Tô Uyển từ chối lòng của tài xế và cảm ơn .
Trước khi xuống xe, cô hào phóng chuyển 10.000 tệ cho tài xế.
Tài xế thấy thông báo thanh toán thì mừng rỡ. Sau hai giây sững sờ, nhớ những gì hành khách trải qua. Anh vội vàng mở cửa, bước khỏi xe và hét lên.
- Thưa cô, mười nghìn tệ là quá nhiều! Tôi rửa xe cũng cần nhiều đến thế! Tôi sẽ trả cho cô.
Tô Uyển vẫy tay rời mà ngoảnh . Cô đang vội tắm.
Cô cảm thấy thật kinh khủng!
Nghĩ đến chữ "đồ thừa" và khuôn mặt ghê tởm của gã đàn ông , bụng cô quặn lên.
Cô vật lộn suốt chặng đường về nhà. Khi về đến nhà, tất cả những gì cô thấy chỉ là nhà vệ sinh! Cô loạng choạng bước và khóa cửa.
Cô xả nước bồn tắm và cởi quần áo.
Cô ném bộ sườn xám thùng rác!
Toàn cô run rẩy dữ dội. Tất cả là của Cảnh Thần. Nếu vì , hôm nay cô mua sắm với Hạ Tĩnh bữa tối . Làm cô gặp chuyện xui xẻo chứ?
Trong phòng khách.
Cảnh Thần c.h.ế.t trân giữa phòng khách. Vừa , Tô Uyển vội vã chạy qua , như thể thấy , ánh mắt đầy vẻ khẩn trương.
Về phần Tô Uyển.
Tóc tai bù xù, mắt đỏ hoe, run rẩy. Bộ sườn xám sáng bóng tuyệt cũng nhăn nhúm cô, thậm chí nửa chiếc quần an bên cũng lộ . Cô thậm chí còn để ý mà cứ thế về nhà.
Ánh mắt Cảnh Thần lạnh lẽo. Anh thẳng lên lầu, phòng ngủ.
Cửa phòng tắm đóng chặt, tiếng nước chảy róc rách từ bên trong vọng , khiến Cảnh Thần càng thêm bồn chồn.
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, ấn mạnh xuống. Tiếng nước chảy đột ngột dừng . Giọng cảnh giác của Tô Uyển vang lên.
- Ai ở ngoài ?!
Cảnh Thần mím môi gõ cửa.
- Anh.
Không ngờ, dứt lời, bên trong liền quát.
- Cút !
"..."
Tô Uyển ngoài, cô mở cửa . Thấy trong phòng thấy Cảnh Thần , cô thở phào nhẹ nhõm ngoài.
Vừa bước , túm lấy vai cô, mạnh mẽ xoay cô . Cô ép về phía Cảnh Thần đang dựa tường.
Tô Uyển với ánh mắt thù địch, nghiến răng nghiến lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-cu-them-khat-toi-den-vay-sau-khi-ly-hon/chuong-25-anh-muon-ong-noi-noi-gian-sao.html.]
- Buông !
- Em ? Có chuyện gì ?
Tô Uyển mặt chút cảm xúc .
- Liên quan gì đến ?
Nói xong, cô định phòng tắm. Cô mang theo quần áo, chỉ quấn quanh một chiếc khăn tắm dài đến đùi. Bên trong trống rỗng, khiến cô vô cùng khó chịu.
Căm phẫn, Cảnh Thần túm lấy cằm cô, ép cô thẳng mắt . Anh từng chữ một.
- Em càng ngày càng can đảm ?
- Hiếm khi thấy như đấy. - Tô Uyển khẩy, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.
- Tô Uyển! Em cho ?
Nghe , Tô Uyển đột nhiên nhắm mắt . Xa mặt cách lòng. Miệng cô mím chặt, hề ý định gì.
Cảnh Thần cô chằm chằm bằng đôi mắt đen láy. Anh nghiến răng ken két như thể bật khỏi kẽ răng. Điều đó khiến cô cảm thấy miễn cưỡng.
- Anh xin em. Hôm nay quá đáng. Anh xin .
Tô Uyển khinh bỉ. Cô chẳng quan tâm chút nào, thậm chí còn thèm để ý đến .
Chỉ là khăn tắm đủ chặt. Cô hất tay Cảnh Thần che ngực, nóng lòng qua.
Chút kiên nhẫn cuối cùng của Cảnh Thần phụ nữ vắt kiệt!
Anh bế ngang Tô Uyển, buồn bã .
- Tô Uyển, thật đấy. Anh lo lắng cho em. Em thể cho chuyện gì xảy ? Em tự hành hạ đến mức ? Chỉ vì lời lúc nóng giận của ?
Tô Uyển giãy dụa dữ dội, nhưng khi dùng hết một nửa sức lực, cô cảm thấy bất lực và bỏ cuộc.
Cảnh Thần đặt Tô Uyển lên giường, đắp chăn cho cô. Anh tiếp tục im lặng cô, chờ đợi câu trả lời.
Nghĩ đến chuyện , Tô Uyển khẩy.
- Cảnh thiếu gia, và sắp ly hôn . Những chuyện nhỏ nhặt sẽ ảnh hưởng đến việc . Tôi những chuyện cần thiết. Nếu còn chuyện gì khác, xin đừng làm phiền . Tôi nghỉ ngơi.
Anh nắm chặt hai tay, như thể đang đ.ấ.m cục bông. Không hề đau đớn.
Cô sẽ rơi một giọt nước mắt nào cho đến khi thấy quan tài của .
- Tô Uyển, em mang ơn ông nội. Anh chắc chắn em ông nổi giận sinh nhật của .
Tô Uyển khẩy, hề động lòng.
- Cái gì? Anh ông nổi giận ?
Thật thú vị... Anh quan hệ huyết thống với ông nội!