CHỒNG CŨ TÔI... THĂNG CHỨC THÀNH MẸ KẾ - CHƯƠNG 1 – Dì ghẻ đẹp trai

Cập nhật lúc: 2025-06-25 14:34:27
Lượt xem: 370

Buổi sáng nọ, tôi vừa thay tã cho bé Kem xong, còn chưa kịp thở thì mẹ tôi thò đầu vào phòng, cầm điện thoại gào lên:

“Con ơi! Chồng cũ của con… lên ti-vi kìa!!”

Tôi liếc qua.

Ai thèm quan tâm tới Tống Mặc? Ly hôn rồi, cho dù anh ta có thi Hoa hậu Trái đất tôi cũng không mảy may rung động.

Nhưng...

Tôi vẫn bước ra. Lòng dặn lòng là chỉ để coi “nó già chưa”.

Trên màn hình, Tống Mặc mặc vest trắng tinh, tóc vuốt ngược như bơm keo nguyên chai. Bên cạnh anh ta là một người đàn ông khác – đẹp trai cỡ Kim Taehyung, đứng cười ngọt như bán bánh kẹp bơ.

MC phấn khích hỏi:

“Tống tổng, hôm nay là lễ cưới của anh và phu quân, anh cảm thấy thế nào?”

Tống Mặc cười đến lóa màn hình:

“Cảm thấy... cuối cùng cũng tìm được chính mình.”

Tôi mém làm rớt ly sữa của bé Kem.

MC tiếp tục:

 

“Nghe nói anh còn nhận nuôi một bé gái ba tuổi rất đáng yêu?”

Tống Mặc vỗ vai người bên cạnh, đáp tỉnh queo:

 

“Không phải nhận nuôi. Đó là con ruột của tôi. Nhưng từ giờ, tôi là mẹ kế của con bé rồi.

...

Tôi c.h.ế.t đứng như Từ Hải.

Bé Kem đứng bên cạnh thì chỉ vào ti-vi reo lên:

 

“Mẹ ơi! Dì ghẻ con đẹp trai ghê!”

Tôi: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-cu-toi-thang-chuc-thanh-me-ke/chuong-1-di-ghe-dep-trai.html.]

Cầm điện thoại lên, tôi bấm gọi Tống Mặc trong trạng thái vừa thở oxy vừa lạy trời cho đây là mơ.

Anh ta bắt máy.

— “Alo, mẹ ruột hả?”

Tôi gào lên:

— “Tống Mặc! Anh bị điên à?!”

— “Không. Anh chỉ đang sống thật với chính mình.”

Tôi nghiến răng, ôm đầu như sắp bốc cháy:

— “Anh có cần sống thật đến mức nhận nuôi lại chính đứa con ruột của mình không?!”

— “Sao không? Từ giờ, anh là mẹ kế. Em muốn tranh quyền nuôi con với mẹ kế à?”

Tôi há miệng.

Không thở được.

Cũng không cãi lại được.

Anh ta thong thả nói tiếp:

— “Anh với chồng anh đã đăng ký lớp yoga cho bé, mua đồng phục cho mẫu giáo quốc tế, còn đặt hẳn robot biết dọn đồ chơi hình Elsa. Em định cạnh tranh bằng gì? Hộp cơm chiên nước mắm?”

Tôi nhìn xuống.

Bé Kem đang ngồi ăn cơm… chan sữa tươi.

Tôi: “…”

— “Chiều nay tụi anh ghé đón con. Dì ghẻ và ba dượng phải có trách nhiệm chứ nhỉ.”

Tôi gào lên:

— “Tống Mặc! Anh bước vô nhà tôi một bước, tôi sẽ…”

— “Sẽ rung động lại như ngày xưa à?”

Tôi lặng im đúng 3 giây.

Bé Kem đưa tôi tờ giấy vẽ nguệch ngoạc:

"Dì ghẻ – ba – mẹ" kèm trái tim.

Tôi: “…”

Sắp tới tôi phải đối mặt với một “mẹ kế” vừa đẹp trai vừa dẻo mồm, và từng ngủ chung giường với mình suốt ba năm.

Đây là cuộc chiến quyền nuôi con… hay là cuộc chiến giành lại trái tim từ tay... một dì ghẻ?!

Loading...