Trình lão thể loạng choạng, ánh mắt xuyên qua vai bác sĩ phòng cấp cứu.
Trên giường bệnh đặt chính giữa phòng cấp cứu một , tấm ga trải giường màu trắng che kín đầu, mấy thiết xung quanh đầu giường phát tiếng kêu tích tắc như tiếng bi ai, chói tai.
-
Xưởng Chi.
Nụ mặt Dư Thanh Thư và Quý Chính Như cứng đờ mặt theo lời của Quý Chính Sơ.
Quý Chính Sơ tiến lên, ôn tồn : “Ý của Thời Gia Hữu là định tổ chức tang lễ lớn cho Chiến Ti Trạc, Thanh Thư, em… qua đó một chút ? Anh cùng em.”
Dư Thanh Thư chỉ cảm thấy tai ù , Quý Chính Sơ, rõ ràng thấy môi mấp máy, nhưng như thấy đang gì.
Cô mím chặt môi, gì.
Quý Chính Sơ thấy , lo lắng gọi một tiếng: “…Thanh Thư.”
Dư Thanh Thư ngẩng đầu , như chợt bừng tỉnh, mơ hồ “Ừm?” một tiếng.
Nhìn vẻ mặt cô lúc , Quý Chính Sơ cảm thấy trái tim đột nhiên đ.â.m một nhát, đau nhói. Anh đưa tay ôm Dư Thanh Thư lòng, trầm giọng : “Nếu em , sẽ cùng em ? Nếu em cùng cũng .”
Dư Thanh Thư nhắm mắt trong vòng tay , cứng đờ, há miệng nhưng vẫn nên lời.
Mãi một lúc cô mới phản ứng lời Quý Chính Sơ .
“Thanh Thư, nếu em cảm thấy khó chịu cũng thể .” Quý Chính Như cô lúc gì, cũng sinh chút lo lắng.
Nếu Dư Thanh Thư đau lòng, cô cũng thể hiểu, dù cô và Chiến Ti Trạc từng là vợ chồng, dù cho mối tình đó mấy hạnh phúc vui vẻ, nhưng đó cũng là thật sự yêu. Một từng yêu sâu đậm, sớm tối bên cứ thế , nếu là cô cũng thể chấp nhận .
Dư Thanh Thư thoát khỏi vòng tay Quý Chính Sơ, “Em về nghỉ ngơi một chút.”
“Anh đưa em về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-618-vay-cuoi-moi-nam-mot-chiec.html.]
“Không cần, em ở một một lát.” Dư Thanh Thư kéo khóe môi, ngay cả cô cũng nhận , giọng của cô chút run rẩy, “Anh yên tâm, em , chỉ là thể cần một chút thời gian để sắp xếp suy nghĩ của thôi.”
Quý Chính Sơ mấp máy môi còn gì đó, nhưng Quý Chính Như đột nhiên kéo tay áo , khẽ lắc đầu với , điều khiến nuốt lời định trong.
“Được.” Anh .
Dư Thanh Thư mỉm với , để yên tâm.
Sau đó liền trở phòng thử đồ, chuẩn chiếc váy đỏ , nhưng ánh mắt đột nhiên liếc thấy một cánh cửa hé mở ở một đầu khác của phòng thử đồ.
Như ma xui quỷ khiến, cô qua, định xem, thì phía đột nhiên truyền đến giọng của Alice.
“Cô Dư.”
Dư Thanh Thư dừng bước, “Alice.”
Là đầu tập đoàn Chiến thị, tin tức Chiến Ti Trạc qua đời chắc chắn thể giấu , đầu tiên là lan truyền trong giới hào môn, đó là các phương tiện truyền thông lớn tranh đưa tin.
Alice lẽ nên nhận tin tức nhanh như , nhưng cô trong giới hào môn nhưng tiếp xúc với giới hào môn, vì cũng .
Cô Dư Thanh Thư, dường như do dự lâu, : “Cô Dư, thật nãy một chuyện vẫn với cô. Bởi vì nghĩ cô sắp đính hôn với Quý , nếu , lẽ là chuyện .”
“Chuyện gì?”
“Cô Dư, cô theo .” Nói xong, Alice liền vượt qua Dư Thanh Thư, mở rộng cánh cửa đang hé mở đó, .
Trong phòng thử đồ còn một căn phòng rộng hai mươi mét vuông, Dư Thanh Thư theo Alice .
Trang trí của căn phòng đơn giản, nhưng bên trong trưng bày bốn chiếc váy cưới, mỗi chiếc đều bảo vệ bằng một lớp vỏ chống bụi chuyên dụng, phản chiếu ánh sáng lấp lánh ánh đèn dịu nhẹ.
“Đây là…”
“Đây là váy cưới mà Tổng giám đốc Chiến chuẩn cho cô, bốn năm, mỗi năm một chiếc.”
---