,""""""Người phụ nữ gầy gò giường chính là A Kiều biến mất hơn hai tháng.
Dưới ánh sáng lờ mờ, đáy mắt phụ nữ thoáng qua sự ghen ghét và khinh bỉ, nhưng nhanh đó cô che giấu vẻ mặt, Ti Trạch : "A Kiều, chị dâu , là đưa phần của cho cô nhé? Xin , thật sự ngờ cô đỡ ."
"Không cần , cũng đói lắm." A Kiều cúi mắt thức ăn vương vãi đất, yếu ớt .
" lỡ như cai ngục là làm đổ thức ăn của cô khiến cô gì để ăn, chắc chắn sẽ phạt ." Người phụ nữ , "Hay là cô cứ lấy phần của , với cô mấy ngày ăn uống tử tế ..."
"Tôi thật sự đói, ." A Kiều lắc đầu, hiểu chuyện : "Hạ Hạ, cô ăn , sẽ với cai ngục ."
Hạ Hạ ngẩng đầu lên, mắt sáng, nắm c.h.ặ.t t.a.y A Kiều, "Thật ? A Kiều, cô thật sự sẽ với cai ngục ?"
Móng tay của Hạ Hạ dài, khoảnh khắc cô nắm tay A Kiều, cứa mạnh mu bàn tay A Kiều.
A Kiều đau đớn nhíu mày, theo bản năng rút tay về, nhưng lực của đối phương nhẹ, cô nhất thời rút về .
"...Thật, thật mà."
"Vậy thì ! Cảm ơn cô, A Kiều!" Mắt Hạ Hạ âm u, buông tay A Kiều , ánh mắt vô tình liếc qua, chỉ thấy một vết đỏ mu bàn tay cô đặc biệt chói mắt.
A Kiều che vết đỏ mu bàn tay, khẽ nhếch môi, "Không cần cảm ơn, cô mau ăn ."
Hạ Hạ trở về giường của , lơ đãng nhặt hành trong bát , hỏi: "A Kiều, hai ngày nữa là đến ngày thăm nuôi , nhà cô ai đến ?"
Thật chỉ đầu bếp tò mò về phận của A Kiều, cô cũng , phụ nữ gầy gò rốt cuộc phận gì!
miệng A Kiều kín, trong thời gian dù cô thế nào, cô cũng một chút gì về chuyện đây của .
Hạ Hạ ghen tị cam lòng!
Những giam ở đây, ai là trong sạch? Ai mà chút chuyện bẩn thỉu trong tay, cô là ngoại lệ, cai ngục ai cũng đối xử với cô ! Ban đầu cô cũng nghi ngờ A Kiều là tiểu thư nhà giàu nào đó, nên những cai ngục đó mới tìm cách để lấy lòng cô .
hai tháng trôi qua, mỗi tháng hai cơ hội thăm nuôi nhưng từng ai đến tìm cô .
Hơn nữa, chỉ lời và hành động của A Kiều, cũng giống một tiểu thư!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-182-co-hoi-giam-an-ac-mong-bat-dau.html.]
"Không ..." Nói đến đây, mắt A Kiều tối sầm , bàn tay nắm chặt góc chăn siết chặt hơn một chút.
Không tiểu thư bây giờ thế nào ...
Em bé trong bụng cô khỏe ?
Nghĩ đến đây, A Kiều cảm thấy mắt cay, lâu , một giọt nước mắt rơi xuống ga trải giường, lập tức loang .
"Tiểu thư, A Kiều thật sự nhớ cô." Cô khẽ thì thầm.
Hạ Hạ thấy tiếng lẩm bẩm của cô , nhưng rõ, mắt khẽ lóe lên, đặt bát đũa xuống, "A Kiều, ngày mai một công việc nhổ cỏ tình nguyện, là nếu thành xuất sắc còn cơ hội giảm án! Hay là cô xin , đưa cùng nhé?"
"Nhổ cỏ tình nguyện?"
" , là ở xuống thị sát, đặc biệt chọn một làm việc, nếu thể hiện , thể tranh thủ cơ hội giảm án." Hạ Hạ ghé sát , , "Cô tranh thủ một chút ? Cơ hội như ! Như , cô thể ngoài sớm hơn để gặp cô gặp!"
A Kiều mím môi, "Tôi... cơ hội như , cô , thì thôi."
Cô còn khi nào thể rời khỏi đây, cơ hội giảm án thì ?
Hạ Hạ xong, cắn chặt răng hàm, ngờ A Kiều từ chối dứt khoát như !
Cô quan tâm cô ! Bởi vì cô ! Cô rời khỏi cái nơi quỷ quái sớm hơn!
"Cô cũng , cơ hội như , chắc chắn nhiều tranh giành, làm tranh giành với họ chứ?" Hạ Hạ cúi đầu, thất vọng , " A Kiều cô giống , cô nhận ? Cai ngục đối xử với cô ! Chỉ cần cô đề xuất, cai ngục chắc chắn sẽ đồng ý."
"A Kiều, thật sự nhớ bà nội của , bà sức khỏe kém, thật sự hối hận tại lúc đó làm những chuyện đó, nếu làm, sẽ xa bà nội... Nếu cơ hội cứ thế bỏ qua, đợi năm năm , còn thể gặp bà nội ." Hạ Hạ sợ cô từ chối, một nữa nắm lấy tay cô , mắt đẫm lệ, tiếp tục .
A Kiều đành lòng, do dự : " cũng dám đảm bảo cai ngục sẽ đồng ý--"
"Chắc chắn sẽ đồng ý! A Kiều, ý cô là đồng ý đúng ?" Hạ Hạ sốt ruột hỏi dồn.
"Ừm, ." A Kiều thấy nụ khóe môi cô , cũng mỉm theo, nhận sự tàn nhẫn thoáng qua trong mắt Hạ Hạ, càng ngày mai đang chờ đợi cô là sự khởi đầu của một cơn ác mộng.
---