Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 256: Sư Tử Nhỏ, Cưỡi Cao Cao
Cập nhật lúc: 2025-10-20 16:18:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Oa... Oa... Ba ba... Mẹ... Oa... Oa...”
Tiểu An Bảo liên tục phát tiếng thán phục, đôi mắt đều mở to, miệng nhỏ hé ngốc manh ngốc manh, đáng yêu hơn cả sư tử nhỏ.
Con bé vẫn luôn Tần Tam Dã ôm, ở chỗ cao cao, thấy rõ ràng.
Triệu Tiểu Bắc thì chút vất vả.
Cậu bé tuy rằng ở hàng đầu tiên, nhưng vì hình trẻ con đủ cao, rõ khoảnh khắc sư tử nhảy lên chớp mắt, cần thiết cố gắng nhón gót chân, tận lực duỗi dài cổ.
Ở quê bé hát tuồng, cũng từng náo nhiệt như thế...
Sư tử nhỏ cũng thật a!
Tống Oánh Oánh chú ý đến tình huống của Triệu Tiểu Bắc tiên, sức lực đôi tay cô đủ, bế Triệu Tiểu Bắc lên thì quá cố sức.
Bất quá quan hệ, bên cạnh đàn ông cao lớn vạm vỡ đầy sức lực.
Tống Oánh Oánh đầu chuyện với Triệu Vệ Đông, “Anh... Bế... Bế thằng bé ... “
Triệu Vệ Đông cúi đầu, tai kề sát đến mặt Tống Oánh Oánh, chỉ là mơ hồ một vài âm.
Bởi vì cảnh hiện trường thật sự quá ồn ào, màn biểu diễn múa lân múa rồng cùng với tiếng chiêng trống vang trời, căn bản rõ lời .
Tống Oánh Oánh nhiều , cuối cùng chỉ thấy vẻ mặt nhíu mày thật sâu của Triệu Vệ Đông.
Cuối cùng thật sự là cách, ánh mắt cô liếc thấy trong đám đông, thấy một đứa trẻ cao cao mũm mĩm, vì thể thấy biểu diễn, lúc đang vai cha nó.
Tống Oánh Oánh vỗ vỗ vai Triệu Vệ Đông, giơ tay chỉ đứa trẻ cao cao , chỉ Triệu Tiểu Bắc đang nhón gót chân.
Triệu Vệ Đông mới hiểu.
Hắn chỉ thoáng khom lưng, chỉ dùng một bàn tay liền ôm Triệu Tiểu Bắc lên, đó đôi tay lập tức ôm lấy eo bé, đưa Triệu Tiểu Bắc lên chỗ cao.
Triệu Tiểu Bắc liền như con sư tử nhỏ nhảy lên, cả dường như bay lên, nhẹ bẫng.
Đợi bé từ sự kinh ngạc phản ứng , theo bản năng hai chân tách , vai rộng lớn của Triệu Vệ Đông.
Thật cao...
Ánh mắt Triệu Tiểu Bắc ngây ngẩn, sự giật là tiếng đập thình thịch thình thịch giống như tiếng chiêng trống.
Thật cao thật cao!
Không những thể thấy sư tử nhỏ biểu diễn, bé vẫn là sự tồn tại cao nhất trong đám đông xung quanh.
Cao như , còn như .
________________________________________
Triệu Tiểu Bắc vai Triệu Vệ Đông, Triệu Vệ Đông vẫn giơ tay che chở thể bé, hề xảy chút rung lắc nào.
Tống Oánh Oánh vốn chỉ Triệu Vệ Đông bế đứa trẻ lên thôi, ngờ Triệu Vệ Đông phục khắc y chang.
Bản Triệu Vệ Đông cao, Triệu Tiểu Bắc lên càng cao hơn, dường như chút nguy hiểm.
Bất quá...
Triệu Tiểu Bắc vui vẻ, khuôn mặt nhỏ là nụ sáng lấp lánh, ánh nắng mặt trời rạng rỡ của mùa hè đều chói mắt bé.
Tuy rằng là trời xui đất khiến, nhưng kết quả tồi.
Triệu Tiểu Bắc khi cưỡi cao cao, lập tức trở thành sự tồn tại bắt mắt trong đám đông, ngay cả sư tử nhỏ đang biểu diễn cũng chú ý đến bé.
Sư tử nhỏ đổi hướng, chủ động tiến gần Triệu Tiểu Bắc, dùng cái đầu sư tử lớn, chạm chạm đầu Triệu Tiểu Bắc, còn lắc lư cái đầu qua .
Dường như một con sư tử thật đang làm nũng.
Triệu Tiểu Bắc ngờ thế mà còn thể tương tác với sư tử nhỏ, nụ nhỏ lập tức biến thành nụ lớn, ngăn sự vui vẻ.
Cùng lúc sư tử nhỏ thò tới, tua nhỏ rủ xuống từ cằm vặn dừng mặt Tiểu An Bảo.
Tiểu An Bảo tò mò giơ tay bắt, tua nhỏ theo sự lắc lư đầu sư tử, trốn khỏi bàn tay nhỏ của con bé.
Trong lòng bàn tay mềm mại, ngứa ngứa, giống như thật sự sờ lông sư tử!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-256-su-tu-nho-cuoi-cao-cao.html.]
“Mẹ... Mẹ... Mẹ... Khanh khách...”
Tiểu An Bảo vui vẻ, liền hưng phấn kêu .
Giang Niệm sờ sờ khuôn mặt đỏ bừng của con bé, ôn nhu, thấy Tiểu An Bảo vui vẻ như , cô cũng theo vui vẻ.
Ban đầu còn lo lắng Tiểu An Bảo thấy nhiều như thể sẽ sợ hãi, kết quả thế mà , ngược càng rạng rỡ hơn.
Quả nhiên xem náo nhiệt bất kể trẻ con lớn, đều là thiên tính sẵn.
________________________________________
Màn biểu diễn vô cùng náo nhiệt, theo tiếng chiêng trống càng ngày càng dâng trào, đột nhiên im bặt ở lúc cao trào, hai con sư tử nhỏ lui về hai bên cửa hàng, trở thành “sư tử đá” canh gác.
Tiếp theo, chính là nhân vật quan trọng nhất lên sân khấu – Cố Kinh Mặc.
Khí chất tự phụ, phong cách trương dương của Cố Kinh Mặc, thêm tấm biển vàng nhà họ Cố phía , trong thành dù thấy qua mặt , cũng cái tên “Cố Kinh Mặc”.
Cho nên Cố Kinh Mặc bước , hiện trường lập tức đều là tiếng bàn tán.
“Cái chính là thiếu gia nhà họ Cố? Quả nhiên là thiếu gia nhà giàu tiền, quả thật là giống a.”
“Trước cửa hàng là thiếu gia Cố mở, còn tin, nhà họ Cố rõ ràng là mở hiệu thuốc, đột nhiên bán loại đồ vật lên mặt bàn ?”
“Cái cô kiến thức hạn hẹp ? Trong thành chúng cái gì tiệm cơm, nhà khách, lầu rượu... Không ít đều là nhà họ Cố mở, nhà họ chỉ một việc kinh doanh dược phẩm. Lão thái gia nhà họ Cố làm ăn vẫn luôn danh tiếng, tin ! Đều là đồ vật thể mang bán, lên mặt bàn? Tôi xem cô chính là tư tưởng cũ, coi chừng lạc hậu đấy!”
Người lời gì đều , nhưng dựa danh tiếng kinh doanh vài chục năm của nhà họ Cố, đánh giá tổng thể đều là .
Cố Kinh Mặc , lập tức về hướng Giang Niệm, giống như từ lúc bắt đầu Giang Niệm ở vị trí đó.
Hắn cách một cách, đối diện với Giang Niệm.
Giang Niệm cũng gật đầu về phía .
Tiểu Tống ở một bên hỗ trợ khống chế hiện trường, làm im lặng một lát.
“Thiếu... Tổng giám đốc Cố, thể bắt đầu .”
Cố Kinh Mặc ở vị trí chính giữa nhất, bắt đầu phát biểu cá nhân, đoạn đầu là những lời thăm hỏi thông thường, giới thiệu cửa hàng.
Vốn tưởng rằng thứ cứ thế theo khuôn phép cũ.
như , thì là Cố Kinh Mặc.
Lời chúc mừng khai trương đến một nửa, Cố Kinh Mặc đột nhiên đầu, một nữa về hướng Giang Niệm.
“... Cửa hàng , chỉ là của một Cố Kinh Mặc , mà còn là của một đối tác cực kỳ quan trọng của . Nếu đối tác , sẽ cửa hàng , cũng sự nghiệp mới của . Tôi tin tưởng ý tưởng của cô giống , bắt đầu từ đây, bắt đầu từ cửa hàng , cửa hàng thuộc về hai chúng sẽ khai trương khắp cả nước! Vô luận nơi nào đều dấu chân của chúng !”
Thật là một đoạn trần từ hùng hồn dõng dạc.
Thật là một tham vọng cháy bỏng nhiệt huyết.
Cũng là –
“Hừ.”
Tần Tam Dã phát một tiếng hừ lạnh, đôi mắt đen lạnh lùng chăm chú hướng Cố Kinh Mặc, hận thể vặn đầu đàn ông , bắt !
Vợ , Cố Kinh Mặc cái gì mà !
Giang Niệm thể cảm nhận áp suất thấp cuồn cuộn ngừng đến từ Tần Tam Dã, đàn ông nhất định là ghen tuông .
Cô giơ tay, đưa cánh tay khuỷu tay Tần Tam Dã ôm con, mật tựa sát, dường như sự trấn an ôn nhu.
Hơi thở của Tần Tam Dã, cũng như con thú hoang vuốt lông, lập tức trấn an.
Cố Kinh Mặc thấy cảnh , mới đầu , cũng âm thầm “Hừ” một tiếng.
________________________________________
Tiểu Kịch Trường
Cố Kinh Mặc: Tôi sổ kết phường thương nghiệp, xem xem, đây là tên và Giang Niệm.
Tần Tam Dã (móc một quyển sổ màu hồng): Nhìn rõ ràng! Đây là giấy kết hôn, chỉ tên của Giang Niệm, còn ảnh của hai chúng .
(Ở đây là hiệu ứng âm thanh đấu địa chủ, áp lên!)