Chiến Thiếu, Phu Nhân Lại Đào Hôn Rồi - Chiến Tư Trạc & Dư Thanh Thư - Chương 97: Chị em nhà họ Quý, chỉ khác mỗi một chữ
Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:41:40
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi mắt đào hoa dài hẹp của Thời Gia Hựu khẽ nheo , mưa làm mờ tầm , một lúc lâu mới nhớ đàn ông đó là ai.
"Nhị thiếu gia nhà họ Quý? Gọi là Quý gì nhỉ?" Anh lẩm bẩm.
Cùng lúc đó, Quý Chính Sơ mặt Dư Thanh Thư, giọng trầm ấm mang theo sự ôn hòa, "Thanh Thư, lâu gặp."
Làn gió nhẹ mang theo những hạt mưa lạnh lẽo lướt qua, Dư Thanh Thư đàn ông cao hơn một cái đầu mặt, chút ngơ ngác, một lúc nhớ là ai, "Bạn là..." Chữ "ai" kịp , thì Dư Thanh Thư cuối cùng cũng nhớ là ai, nhíu mày nhẹ, "Bạn là Quý Chính Sơ?"
Trong giới thương trường đầy mưu mô xảo trá ở Đế Đô, từ lâu lưu truyền một câu thế : "Đã Chiến, còn Quý?"
Ngụ ý là hai nhà Chiến và Quý thực lực tương đương, đều là những gia tộc nền tảng sâu dày, mà Quý Chính Sơ chính là kế thừa tương lai của nhà họ Quý khiến ai nấy danh đều dè chừng.
Mặc dù hai nhà Chiến và Quý thường đem so sánh, nhưng Chiến Tư Trạc và Quý Chính Sơ tiếp xúc nhiều.
Cũng vì hai nhà quan hệ cạnh tranh, mà là vì từ đầu cuộc đời họ những hướng khác .
Chiến Tư Trạc là con riêng, coi trọng, khi Chiến lão phu nhân mang về nuôi bên cạnh nhưng cũng hiếm khi xuất hiện trong giới thượng lưu.
Năm mười bốn tuổi, đưa nước ngoài du học.
Quý Chính Sơ thực sự là con cưng của trời, từ nhỏ đến lớn đều nhận những tài nguyên giáo dục nhất, luôn coi trọng, nhắc đến trong giới thượng lưu, nghĩ ngay đến tám chữ " đàn ông lịch lãm, dịu dàng như ngọc".
Còn Dư Thanh Thư và Quý Chính Sơ quen là vì họ từng học chung một trường cấp ba.
Nói cũng thật trùng hợp, trong kỳ thi chuyển cấp lên cấp ba năm đó, Dư Thanh Thư vượt qua Quý Chính Sơ với điểm cao hơn 0, 5 điểm, giành vị trí thủ khoa Đế Đô.
vì lúc đó Trần Thiến Thiến kẹt ở vị trí cuối cùng trong danh sách nhập học, nên con họ đến mặt Dư Thanh Thư than thở đủ điều, khuyên Dư Thanh Thư từ bỏ suất trường cấp ba trọng điểm, để Trần Thiến Thiến thể .
Dư Thanh Thư đồng ý, chọn trường cấp ba thứ hai ở Đế Đô.
Sau khi Quý Chính Sơ tin , xem đầu hơn 0.5 điểm trông như thế nào, là , nên cũng theo Dư Thanh Thư trường cấp ba hạng hai.
Chuyện năm đó còn gây ít dư luận, thậm chí suy đoán, trường cấp ba trọng điểm của Đế Đô sẽ đổi.
Nhờ cơ duyên, Dư Thanh Thư và Quý Chính Sơ trở thành bạn học cấp ba, dù học khác lớp nhưng vì tranh vị trí nhất nhì, hai họ cũng tiếp xúc nhiều hơn.
"Có đổi nhiều quá lớn nên nhận ?" Quý Chính Sơ một cách dịu nhàng.
Dư Thanh Thư nhẹ, trong ánh mắt chút xa cách, quen Quý Chính Sơ là nguyên chủ, chứ cô.
"Chỉ là ngờ thôi, đây bạn nước ngoài, ngờ bạn về ."
Cô .
"Vừa mới về vài ngày ." Quý Chính Sơ xuống những thứ chân cô, "Sao bạn mua nhiều đồ ăn thế? Giờ bạn định về nhà ? Hay để giúp bạn, đưa bạn về."
Nghe , Dư Thanh Thư chút nghi ngờ Quý Chính Sơ.
Dù nguyên chủ đây quen Quý Chính Sơ, nhưng thực giữa hai cũng thiết gì, huống hồ mấy năm gặp.
Quý Chính Sơ nhiệt tình như , cô thật sự chút khó xử, nhất thời phản ứng thế nào.
"Không cần , tự về ."
" nhiều đồ thế , dù một bạn cũng thể mang hết , hơn nữa giờ bạn cũng tiện."
Không tiện?
Ánh mắt của Dư Thanh Thư chợt trở nên sắc lạnh, lập tức ẩn ý trong lời của Quý Chính Sơ: "Sao bạn tiện? !"
Quý Chính Sơ ngẩn , nhận vô thức chuyện cô mang thai.
Dư Thanh Thư theo bản năng lùi một bước, nheo mắt đầy cảnh giác.
Chuyện ngoài hai con Giả Mạn Lan, A Tiêu, Dịch Tiêu, và Túc Viên , khác thể nào , huống chi là Quý Chính Sơ mới về nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-97-chi-em-nha-ho-quy-chi-khac-moi-mot-chu.html.]
"Thanh Thư..." Quý Chính Sơ chút bối rối gọi một tiếng, đối diện với ánh mắt đầy cảnh giác của cô, trong lòng cảm giác vô cùng chua xót.
Quý Chính Sơ, Quý Chính Như, chỉ khác một chữ.
Dư Thanh Thư quan sát từ xuống , trong lòng cuộn lên từng đợt sóng suy nghĩ.
...
Tập đoàn Chiến thị - văn phòng tổng giám đốc.
Trong văn phòng rộng lớn tràn ngập khí yên lặng và ngột ngạt, ánh mắt Phong Kỳ chậm rãi rời khỏi màn hình máy tính đang tạm dừng đoạn video, chuyển sang Chiến Tư Trạc, gọi một tiếng: "Chiến tổng, cần xem một nữa ?"
Đây là thứ ba phát . Ánh mắt Chiến Tư Trạc u ám khó đoán, khuôn mặt biểu cảm, thốt lời nào, ánh vẫn dán chặt màn hình.
Đoạn video cuối cùng dừng ở cảnh nữ giúp việc B giương nanh múa vuốt mắng chửi Dư Thanh Thư, còn Hứa Băng thì lạnh lùng .
Đoạn video giám sát chính là thứ mà chú Thuận để .
Trong video ghi bộ quá trình tối hôm đó Hứa Băng và nữ giúp việc B , bôi nhọ Dư Thanh Thư và đứa con trong bụng cô như thế nào.
Sở dĩ Dư Thanh Thư câu " ruột của thừa kế tương lai của tập đoàn Chiến thị" là vì hai giúp việc leo lên đầu áp bức cô, nếu phản kháng, phản ứng đủ nhanh nhạy, cô thể sẽ bảo vệ đứa con trong bụng .
Nên đó chỉ là hạ sách bất đắc dĩ.
Anh hiểu lầm cô.
Chiến Tư Trạc bỗng cảm thấy như một bàn tay to vô hình siết chặt lấy lồng n.g.ự.c , khiến thở cũng thấy khó khăn.
Cảm giác như hàng vạn cây kim nhỏ li ti đ.â.m tim, đau nhói và dồn dập.
Âm...
Bên ngoài cửa sổ một mảng đen kịt, tiếng sấm vang dội, ánh sáng trắng của tia chớp xuyên qua kính rơi , lướt qua mặt Chiến Tư Trạc và Phong Kỳ, cao ngoài, mưa lớn như nhấn chìm cả thành phố, khiến khỏi kinh ngạc.
Trong đầu Chiến Tư Trạc hiện lên lời của Thời Gia Hựu trong cuộc điện thoại khi nãy, cùng hình ảnh tối qua Dư Thanh Thư cầm sữa và bánh mì, trốn lưng ghế sofa lén .
Sự bực bội và nhói đau trong lòng càng lúc càng rõ rệt.
Anh nuốt nước bọt, giọng trầm thấp phát , "Gọi điện về Túc Viên, hỏi rõ Dư Thanh Thư đang ở ."
"Vâng."
Phong Kỳ nhanh chóng gọi điện về Túc Viên, chỉ vang lên một tiếng, đầu dây bên máy, bật loa ngoài, giọng Hứa Băng truyền đến, dịu dàng mà mềm mại.
"Trợ lý Phong, gọi điện là vì thiếu gia gì dặn dò ?"
Phong Kỳ ngẩng lên Chiến Tư Trạc, : "Quản gia Hứa, cô Dư ở đó ? Tôi việc với cô Dư, điện thoại của cô ai cả."
Ở Túc Viên, Hứa Băng trong lòng giật , tự dưng tìm Dư Thanh Thư?
"Tất nhiên là ở Túc Viên, mưa lớn thế , cũng dám để cô ngoài, chỉ để cô ở trong nhà giúp dọn dẹp phòng khách, nhưng cô dọn bao lâu mệt, để cô về phòng nghỉ ngơi ." Hứa Băng nhanh chóng bình tĩnh , ngừng một chút tiếp tục : "Cô điện thoại ?"
"Không, phiền quản gia Hứa bảo cô Dư điện thoại một tiếng."
Phong Kỳ giọng lạnh lùng, cảm xúc gì.
Âm một tiếng vang lên, là tiếng sấm. Hứa Băng theo phản xạ đầu trời như đêm, trong lòng sinh một chút bất an, lòng bàn tay tự giác thấm mồ hôi, chuyện cũng trở nên chút chắc chắn, "Có... lẽ là ngủ . Trợ lý Phong, tìm cô việc gì gấp ?"
"Nếu cô Dư nghỉ ngơi thì để ."
Phong Kỳ nhận ánh mắt hiệu của Chiến Tư Trạc, giọng trầm .
Hứa Băng , lập tức thở phào nhẹ nhõm, "... Đợi cô dậy , sẽ bảo cô gọi điện cho ngay."
Phong Kỳ thêm gì nữa, dứt khoát cúp máy, bầu khí trong văn phòng càng trở nên nặng nề và ngột ngạt hơn.