Chiến Thiếu, Phu Nhân Lại Đào Hôn Rồi - Chiến Tư Trạc & Dư Thanh Thư - Chương 738: "Nếu cô thích, có thể thường xuyên đến."

Cập nhật lúc: 2025-10-07 09:12:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt sâu thêm vài phần, chùm hồng rực rỡ một lúc lâu mới điều khiển xe lăn nhà.

Ông Thường dẫn Dư Thanh Thư sân nhỏ nơi Thịnh Bắc Diên thường ở.

Vừa bước sân nhỏ, một mùi hương thoang thoảng bay đến, "Đây là mùi gì ? Thơm quá."

"Cô Dư đến đúng lúc lắm, bữa tối mới làm xong, thể ở dùng bữa." Ông Thường .

Dư Thanh Thư màn hình điện thoại hiển thị thời gian, ngờ là sáu giờ rưỡi tối, đúng lúc ăn cơm. Nghe ông Thường mời như , cô cũng tiện từ chối, đành gật đầu.

"Bên bếp tối nay làm thanh đạm một chút, hợp khẩu vị cô Dư ? Nếu cô Dư món nào đặc biệt thích ăn, thể với , sẽ bảo bếp chuẩn thêm."

Dư Thanh Thư lắc đầu, "Không ."

Trong lúc chuyện, họ lượt bước nhà.

"Đại thiếu gia, cô Dư đến." Ông Thường chống gậy bước tới, đến gần Thịnh Bắc Diên cảm nhận lạnh từ , lập tức hiểu điều gì đó.

Đại thiếu gia còn đặc biệt ngoài đợi ?

"Ừm." Thịnh Bắc Diên điều khiển xe lăn , Dư Thanh Thư, đôi môi mỏng hé mở, lộ vẻ lạnh lùng, "Đến ."

"Xin , đến muộn." Người còn tưởng cô cố tình ăn cơm, cố ý đến đúng giờ ăn.

Thịnh Bắc Diên dừng ánh mắt cô một thoáng, "Không muộn."

Ông Thường thấy , liền khéo léo lui xuống, khi còn dừng bên cạnh Dư Thanh Thư, : "Cô Dư, một yêu cầu thể cần làm phiền cô."

"?"

"Bên từ đường việc cần giúp, qua đó trông chừng. Gần đây đang dịch cúm, nhiều giúp việc cảm sốt, đại thiếu gia mới khỏi cảm mấy hôm , để tránh lây , chỉ giữ vài giúp việc, những khác đều cho về nghỉ ngơi ." Ông Thường với tốc độ nhanh chậm, "Nếu mấy giúp việc đó bận rộn, thể thấy lời dặn của đại thiếu gia, thêm nữa đại thiếu gia thích giúp việc làm phiền. Tôi , lỡ chuyện gì, thể nhờ cô Dư chăm sóc thêm một chút."

Lông mày Dư Thanh Thư khẽ nhúc nhích đáng kể.

Trùng hợp ?

Lại từ đường, cho giúp việc nghỉ tập thể?

Nghe giống tình huống cô đến Thịnh gia ?

"Ý ông Thường là... tối nay đây?" Dư Thanh Thư hỏi, nhưng lời từ chối đến đầu môi.

Lần là bất đắc dĩ, , cô nghĩa vụ ở chăm sóc Thịnh Bắc Diên.

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, đây là chuyện gì ?

Dư Thanh Thư ý định tiến thêm một bước trong mối quan hệ với Thịnh Bắc Diên, nếu sáng nay thấy chân , nhất thời động lòng trắc ẩn, cô vốn định vạch rõ ranh giới với Thịnh Bắc Diên .

"Không cần cần." Ông Thường đương nhiên sự khó xử của Dư Thanh Thư, vội vàng : "Tôi từ đường sẽ về ngay, đợi về, còn thể phái đưa cô Dư về."

"Được." Nghe ông Thường , Dư Thanh Thư thở phào nhẹ nhõm.

Biểu cảm của cô hề che giấu, đặc biệt là vẻ thở phào nhẹ nhõm cứ thế rõ ràng lọt mắt Thịnh Bắc Diên.

Bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn vô thức siết chặt thêm vài phần, trong lòng như đổ úp một bàn đầy lọ gia vị, ngũ vị tạp trần.

Một mặt là thất vọng, dù đổi sang một phận khác, Dư Thanh Thư vẫn kháng cự ở cùng như , cô vẫn kháng cự .

Mặt khác thở phào nhẹ nhõm như cô. Cô kháng cự tiếp xúc gần gũi với Thịnh Bắc Diên, đại diện cho việc trong lòng cô vẫn dung nạp đàn ông khác? Trong lòng cô, vẫn còn một chút vị trí cho Chiến Ti Trạc ?

Ông Thường rời .

Dư Thanh Thư và Thịnh Bắc Diên một lúc, phá vỡ sự im lặng , "Chúng ... nên ăn cơm ?"

"Được."

Dựa ký ức , Dư Thanh Thư định về phía nhà ăn, vài bước nhưng mãi thấy tiếng xe lăn lăn mặt đất phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-738-neu-co-thich-co-the-thuong-xuyen-den.html.]

Cô dừng , , chỉ thấy Thịnh Bắc Diên vẫn yên tại chỗ.

Dư Thanh Thư , nghiêng đầu, gì, chỉ lộ vẻ nghi hoặc.

Thịnh Bắc Diên nắm cần điều khiển xe lăn, nhẹ nhàng đẩy về phía nhưng thấy xe lăn nhúc nhích, "...Hết điện ."

Xe lăn hết điện, nên thể điều khiển xe lăn bình thường như .

"Có pin dự phòng ?"

"Không ." Thịnh Bắc Diên , "Là sạc điện."

Dư Thanh Thư Thịnh Bắc Diên lúc , dù mặt nạ che khuất, nhưng cô mơ hồ như thấy sự bối rối trong mắt . Nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng của khô khan ba chữ "hết điện ", Dư Thanh Thư khỏi nở nụ trong mắt, khóe môi cong lên.

Cô bước tới, "Tôi đẩy qua nhé?"

"Cảm ơn." Giọng Thịnh Bắc Diên cảm ơn cũng vẻ khô khan.

Điều khiến Dư Thanh Thư nhịn trêu chọc, "Không cần cảm ơn, Thịnh ."

Nói xong, cô vòng Thịnh Bắc Diên, đẩy xe lăn, đưa về phía nhà ăn.

Hai bộ đồ ăn chỉnh tề đặt bàn ăn, Dư Thanh Thư cố định xe lăn của Thịnh Bắc Diên, múc cho một bát canh cũng xuống. Xét thấy Thịnh Bắc Diên bất tiện cần chăm sóc, cô đến đối diện bàn chuyển bộ đồ ăn của sang, đơn giản là cạnh .

Thịnh Bắc Diên bất ngờ hành động của cô, cô một cái.

Dư Thanh Thư để tâm, chỉ : "Tôi hứa với ông Thường là sẽ chăm sóc cho Thịnh khi ông về, nên nếu món nào ăn, thể với , sẽ gắp cho ."

"..." Thịnh Bắc Diên gì, cầm thìa bắt đầu uống canh.

Ở góc mà Dư Thanh Thư thấy, khóe môi Thịnh Bắc Diên cong lên, đôi mắt mặt nạ như tan chảy băng giá, lộ vẻ dịu dàng.

Thịnh Bắc Diên uống xong canh, Dư Thanh Thư liền tiện tay nhận bát múc cơm.

"Anh việc tìm , việc gì?" Thịnh Bắc Diên hỏi.

"Ồ, việc vội, ăn cơm ." Dư Thanh Thư dừng một chút, .

Thịnh Bắc Diên trầm mặc cô, ánh mắt dừng khuôn mặt cô vài giây, dường như cố gắng điều gì đó từ khuôn mặt cô. Dư Thanh Thư mải mê ăn cơm, để ý đến ánh mắt dò xét của Thịnh Bắc Diên.

...

Ăn cơm xong, Dư Thanh Thư đẩy Thịnh Bắc Diên về phòng khách.

Thịnh Bắc Diên một nữa hỏi cô: "Cơm ăn xong , bây giờ cô thể chuyện của cô ."

Dư Thanh Thư thời gian hiển thị điện thoại, "Không vội, mới ăn cơm xong."

"..." Thịnh Bắc Diên rõ mục đích của cô, ánh mắt sâu thêm vài phần.

Dư Thanh Thư đến lối , ngẩng đầu bầu trời đêm tối đen. Thịnh gia cách xa khu vực thành phố, ô nhiễm ánh sáng nghiêm trọng, ngẩng đầu lên vẫn thể thấy nhiều ngôi sáng.

Thật hiếm khi trong mùa mưa ẩm ướt thể thấy những ngôi rõ ràng như .

Tâm trạng cô bỗng nhiên nhẹ nhõm một chút, , "Thịnh , kìa, cùng xem ? Tôi đẩy sân xem nhé?"

Thịnh Bắc Diên cô, "...Được."

Nói , Dư Thanh Thư đẩy khỏi nhà, thẳng sân nhỏ, gió lạnh thổi đến, đến mức cắt da cắt thịt.

"Đây đúng là một nơi để ngắm ." Dư Thanh Thư vô tình cảm thán một câu.

"Nếu cô thích, thể thường xuyên đến." Thịnh Bắc Diên .

Dư Thanh Thư , nghiêng đầu , ngẩn một lát, : "Thôi cần , ở đây xa quá."

"..." Cánh cửa sân khép hờ, nhờ ánh đèn yếu ớt lối nhỏ, Thịnh Bắc Diên một nữa thấy chùm hồng đó, ánh mắt sâu thêm vài phần, đột nhiên hỏi cô: "Cô thích hoa gì?"

---"""

Loading...