Chim Hoàng Yến Bay Mất Rồi, Tổng Giám Đốc Tự Lo Đi! - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-08-02 06:50:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi thở dài: “Anh đến đúng lúc .”

 

Anh rõ ràng căng thẳng lên, gân xanh mu bàn tay nổi lên.

 

Tôi bóc quýt đường : “Anh đến sớm vài tháng là cam Navel vùng Cán Nam ăn , giờ cam hết . Làm chạy một chuyến công cốc.”

 

Anh : “Không chạy công cốc , đến để tìm em.”

 

Tim lỡ mất một nhịp.

 

Tôi còn đẩy thuyền hai chúng nữa.

 

Khi con hoảng loạn, sẽ giả vờ bận rộn.

 

Tôi nhét quýt đường miệng, đặt một quả bóc tay Thời Tự.

 

Nên gì đây nhỉ, hệ thống cũng chẳng dạy.

 

Tôi chiếc ghế bãi biển ngoài sân mà ngượng ngùng bóc quýt đường.

 

Thời Tự trong sân, im lặng bóc quýt đường.

 

Sau khi bóc đến vàng cả tay, cuối cùng cũng nghĩ gì: “ là thế .”

Thời Tự: “Từ ngữ gì mà ít thế, nghĩa là gì?”

 

Tôi nhồm nhoàm nhai: “Anh một ánh trăng sáng yêu mà , khéo giống cô , thế là coi như thế của cô mà sưu tầm.”

 

Anh : “Tôi bao giờ coi em là thế .”

 

Ai cũng tin lời đàn ông xui xẻo cả đời.

 

Tôi thể xui xẻo.

 

Tôi tìm cái máy phát hiện dối.

 

Tôi bận rộn cả buổi trời, vác về một cái máy phát hiện dối từ triển lãm công nghệ.

 

Tôi đặt tay Thời Tự lên máy phát hiện dối: “Anh nữa xem.”

 

Thời Tự: “...”

 

Anh hắng giọng, đường hoàng trịnh trọng : “Tôi bao giờ coi em là thế .”

 

Được.

 

Là thật.

 

Tôi suy nghĩ một lát: “Vậy dẫn dự bất kỳ buổi tiệc nào hết ?”

 

Tôi mất mặt lắm ?

 

Rất nhiều tiểu thuyết đều như .

 

Tổng giám đốc dẫn thế dự tiệc, đám bạn ăn chơi tìm thế của ánh trăng sáng .

 

Hoặc là hỏi: “Người theo của ?”

 

Mấy em đều theo” hết .

 

Chẳng lẽ Thời Tự nổi một theo”?

 

Anh im lặng một lúc : “Vì em ngại giao tiếp.”

 

Tôi thấy tình trạng tinh thần của khó mà liên quan đến sợ giao tiếp.

 

Tôi nghĩ mãi mới nhớ , từng lên cơn sợ giao tiếp.

 

[Tôi sợ giao tiếp lắm, làm đợi hết giờ làm mới tới.]

 

[Hướng nội lắm, làm dám gì, chỉ chơi “một hai ba, qua giật ”.]

 

Trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng hạ xuống.

 

Tôi đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

 

Tôi hít sâu một : “Thời Tự, nhớ kỹ đấy.”

 

Anh “ừm”  một tiếng rũ mi lắng : “Nhớ kỹ gì?”

 

“Bất kể nhớ kỹ cái gì, tóm cứ nhớ .”

 

Anh ý kiến: “Được.”

 

Tôi thế .

 

Vui chút chút.

 

Đầu óc ngứa ngáy.

 

Cái não yêu đương hình như sắp mọc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chim-hoang-yen-bay-mat-roi-tong-giam-doc-tu-lo-di/chuong-5.html.]

Tôi cho Thời Tự khỏi danh sách đen.

 

Khi đề nghị làm “ theo” của .

 

Tôi nở một nụ ba phần lạnh lùng, ba phần mỉa mai, bốn phần bất cần: “Anh tưởng vẫn là con nhóc nghèo của ngày xưa ?”

 

Thời Tự: “Vậy em là?”

 

“Tôi là con nhóc nghèo của năm nay.”

 

Đùa thôi.

 

Giờ là blogger trăm vạn fan nên chẳng thèm để ý ba cọc bạc đồng của nữa.

 

Dù tiền của quả thật lớn.

 

Tôi từng chữ một: “Tôi loại đó.”

 

Trước đây là đây và giờ là phú bà.

 

Tiền làm “ theo”, chỉ kiếm lúc nghiệp thôi vì con tiền sẽ trở nên thanh cao.

 

Anh rũ hàng mi che vẻ mất mát: “Có thể cho một cơ hội để theo đuổi em ?”

 

Tôi : “Anh đổi cách khác , cách dầu mỡ quá.”

 

Thời Tự im lặng.

 

Thời Tự gãi đầu, gãi tai.

 

Thời Tự ở trọ ngay cạnh .

 

Sau buổi họp báo mắt sản phẩm, hình như rảnh rỗi lắm.

 

Mỗi buổi sáng tư liệu video, đều thấy mặc áo thiền bên hàng rào, tay xách bình tưới cây.

 

Tôi nghi ngờ đang xòe đuôi công.

 

Vì lúc ánh nắng ban mai chiếu xuống, với cái góc đó và cái dáng đó của thì trông vô cùng.

 

Cứ như trích tiên ẩn trong núi .

 

Sau khi tưới cho bụi hoa dở sống dở chết.

 

Tôi tiến về phía .

 

Tôi nhẹ nhàng dựa hàng rào, phong độ và dứt khoát ký một tờ séc hai vạn.

 

Chỉ hai vạn thôi vì khá keo kiệt.

 

Tôi đầy tà mị: “Anh “theo” ?”

 

Thời Tự véo tờ séc đần : “...”

 

Cây boomerang của nhiều năm cuối cùng cũng bay về đập .

 

Giờ cũng theo” .

 

là đảo lộn càn khôn mà.

 

Hệ thống đúng là chúa ế, chẳng xử lý chuyện tình cảm tiếp theo thế nào.

 

Mỗi ngày nó chỉ xem xem cái kịch bản nát bươm bất ngờ báo với : “Đáng lẽ hiểu lầm cô.”

 

“Hai đáng lẽ cãi một trận nữa.”

 

Tôi .

 

Thời Tự cũng trai mà còn bóc quýt đường cho nữa.

 

Thỉnh thoảng vài câu sến sẩm, cứ như lên cơn : “Đêm em , tim như vỡ vụn.”

 

Tôi nhai nhồm nhoàm: “Đêm đó, đón ánh trăng sáng ?”

 

Mặc dù theo cái cốt truyện nát bươm hiện giờ mà , ánh trăng sáng tồn tại.

 

Quả quýt đường chua.

 

Khiến răng thấy ê ẩm.

 

Thời Tự xoa thái dương: “Đêm đó đón chị họ mà.”

 

Nghe thấy hai chữ chị họ thì não teo .

 

Tôi mọc mồm hỏi.

 

Hệ thống cũng mọc mồm .

 

Tôi tự phạt một ly sữa.

 

Loading...