Chiến Thiếu, Phu Nhân Lại Đào Hôn Rồi - Chiến Tư Trạc & Dư Thanh Thư - Chương 109: Không thấy Đường Đường đâu nữa rồi!
Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:41:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Chính Sơ ôm Đường Đường cùng Dư Thanh Thư cùng bước bên trong, lâu , tay Dư Thanh Thư thêm mấy món ăn, tất cả đều do Kỳ Chính Sơ mua, từ lúc nào họ dạo gần nửa khu ẩm thực.
Cơn buồn ngủ ập đến bất ngờ, Dư Thanh Thư kìm liền ngáp một cái.
Quý Chính Sơ luôn chú ý đến Dư Thanh Thư, nhận vẻ mệt mỏi trong ánh mắt cô, dịu dàng : "Hình như chúng dạo xa , là chúng tìm chỗ nào mát mẻ nghỉ một lát nhé?"
Dư Thanh Thư qua đám đông chen chúc, liền gật đầu đồng ý.
Trong khu ẩm thực, cứ mỗi mười quầy hàng một mái che nghỉ chân tạm thời, Quý Chính Sơ đặt Đường Đường xuống, thấy sắc mặt Dư Thanh Thư vẻ tái nhợt, hỏi: "Có cô mệt quá ? Tôi thấy cô vẻ buồn ngủ, là nghỉ một lát, đưa cô về nhé?"
Dư Thanh Thư uống một ngụm nước cam trong tay, liếc Đường Đường đang vô cùng hào hứng với những điều mới lạ xung quanh, hỏi: "Bác sĩ Quý vẫn đến ?"
Quả thật cô cảm thấy buồn ngủ , ban đầu cô cố gắng chịu đựng những phản ứng của thai kỳ để dạo lễ hội ẩm thực, nhưng bây giờ thì gần như đến giới hạn .
Tuy nhiên, nếu cứ như mà rời , lẽ Đường Đường sẽ vui nhỉ.
Cũng thể là vì trong bụng cô một sinh linh bé nhỏ, Dư Thanh Thư nỡ làm mất hứng của đứa trẻ.
Nếu là cô đây, lẽ sớm đầu bỏ từ lâu.
Quý Chính Sơ ngẩn , theo phản xạ đưa tay túi quần, ngón tay chạm chiếc điện thoại đang rung lên.
Điện thoại đang rung lên, là đang gọi đến.
Anh một chút biểu cảm nào chạm nút tắt nguồn bên cạnh điện thoại, nhấn giữ ba giây, thì tiếng rung lập tức dừng , điện thoại tắt nguồn.
"Vẫn nhận cuộc gọi từ chị , lẽ chị công việc ở bệnh viện giữ chân , chắc đợi thêm một hồi nữa mới đến đây."
Quý Chính Sơ rút tay , ánh mắt dịu dàng về phía Dư Thanh Thư: "Thanh Thư, nếu cô về, thể cùng Đường Đường đưa cô về , đợi họ cũng ."
"Không , sẽ đợi bác sĩ Quý đến mới , thì sẽ đợi thêm chút nữa ."
Ánh mắt của Quý Chính Sơ lóe lên một tia sáng, thực cuộc gọi chắc chắn là từ Quý Chính Như, cũng nếu Dư Thanh Thư Quý Chính Như đến , cô nhất định sẽ lưng rời .
Anh ở bên cô thêm một lúc.
Vì , dối.
Đột nhiên, từ phía xa vang lên tiếng rao của một chủ quầy hàng: "Thanh socola nhân chảy! Thanh socola nhân chảy đây..." Quý Chính Sơ ngẩng đầu về phía tiếng rao, khóe môi khẽ nhếch lên: "Thanh Thư, phiền cô trông Đường Đường giúp một lát, đợi một chút nhé."
"Hà?" Dư Thanh Thư còn kịp phản ứng , thấy Quý Chính Sơ bước đám đông, cho cô cơ hội hỏi thêm.
Dư Thanh Thư nhíu mày khó hiểu, Đường Đường bất ngờ từ ghế bước xuống, đến mặt cô với dáng vẻ ngại ngùng.
"Có chuyện gì ? Đường Đường." Dư Thanh Thư cúi xuống Đường Đường, thấy cô bé nhưng ngập ngừng, liền dịu giọng hỏi.
"Đi tè..."
Đường Đường nhỏ, Dư Thanh Thư rõ lắm, đành cúi xuống sát cô bé hơn: "Đường Đường, con gì ?"
Đường Đường với gương mặt đỏ bừng, đôi tay nhỏ như củ sen ôm lấy cổ cô, giọng mềm mại thì thầm bên tai: "Đi tè..."
Nói xong, Đường Đường cúi đầu xuống giấu mặt cổ Dư Thanh Thư.
Dư Thanh Thư sững một chút, nhưng nhanh chóng hiểu ý của Đường Đường là gì, khẽ , nhẹ nhàng bế cô bé lên: "Thì Đường Đường vệ sinh ?"
Đường Đường ngẩng đầu lên, ngại ngùng chớp chớp mắt.
Dư Thanh Thư véo nhẹ má cô bé: "Cái gì mà ngại nè? Đi nào, cô đưa con vệ sinh ."
Cô bế Đường Đường vài bước, chợt nhớ lát nữa Quý Chính Sơ thể sẽ tìm thấy bọn họ liền chỗ cũ để một tờ giấy ghi chú, dùng đồ đè lên mới theo bảng chỉ dẫn đến nhà vệ sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chien-thieu-phu-nhan-lai-dao-hon-roi-chien-tu-trac-du-thanh-thu/chuong-109-khong-thay-duong-duong-dau-nua-roi.html.]
Không lâu khi Dư Thanh Thư và Đường Đường rời , thì thấy một đàn ông đội mũ lưỡi trai từ trong đám đang dạo nhanh chóng bước qua chỗ họ .
Tờ giấy ghi chú vốn đồ đè lên cũng biến mất theo.
Bên ngoài nhà vệ sinh.
Dư Thanh Thư giúp Đường Đường rửa tay, định dẫn cô bé về chỗ cũ, đầu thì bất ngờ một phụ nữ va , phụ nữ lỡ tay làm rơi ly sữa đổ lên áo len của cô.
Dư Thanh Thư va lùi vài bước, kịp tránh.
Không đợi cô gì, phụ nữ lên tiếng: "Xin xin , cố ý, xin , để lau giúp cô."
Nói xong, phụ nữ luống cuống lấy một gói khăn giấy từ túi xách để lau cho Dư Thanh Thư, cô nhíu mày dò xét, tránh khỏi sự chạm của phụ nữ, giọng lạnh nhạt: "Không cần, tự xử lý ."
Người phụ nữ mím môi, vẻ mặt đầy áy náy: "Thật lòng xin , ..."
"Không ." Không hiểu tại , cô cảm thấy cú va chạm quá bất ngờ. Cô ngẩng đầu phụ nữ dò xét, nhưng thấy điều gì bất thường khuôn mặt cô , chẳng lẽ là cô nghĩ quá nhiều ?
Người phụ nữ xin thêm vài rời khỏi nhà vệ sinh, Đường Đường ngẩng đầu Dư Thanh Thư với vẻ lo lắng.
Dư Thanh Thư liếc áo len của , sữa đổ nhiều, nhưng nếu xử lý ngay, e là chiếc áo sẽ hỏng mất. Hơn nữa, cô cũng thể mặc như ngoài, chỉ thể cởi thôi.
"Đường Đường, con đây đợi cô một chút, ?"
Đường Đường ngoan ngoãn gật đầu.
Dư Thanh Thư xoa đầu cô bé: "Đừng lung tung nhé, cứ đây chờ cô, cô áo xong sẽ ngay thôi."
May mà cô mặc thêm áo khoác, chiếc áo len cũng đến nỗi quá lạnh.
Dư Thanh Thư để Đường Đường ngoài buồng đồ, xác nhận cô bé đang đợi bên ngoài mới yên tâm bước áo len .
Chỉ mất đầy hai phút, Dư Thanh Thư xong áo len từ trong buồng đồ bước : "Đường Đường...?"
Cô ngẩng đầu về chỗ Đường Đường , chỉ thấy một trống trơn, ngoài mấy dụng cụ vệ sinh vứt bừa bộn thì chẳng còn bóng dáng Đường Đường nữa.
Đôi mắt Dư Thanh Thư co , trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh phụ nữ lúc nãy va cô.
Chẳng lẽ là bọn buôn ?
Tim cô đập mạnh, sắc mặt liền đổi, nhanh chóng rời khỏi nhà vệ sinh, ở cửa quanh một vòng.
Dư Thanh Thư mím môi, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, hai phút, dù là kẻ buôn cũng thể dẫn Đường Đường quá xa ở nơi đông như thế , chắc chắn bọn chúng xa.
Nghĩ , cô liền bước về phía một bước.
Chỉ một bước, cô đột nhiên dừng , vì cô nên bắt đầu tìm Đường Đường theo hướng nào mới đúng.
Nếu lỡ... sai hướng, chỉ càng khiến bọn buôn thêm thời gian để đưa Đường Đường mất!
Dư Thanh Thư cố gắng giữ bình tĩnh , cửa nhà vệ sinh, thấy chiếc camera treo phía , ánh mắt cô trầm xuống.
Cô lấy điện thoại , ngón tay linh hoạt gõ màn hình.
Rất nhanh, màn hình hiện lên một đoạn video giám sát, góc bên hiển thị thời gian đúng hai phút .
Có thể thấy trong video, Đường Đường một từ trong nhà vệ sinh chạy ngoài.
Dư Thanh Thư ngẩn , Đường Đường tự chạy ngoài ?
"Thanh Thư, hóa bọn em ở đây ." Đột nhiên giọng của Quý Chính Sơ truyền đến, từ xa gần .