Chỉ Một Người Biết Sự Thật - CHƯƠNG 7: KÝ ỨC KHÔNG THUỘC VỀ TÔI

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-27 03:14:55
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ sau mảnh giấy cuối cùng, Diệp Anh không còn mơ thấy cú ngã.

Thay vào đó, trong giấc mơ, cô thấy một người khác – cũng mang gương mặt cô – nhưng lại đứng nhìn mình rơi xuống từ tầng thượng.

Cô gái đó không nói gì. Chỉ đứng đó, ánh mắt trống rỗng, mái tóc rối bời bay trong gió. Cô ta… bình thản đến đáng sợ.

Sáng thứ Sáu.

Tuấn Minh bỏ qua tiết thể dục, đứng đợi cô ở sân sau. Khi Diệp Anh bước đến, cậu không nói gì, chỉ đưa ra một mảnh giấy cũ.

Là giấy in của phòng giáo vụ – nhưng bị gạch tên học sinh.

Chỉ còn dòng ghi chú:

“Yêu cầu tạm ngưng hồ sơ tâm lý học sinh lớp 10A2 – Diệp Anh. Tư liệu đã được chuyển vào hồ sơ lưu trữ riêng, mã hóa.”

Cô sững người.

– Cái này… cậu lấy ở đâu?

– Thầy Nam văn phòng để quên khi photo. Mình tò mò.

Diệp Anh nuốt khan. Cô chưa từng nghĩ... mình có hồ sơ tâm lý riêng?

Tối hôm đó, cô tìm đến thư viện trường – nơi lưu trữ tạm một số tài liệu cũ.

Cô giả vờ là thành viên tổ học tập đến xem đề thi mẫu, rồi len lén mở ngăn tủ "hồ sơ cá biệt".

Mã khóa là bốn số – cô thử lần lượt năm sinh của mình, rồi số thứ tự lớp. Không trúng.

Đến lần thứ tám – cô đánh liều gõ: 0312 – ngày cô chết ở kiếp trước.

Kịch. Tủ bật mở.

Bên trong, một phong bì dày đánh dấu:

Hồ sơ giám sát học sinh – Ngô Diệp Anh (Lớp 10A2, niên khóa 2022-2023)

Trong đó là hàng loạt bản tường trình, đánh giá. Một cái tên xuất hiện lặp đi lặp lại: Cố vấn tâm lý – Trần Lê Mai Chi

Cô chưa từng nghe tên này. Nhưng ở cuối cùng là một tờ giấy ghi tay:

“Diệp Anh có biểu hiện mất ngủ, rối loạn cảm xúc và ký ức phân mảnh.

Đặc biệt, cô bé nhiều lần đề cập đến 'bản sao thứ hai của chính mình', khẳng định có người khác đang sống trong cùng một thân xác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chi-mot-nguoi-biet-su-that/chuong-7-ky-uc-khong-thuoc-ve-toi.html.]

Diệp Anh lạnh gáy. Tay cô run lên, toàn thân nổi gai.

Ký ức phân mảnh. Bản sao thứ hai?

Vậy nếu… có một phần khác của cô thật sự tồn tại thì sao?

Một phần có thể lạnh lùng, tính toán, viết những dòng thư đầy thù hận…

Một phần khác thì bị đẩy vào bóng tối, chỉ nhớ những mảnh rời rạc, tin rằng mình là nạn nhân.

Hôm sau, trong giờ ra chơi, cô lặng lẽ đến bên Tuấn Minh.

– Cậu… từng biết về chuyện mình bị giám sát tâm lý?

– Có. Nhưng mình không dám nói. Cậu có hai biểu hiện hoàn toàn trái ngược hồi đó. Mình không chắc… đâu là cậu thật.

Diệp Anh ngơ ngác.

– Ý cậu là gì?

Tuấn Minh nói nhỏ:

– Một Diệp Anh ngọt ngào, tốt bụng, hay giúp người.

Nhưng hôm khác, mình từng thấy cậu xé nát vở bạn chỉ vì bị mượn nhầm bút.

Cậu cười khi bạn khóc. Cậu từng gọi Gia Hân là “đồ rác rưởi đứng nhờ hơi trai.”

Cô lắc đầu:

– Mình chưa từng…

– Đúng. Có thể cậu – như bây giờ – không nhớ.

Nhưng nếu đúng là ký ức phân mảnh, thì… có khả năng cậu đã sống như hai người.

Tối hôm đó.

Email ẩn danh gửi thêm một file mới – không còn video, không còn ghi âm.

Chỉ là một bản scan nét bút chì mờ nhòe – như được vẽ trong vô thức.

Một khuôn mặt – giống Diệp Anh. Nhưng phía sau, vẽ thêm một khuôn mặt thứ hai – méo mó, ánh mắt đầy giận dữ, đang kéo bóng người phía trước rơi xuống vực.

Dòng chú thích bên dưới viết bằng mực đỏ:

“Tao không phải bản sao. Tao là phần mày không dám nhìn.”

Loading...