Tôi kiên quyết : "Tôi  nhắm  căn nhà  , ai cũng đừng hòng cướp ."
Hứa Hạo thấy   chịu nhượng bộ, cũng nổi cáu: "Em cứ dây dưa thế   ý nghĩa gì chứ? Anh  còn thích em nữa , em  rõ ?"
Tôi kinh ngạc,    vẫn còn mắc kẹt trong cái vòng luẩn quẩn  mà  thoát  .
Ngay lúc , bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ "cộp cộp".
"Đến ngay!" Tôi lớn tiếng đáp , mở cửa  xem, là bác tài xế thu mua quần áo cũ. Tôi chỉ  phòng ngủ, : "Bác ơi, quần áo đều ở trong đó."
Bác tài xế     liếc sang Hà Di vẫn đang  lóc thút thít  giường,  chút do dự, nhỏ giọng hỏi : "Mấy bộ quần áo  đều  cần nữa ?"
" , đều  cần nữa, bác cứ lấy ,  cần tiền  ạ." Tôi gật đầu .
"Chị dám!" Hà Di lập tức nhảy dựng lên từ  giường, xông về phía  chửi bới ầm ĩ: "Đây là đồ của , ai cũng   động !"
Bác tài xế vốn đang vui vẻ,  thấy  thì sững sờ,  đơ  đó    làm .
Tôi  Hà Di, lạnh lùng : "Đồ của cô ở trong nhà ,  thì đó là xâm nhập trái phép. Cô mà còn làm loạn nữa,  sẽ báo cảnh sát đấy!"
"Báo cảnh sát? Được thôi, chị  báo thì  cũng báo!" Hà Di vẫn còn đang la hét.
10
Nghe thấy hai chữ "báo cảnh sát", Hứa Hạo là  đầu tiên  hồn, vội vàng kéo Hà Di , : "Thôi thôi, Hà Di,    mua đồ mới cho em."
Thực  trong lòng Hứa Hạo  rõ nếu   thật sự làm ầm lên với  thì tội trùng hôn sẽ  thể che giấu . Điều  giống như một tảng đá lớn đè nặng khiến   khó thở, nhưng đối với   là "vũ khí"  nhất.
Tôi nhếch môi,   với bác tài xế: "Bác ơi, bác  thể dọn dẹp  ạ."
Bác tài xế  , nhanh chóng bắt tay  dọn dẹp quần áo, động tác cực kỳ nhanh lẹ, cứ như sợ  đổi ý , dọn xong   bỏ  ngay.
Hà Di vẫn còn đang  lóc thút thít bên cạnh, Hứa Hạo chỉ  thể  ngừng dỗ dành cô : "Đừng  nữa,  mua đồ mới cho em, chắc chắn sẽ mua đồ mới."
Tôi  hai  họ, bình tĩnh : "Trước khi  và Hứa Hạo  ly hôn thì làm ơn hai  hãy dọn  khỏi nhà , ở đây  hoan nghênh hai ."
Hà Di hừ một tiếng trong mũi, khinh thường : "Chẳng  chỉ là một căn nhà nát thôi ,  cứ như ai   . Chồng , chúng  về nhà thôi."
Cái gọi là nhà của cô  là căn nhà thuê.
Đuổi họ  là bước đầu tiên trong kế hoạch phản công của .
Tôi tìm  lắp đặt camera  lén, kết nối với điện thoại của , dữ liệu lưu trữ  máy tính,  còn đặc biệt  một chiếc ổ cứng dung lượng lớn cho máy tính. Bếp, nhà vệ sinh, phòng ngủ, phòng khách đều  bỏ sót.
Có lẽ sẽ       giới hạn, nhưng  chỉ  thể ,  trải qua nỗi khổ của  khác, đừng khuyên  khác làm điều thiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chong-cu-phai-ra-di-trang-tay/chuong-5.html.]
Ngoài việc  ly hôn,  căn nhà,  còn  đẩy   xuống mười tám tầng địa ngục.  những chuyện  chỉ  thể thực hiện  khi lấy  căn nhà.
Hứa Hạo  một câu  đúng, chuyện ngoại tình  về mặt pháp luật  ảnh hưởng nhiều đến việc phân chia tài sản. Lỡ như vạch mặt ,  cũng sẽ chịu thiệt thòi, vì   luôn miệng kêu báo cảnh sát, tố cáo   tội trùng hôn nhưng   bao giờ thực hiện.
Hai tháng ,  đầu tiên  chịu đựng nổi là bố  của Hứa Hạo. Lúc  Hà Di  ở giai đoạn giữa thai kỳ, bụng  lộ rõ.
11
Dì Hứa  đến  quan tâm hỏi han một hồi: "Kiều Kiều, dạo  con thế nào? Công việc thuận lợi ? Đừng giận Hứa Hạo, là do chúng  dạy con  đúng cách."
Tôi  lời bà   mà thấy buồn . Từ khi sự việc xảy  đến giờ,  hơn hai tháng, đây là  đầu tiên bà  xuất hiện,  đến   những lời sáo rỗng như .
"Dì và bố con chỉ ưng ý con thôi, chúng  cũng  chấp nhận con dâu khác ."
Thực  những lời   thôi là đủ . Làm gì  bố  nào  bênh con trai .
Bà  liên tục xin  trong điện thoại, giọng điệu thành khẩn: "Tối nay chúng  đến nhà con,  xuống  chuyện rõ ràng. Cứ dây dưa mãi thế  cũng   cho con."
Tôi nhàn nhạt đáp  một tiếng "Vâng".
Thực  kéo dài chuyện  cũng   gì bất lợi cho , nhưng đối với Hứa Hạo và đứa bé trong bụng Hà Di  là một chuyện rắc rối. Dù   nữa, đó cũng là "cháu đích tôn" mà hai ông bà  mong chờ từ lâu. Họ chắc chắn    giấy khai sinh của đứa bé, phần bố  để trống.
  cũng  giải quyết nhanh chóng vì   sảng khoái đồng ý yêu cầu gặp mặt của bà .
Người đến nhà đầu tiên là , tiếp theo là dì Hứa, cuối cùng là Hứa Hạo cẩn thận dìu Hà Di bước .
Hà Di   cửa, dì Hứa lập tức  dậy đỡ, miệng còn lẩm bẩm: "Cẩn thận chút, đừng để vấp ngã."
Hà Di ngọt ngào  với dì Hứa, ngoan ngoãn : "Cảm ơn  ạ."
Dì Hứa liếc   một cái, miễn cưỡng đáp  một tiếng "Ừm".
Bạn thấy đấy,  những lời  dù  đến mấy cũng vô ích, phản ứng theo bản năng mới là thật nhất.
"Kiều Kiều, là chúng    với con."
Dì Hứa lên tiếng, trong giọng  đầy vẻ hối : "Con xem Hà Di bụng  lớn thế  , căn nhà ..."
"Tôi đồng ý để họ chuyển  ở." Chưa đợi bà   xong,   thẳng thừng cắt lời.
Mắt Hứa Hạo lập tức sáng rực lên, như thể  thấy hy vọng.
"Tuy nhiên, gần đây    công tác, đợi  bận xong sẽ  chuyện ly hôn và sang tên nhà đất." Tôi  thêm.
Hà Di  , lập tức  vui, giọng điệu gay gắt: "Ly hôn và sang tên nhà đất  thể làm chị tốn bao lâu? Chị sẽ   vẫn còn tơ tưởng Hứa Hạo đấy chứ?"