Vệ Thừa kéo Phùng Xuân Hoa đến văn phòng lãnh đạo, báo cáo chuyện xảy sáng nay. Sếp nghiêm nghị : "Nếu , ngày mai bên sẽ cử đưa các rời khỏi đây. Vệ Thừa, phê duyệt cho mấy ngày nghỉ phép, đưa bạn gái về nhà, ở nhà thăm nom mấy ngày. Phùng Xuân Hoa, an của hai cô đồng chí giao cho , nhất định đảm bảo an cho họ, thuận lợi đưa họ về với gia đình."
Hai nghiêm, chào kiểu quân đội, khỏi văn phòng sếp.
Phùng Xuân Hoa vẫn rõ chuyện xảy tối qua, Vệ Thừa cũng . Vệ Thừa nghĩ, chắc chắn phía sẽ hành động gì đó, việc cho Trần Phồn và Mễ Na rời cũng là để bảo vệ họ. việc và Phùng Xuân Hoa thể nghỉ mười mấy ngày phép trắng là một bất ngờ.
Vệ Thừa liền gọi điện cho Trần Phồn. Trần Phồn xong, cũng cùng suy nghĩ với Vệ Thừa, chút tiếc nuối vì thể tận mắt chứng kiến bọn tội phạm sa lưới, nhưng về cùng Vệ Thừa thì cô vui.
Trần Phồn thật về, nhưng ở bên Vệ Thừa thì cô đó đây. Thế là cô : "Vệ Thừa, là hai chúng nơi khác chơi một chuyến, thấy ?"
Vệ Thừa thì nghĩ tới điều , Trần Phồn liền hỏi cô: "Thế em chơi?"
Trần Phồn : "Hay là chúng Thâm Quyến ? Em từng đến đó, đó là nơi phát triển nhất, em xem rốt cuộc tốc độ phát triển như thế nào mà gọi là đầu."
Vệ Thừa : "Ngày xưa các em nhập hàng ở đó ?"
Trần Phồn liền : "Chúng em là Quảng Châu mà, chú của em lúc đó còn ở đó, chúng em còn đến nhà chú ăn cơm nữa. Tiện thể em thấy từ đây cũng chuyến bay Thâm Quyến, chúng cứ thẳng Thâm Quyến , chơi hai ngày hãy về nhà."
Vệ Thừa gật đầu: "Anh ông bà nội của em với ông bà nội của đều ở đó. Hay là chúng đến thăm các cụ , hai đứa mà chỉ lo chơi bời, các cụ sẽ mắng chúng bất hiếu mất."
Trần Phồn nghĩ đến ông bà nội nhà họ Diệp, trong lòng cô oán hận họ thật sớm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-722.html.]
còn nhiều nữa. Ông ngoại cũng từng , nếu cô và nhà họ Diệp phân chia trách nhiệm theo lầm của mỗi bên, thì cô ít nhất chịu sáu phần, ba phần còn thuộc về Diệp Thanh Minh, còn hai ông bà già nhà họ Diệp, với tư cách là bố chồng, nhiều nhất chỉ chiếm một phần.
Sự im lặng của Trần Phồn qua điện thoại khiến lòng Vệ Thừa chùng xuống, : "Đi , đều em cả. Em thì chúng , em thì chúng , ?"
Trần Phồn khẽ "ừm" một tiếng, khi cúp điện thoại, cô giường, nghĩ về .
Ông ngoại từng , cô là một tâm lý yếu đuối. Trần Phồn đôi khi tự hỏi, cô, từ nhỏ mất , đến tuổi thành niên thì bố đưa cải tạo. Ông ngoại từng kể, khi ông đưa , lâu liên lạc với gia đình. Lúc đó, Trần Thải Vy gửi nuôi ở nhà khác. Mặc dù ông ngoại sắp xếp thỏa, nhưng một đứa trẻ sống nhờ vả nhà khác, thể nhạy cảm?
Sau , trong thời gian xuống nông thôn Đông Bắc, cô quen Diệp Thanh Minh. Hai trẻ tuổi thu hút lẫn , nương tựa , đó kết hôn, sinh con. Năm đầu tiên vì mang thai, Trần Thải Vy tham gia kỳ thi đại học, Trần Thải Vy trong lòng đau khổ ?
Lần thứ hai, cũng vì con còn nhỏ, Trần Thải Vy đành từ bỏ nữa. Rõ ràng thành tích học tập của Trần Thải Vy , rõ ràng cô cũng thể đỗ đại học, một tương lai tươi . Vậy mà vì lý do lý do khác, cô hy sinh, cống hiến. Một Trần Thải Vy như , tâm lý liệu mất cân bằng ?
Trần Phồn cũng từng nghĩ, khi cô cần sự quan tâm, cần sự giúp đỡ, những xung quanh hoặc bận rộn công việc, hoặc bận rộn học hành. Thậm chí còn một thanh mai trúc mã của Diệp Thanh Minh thường xuyên đến nhà, ngấm ngầm gây áp lực tâm lý cho cô. Trần Phồn cảm thấy, việc cô thể kiên trì về quê nhà, sinh cô mới buồn bã qua đời, cũng là đáng nể .
--- Chương 442: Người , khi trải qua chuyện mới trưởng thành ---
Một đêm mộng mị.
Vệ Thừa sớm đến tìm Trần Phồn. Tối qua nhận rằng, thể chạm vùng cấm của Trần Phồn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Về ân oán giữa Trần Phồn và gia đình họ Diệp, Vệ Thừa sớm tìm hiểu. Anh còn của Trần Phồn xinh , khi ly hôn một rời khỏi Kinh thành. Những trong khu tập thể cán bộ vợ cũ của Diệp Thanh Minh qua đời, Diệp Thanh Minh hàng năm đều đưa Diệp Du cúng viếng vợ cũ. Ngay cả khi Diệp Thanh Minh công tác xa, cũng sẽ nhờ đưa Diệp Du đến, và cùng Diệp Du cúng viếng vợ cũ.
Cậu của Vệ Thừa từng một , rằng khi còn sống mà dành đủ sự quan tâm, đợi đến khi mất mới hối hận, cúng viếng, tìm kiếm một điểm cân bằng trong tâm hồn, thì thật đều là những việc vô nghĩa.