Chiến Thiếu, Phu Nhân Lại Đào Hôn Rồi - Chiến Tư Trạc & Dư Thanh Thư - Chương 327: Chỗ đó, đau không?

Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:48:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chậc, nhóc con, xem cháu một lòng đến thăm chào đón cháu ." Thời Gia Hựu nãy còn vẻ mặt trầm tư từ khi nào đổi biểu cảm, đùa cợt dựa cửa, giọng điệu thiếu đòn .

Dư Hoài Sâm liếc Thời Gia Hựu đang mát, .

Chiến Ti Trạc nâng mí mắt lên, thấy một lớn một nhỏ từ cửa , ánh mắt rơi Dư Hoài Sâm, hàn khí giữa lông mày và ánh mắt rõ ràng tan một chút, giọng trầm thấp khàn khàn, "Sao cháu đến?"Dư Hoài Sâm cạnh giường, , vội .

Chiến Ti Trạc sáng nay khỏi phòng phẫu thuật, mới tỉnh bao lâu, sắc mặt vẫn còn vẻ bệnh tật rõ rệt, bộ đồ bệnh viện sọc xanh trắng rộng thùng thình càng khiến trông yếu ớt hơn vài phần, khác xa với vẻ phong độ ngời ngời thường ngày.

Dư Hoài Sâm nhận thấy môi khô nứt, liền đến máy lọc nước.

Chiến Ti Trạc thấy gì, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía Thời Gia Hựu, tuy , nhưng ý chất vấn thể rõ ràng hơn. Thời Gia Hựu nhận ánh mắt của , vội vàng xòe tay , vẻ mặt " liên quan đến ".

"Cái thật sự thể trách , nếu đưa đến, chắc cũng sẽ tự tìm cách đến thôi."

Thực tế, cũng sai.

Khi ở nhà hàng phương Tây, nếu cảm thấy thằng nhóc kỳ lạ, cộng thêm những chuyện xảy ở phòng thí nghiệm của tập đoàn Thẩm thị khiến chút bận tâm, ma xui quỷ khiến bảo nhà vệ sinh canh chừng, e rằng lúc đang đau đầu tìm khắp nơi !

"Đây, uống nước." Dư Hoài Sâm rót một cốc nước ấm, về phía giường, đưa cho .

Chiến Ti Trạc sững sờ.

Dư Hoài Sâm thấy nhận, nhíu mày thanh tú, "Anh khát ?"

"Thằng nhóc, khát, khát, đưa cho uống ." Thời Gia Hựu nhếch môi , đưa tay định lấy cốc nước từ tay Dư Hoài Sâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-327-cho-do-dau-khong.html.]

Kết quả ngón tay còn kịp chạm cốc, một bàn tay lớn nhanh hơn một bước nhận lấy nước, mà chủ nhân của bàn tay dường như vội, nước trong cốc b.ắ.n một ít rơi kẽ ngón cái của Thời Gia Hựu.

Dư Hoài Sâm tay , bĩu môi, "Anh khát thì tự rót nước ."

"..." Thời Gia Hựu khóe miệng giật giật, "Cậu qua cầu rút ván nhanh quá đấy! Đừng quên, là đưa đến bệnh viện đấy."

" cũng cầu xin mà." Dư Hoài Sâm chớp chớp mắt, "Không tự ——ừm——"

Chưa hết lời, Thời Gia Hựu bịt miệng .

Dư Hoài Sâm dùng sức kéo tay , lườm một cái, Thời Gia Hựu thấy nhe răng, lập tức cảm thấy cổ tay đau nhức, nhớ lúc nãy xe, thằng nhóc cắn một miếng.

"Thôi, làm phiền hai nữa, ngoài hút điếu thuốc." Nói xong, Thời Gia Hựu liền xoa mạnh tóc Dư Hoài Sâm, nhướng mày, tự ngoài.

Dư Hoài Sâm lắc đầu, chút ghét khác chạm đầu .

Thời Gia Hựu bước khỏi phòng bệnh, cúi đầu ngừng chỉnh tóc, má phồng lên, giữa lông mày bớt ba phần xa cách, ngược thêm vài phần ngây thơ phù hợp với lứa tuổi hiện tại của .

Một lúc lâu , mới dừng động tác, nhận thấy ánh mắt Chiến Ti Trạc , kéo một chiếc ghế, chiếc ghế cao, cẩn thận trèo lên, khoanh chân ôm gối, bốn mắt .

"...Tại đến đây." Ánh mắt Chiến Ti Trạc luôn khóa chặt , thấy trèo ghế, nửa nghiêng về phía , theo bản năng giúp giữ ghế, ngăn ngã, cho đến khi thấy vững, mới thu ánh mắt.

"Chỗ đó, đau ?" Dư Hoài Sâm trả lời câu hỏi của , chỉ vị trí xương bả vai của , hỏi.

Đó là vị trí trúng đạn khi bảo vệ .

Loading...