Chiến Thiếu, Phu Nhân Lại Đào Hôn Rồi - Chiến Tư Trạc & Dư Thanh Thư - Chương 690: Thư phòng không có chỗ ngủ

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:02:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay Thịnh Bắc Diên cầm thìa khẽ khựng một chút, nhưng sự khác thường của chỉ diễn trong chốc lát, Dư Thanh Thư hề nhận điều gì bất thường.

Anh thong thả nhấp một ngụm cháo, trầm giọng , "Sao hỏi ?"

Dư Thanh Thư điều gì mặt , thấy bình tĩnh như , khỏi nghĩ liệu nghĩ quá nhiều .

xuống, lắc đầu, "Không gì, chỉ là hình như lúc ngủ cảm giác phòng. Không ."

"..." Thịnh Bắc Diên gì.

Dư Thanh Thư nếm thử một ngụm cháo, vị ngọt thanh, trong cháo ngô, lẽ vì cảm sốt, cô từ khi tỉnh dậy vẫn luôn cảm thấy miệng đắng, vị ngọt của ngô đủ để xua ít.

"Xin , chắc là ." Dư Thanh Thư giải thích, "Thịnh , ngờ cháo nấu ngon đến ."

Thịnh Bắc Diên nghiêng đầu cô, "Nếu thích, trong bếp còn."

Dư Thanh Thư gật đầu.

Thịnh Bắc Diên uống hết bát cháo của , đặt thìa xuống, ánh mắt dừng cô một thoáng, chạm một vệt đỏ mu bàn tay cô.

Chắc là lúc nãy gián dọa, mu bàn tay vô tình va thành giường mà để .

đau lắm, Dư Thanh Thư cũng để ý, nhưng vẫn khiến mắt Thịnh Bắc Diên đau nhói.

Ánh mắt sâu thêm.

Nhận thấy đang chằm chằm, động tác uống cháo của Dư Thanh Thư khựng , đối mắt với Thịnh Bắc Diên, khó hiểu hỏi: "Thịnh , còn chuyện gì nữa ?"

Thịnh Bắc Diên mím môi thành một đường thẳng, hàm căng cứng, giọng lạnh lùng hỏi cô, "Đau ?"

Dư Thanh Thư hỏi đến ngớ , đó theo ánh mắt của về mu bàn tay , lúc mới nhận vết bầm mu bàn tay, thực cũng tính là vết thương, chỉ là mu bàn tay đỏ lên, lâu sẽ biến mất.

thờ ơ, "Không , đau, cái nhanh khỏi thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-690-thu-phong-khong-co-cho-ngu.html.]

Lông mày nhíu của Thịnh Bắc Diên vì câu của cô mà giãn , nhưng cũng lộ vẻ quá lo lắng mặt cô, chỉ hạ giọng xuống, : "Cái sân đây vẫn bỏ trống, gần đây mới cho dọn dẹp, để lâu , cộng thêm xung quanh là rừng núi, nên buổi tối sẽ một côn trùng."

Dư Thanh Thư lúc đầu hiểu ý của Thịnh Bắc Diên, mãi một lúc mới phản ứng , những điều là để giải thích nguồn gốc của con gián trong phòng cô.

"Tôi hiểu."

"Trước khi cô đến, Tiểu Đồng cho chuyên môn khử trùng sân một , con gián đó chắc là con sót ." Thịnh Bắc Diên tiếp tục , "Tôi với , ngày mai sẽ khử trùng một nữa."

"Được."

Thịnh Bắc Diên dừng , ngẩng đầu cô, "Tối nay cô tạm thời thể ở trong căn phòng đó, gián thể xuất hiện bất cứ lúc nào nửa đêm."

Dư Thanh Thư vốn định lát nữa ăn cơm xong sẽ lên lầu xem bắt con gián , nhưng ngờ Thịnh Bắc Diên trực tiếp bảo cô đừng ở đó nữa.

Cô sững sờ một chút, những lời gần như qua suy nghĩ mà thốt , hỏi: "Vậy ngủ ở ?"

"...Phòng ."

"!"

Dư Thanh Thư lúc ngớ .

Đồng tử cô giãn vài phần thể thấy bằng mắt thường, khóe miệng giật giật, "Thịnh , ... gì cơ?"

"Tối nay cô thể ngủ phòng ." Thịnh Bắc Diên với vẻ mặt cảm xúc, khiến Dư Thanh Thư cảm thấy quá làm quá.

...

Đây quả thực là chuyện đáng làm quá mà!

"Tôi ngủ phòng , thì ?"

Thịnh Bắc Diên cô, đôi môi mỏng khẽ nhếch, trả lời ngay câu hỏi của cô, chỉ : "Thư phòng chỗ ngủ."

---

Loading...