tống Oánh Oánh!

Là Tống Oánh Oánh của thế giới !

xuyên qua đến đây!

Tống Oánh Oánh khi gọi tên, thấy Giang Niệm nhất thời phản ứng, nội tâm rối rắm bàng hoàng, chịu từ bỏ hỏi, “Cậu là... A Niệm ?”

“Là , là Giang Niệm! Người bạn nhất của Giang Niệm!”

Giang Niệm lập tức qua, ôm chặt Tống Oánh Oánh, hai ôm sát .

Giang Niệm ở bên tai Tống Oánh Oánh, dùng giọng chỉ hai họ mới thể , nhẹ giọng , “Phòng ngủ 403, mì ăn liền.”

Hai từ ngữ ngắn ngủi, nháy mắt chạm đến nội tâm Tống Oánh Oánh.

Tống Oánh Oánh kinh hỉ như điên, như là lữ nhân lạc đường tìm phương hướng để , hai tay ôm Giang Niệm căn bản buông tay.

“A Niệm, ...”

Trong đầu Tống Oánh Oánh quá nhiều quá nhiều vấn đề, gấp chờ nổi cùng Giang Niệm truy tìm đáp án.

Chính là Giang Niệm giơ tay bịt miệng Tống Oánh Oánh, nhẹ nhàng lắc đầu với cô .

Hiện tại lúc họ những điều , một bên còn Triệu Vệ Đông, Triệu Tiểu Bắc, cùng với Tần Tam Dã ở đây, cuộc đối thoại của họ thể để bất kỳ ai .

Giang Niệm nắm chặt bàn tay Tống Oánh Oánh một chút, trấn an sự hoảng sợ trong nội tâm cô .

Sau đó chậm rãi dậy, về phía Triệu Vệ Đông đang đội một vết bàn tay.

“Đoàn trưởng Triệu, Oánh Oánh trong tai nạn xe cộ ngoài ý xảy sự kích thích tương đối nghiêm trọng, gây ký ức hỗn loạn của cô . Cần làm phiền và Tiểu Bắc ngoài , để và Oánh Oánh tâm sự một chút, chúng cần một thời gian, thể đợi một chút ở bên ngoài.”

“Ký ức hỗn loạn?” Triệu Vệ Đông từng qua từ như , mày nhíu chặt , lo lắng về phía Tống Oánh Oánh phía Giang Niệm, “Vậy cô ...”

“Oánh Oánh .” Giang Niệm tranh lời trả lời, “Đoàn trưởng Triệu, bảo đảm với , Oánh Oánh . Cô là kích thích quá độ, để cùng cô trò chuyện, tâm sự, cô thể phục hồi .”

Loading...