Chín Mươi, cha tôi, người đã thành công, tìm đến - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-08-25 04:15:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khánh Lai khẽ một câu: "Đây là đang phát triển đặc trưng của địa phương, phù hợp với điều kiện địa phương."

Diệp Du hiểu nhiều về những chuyện , nhưng ngăn cản lúc nếm thử mùi vị của gà thả rông ở đây. Vừa nãy gọi món, gọi một đĩa gà xào. Bà chủ quán thấy họ mấy trai trẻ, liền đúng là tuổi ăn tuổi lớn, giới thiệu thêm món ngỗng hầm nồi gang, còn bánh nướng dán thành nồi là tặng, tính tiền.

Bà chủ quán trông chừng ba mươi mấy tuổi, tủm tỉm mang đến một đĩa đậu phộng ngũ vị luộc, một đĩa đậu nành luộc. Biết họ vội vã về Binh Hải, còn tặng thêm một bình lớn nước đậu xanh.

Trần Phồn mấy ngày nay ăn uống thoải mái lắm, cô bóc một hạt đậu phộng luộc ăn thử. Đậu phộng mùa mới, dù ngũ vị, luộc lên cũng tươi ngon. Trần Phồn uống một ngụm nước đậu xanh còn nóng hổi, ăn vài hạt đậu phộng.

Món ăn dọn nhanh. Không chỉ Trần Phồn mấy ngày nay ăn ngon, mà ba mấy ngày nay ăn cũng . Đều là khẩu vị miền Bắc, đến miền Nam tự nhiên thích nghi lắm. Mặc dù bác cả và bác gái mời họ ăn một bữa đặc sản địa phương, nhưng cũng chỉ là nếm thử cho thôi, giống như bây giờ, một tay cầm bánh bột ngô, một tay cầm đũa ngừng gắp thức ăn. Một trận gió cuốn mây tan, mấy đĩa chỉ còn nước súp.

Chú Lưu ân cần hỏi ăn no . Diệp Du no đến mức yên , liên tục xua tay. Trần Phồn thì ăn no căng bụng, sợ ba họ xe sẽ khó chịu đường, cô tìm trong túi vài viên thuốc, mỗi đưa một viên.

Ba hỏi gì cả, trực tiếp ném miệng nhai nuốt. Không đến Diệp Du và Khánh Lai đều y thuật của Trần Phồn, ngay cả Tống Đạo Bách, khi Tống Đạo Bách say nắng, chính vì uống viên thuốc Trần Phồn cho mà như chuyện gì tiếp tục tham gia kỳ thi. Sau Trần Phồn cho Tống Đạo Bách viên thuốc, Tống Đạo Bách xin một viên. Ngày hôm uống xong, đầu óc minh mẫn, sảng khoái. Cái cảm giác đó, Tống Đạo Bách đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ.

Sau khi chú Lưu thanh toán, là hơn một giờ chiều. Họ nghỉ ngơi, trực tiếp lái xe lên đường cao tốc. Họ tranh thủ thời gian về.

Ăn uống no đủ, mấy ngày nay luôn trong trạng thái tinh thần căng thẳng cao độ, quá nhiều chuyện lo lắng, Trần Phồn tựa lưng ghế nhắm mắt ngủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-352.html.]

Một giấc ngủ đến gần lúc xuống đường cao tốc, Trần Phồn tỉnh dậy dụi mắt, thấy Khánh Lai và những khác vẫn còn đang ngủ. Mặt trời còn gay gắt như buổi trưa, trong xe điều hòa nên oi bức. Trần Phồn dán mặt cửa sổ ngoài. Từ đường cao tốc xa, thể thấy nhà xưởng của một doanh nghiệp trong thành phố Binh Hải, những ống khói cao vút, ngay cả nắng cũng cho một cảm giác xám xịt buồn tẻ.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Từ miền Nam trở về, đây cô chỉ khác ở đây lạc hậu, cảm nhận trực quan. Bây giờ, Trần Phồn thể cảm nhận cách giữa nơi và các vùng phát triển ở miền Nam, chỉ là cách về diện mạo đô thị, mà còn là cách về mặt tinh thần.

Trần Phồn giờ đây hiểu , tại nhiều nơi tổ chức nhân sự tham quan các vùng phát triển ở miền Nam, lẽ là để cách , để cùng cảm nhận sự chấn động mà cách mang , và hơn thế nữa, hy vọng sự chấn động thể phá vỡ sự trói buộc về tư tưởng, giải phóng tư tưởng, tìm kiếm sự phát triển.

Chiếc xe dừng ở lối trạm thu phí, Khánh Lai và những khác cũng tỉnh dậy, phát hiện về đến Binh Hải, đều phấn khởi.

Chú Lưu đưa đến khu tập thể của Học viện Sư phạm. Ngô Văn Bác và những khác đều ở đó. Nhìn thấy mấy chiếc vali lớn niêm phong chuyển xuống xe, đều phấn khởi. Đây chính là điểm khởi đầu cho một hành trình khác trong cuộc đời họ, và cũng là bước ngoặt để họ tiếp xúc với một xã hội khác.

--- Chương 195: Xài tiền của thì keo kiệt ---

Không màng mệt mỏi, khi lấy hết đồ trong vali , một nhóm thanh niên cảm thán những món đồ chất lượng , chuẩn chợ đêm bày sạp.

Từ Tại Châu : "Chợ đêm bây giờ do của đồn cảnh sát gần đây quản lý. Mỗi tối cảnh sát hỗ trợ đến tuần tra. Em nhờ giúp chúng kiếm một vị trí khá , đảm bảo khi bày sạp sẽ ai đến gây rối."

Khánh Lai ngạc nhiên khi Từ Tại Châu mối quan hệ , nhưng những vị trí ở chợ đêm gần như chia chác hết, thể giành giật lợi ích từ tay khác, liệu gặp rắc rối ?

Từ Tại Châu liền : "Khu vực , cùng với nhà hàng lẩu Thiên Nga Nhỏ, thuộc cùng một đồn cảnh sát quản lý. Sau khi em đến đó, nhận em. Anh và Trần Phồn chính là đại ân nhân của đồn cảnh sát họ đó. Hôm đó nếu chúng giúp đỡ, nhà hàng lẩu Thiên Nga Nhỏ thể xảy án mạng, hơn nữa c.h.ế.t thể là con của lãnh đạo họ. Anh xem, chúng nhờ họ giúp chút việc nhỏ đáng gì ?"

Loading...