Chết rồi, vẫn chưa xong! - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-18 08:47:20
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiều tháng ngày cưới định mệnh, cuộc sống của tất cả những liên quan đều đổi một cách triệt để. Nam Phong và Vy kết án. Những bằng chứng mà Minh cung cấp là quá rõ ràng, thể chối cãi. Nam Phong nhận án tù vì tội lừa đảo và rửa tiền. Vy cũng thoát khỏi vòng lao lý, với vai trò đồng phạm và những cáo buộc khác liên quan đến việc lạm dụng tài sản.

 

Họ mất tất cả: danh tiếng, tiền bạc, và tự do. Gia đình họ cũng chịu đựng sự hổ thẹn và xa lánh từ xã hội. Công lý thực thi, một cách triệt để và khoan nhượng. Tôi, Linh, từ cõi vô hình, chứng kiến tất cả, và cảm thấy một sự mãn nguyện sâu sắc.

 

Minh, đàn ông đổi phận của , cũng đang bước một chương mới của cuộc đời . Anh trở thành một đàn ông khác. Nỗi ám ảnh về cái c.h.ế.t của dần tan biến, đó là sự bình yên và một mục đích mới.

 

Anh còn là kẻ cô độc, lầm lũi nữa. Anh tìm thấy Mai, cô gái với nụ rạng rỡ mà thấy trong tâm trí . Mai là một luồng gió mới, mang sự tươi sáng và lạc quan cuộc sống của Minh.

 

Họ thường xuyên gặp gỡ, chuyện. Minh chia sẻ với Mai về câu chuyện của , về hành trình trải qua để tìm công lý. Mai lắng một cách chăm chú, hề phán xét, chỉ sự đồng cảm và ngưỡng mộ.

 

“Anh làm một điều vĩ đại, Minh,” Mai với một . “Không ai cũng đủ dũng khí để làm điều đó.”

 

Minh chỉ mỉm . “Tôi chỉ làm điều mà cảm thấy cần làm. Tôi thể để một như Linh trong oan ức.”

 

Mai nhẹ nhàng nắm lấy tay . “Em tin rằng Linh an nghỉ . Cô chắc chắn ơn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chet-roi-van-chua-xong/chuong-10.html.]

 

Tôi, Linh, an nghỉ. Tôi còn vương vấn ở dương thế nữa. vẫn thể cảm nhận những gì đang diễn , như một làn gió thoảng qua, một tia nắng ấm áp. Tôi siêu thoát, nhưng ký ức về vẫn còn đó, và câu chuyện của để một dấu ấn.

 

Minh và Mai dần dần xây dựng một mối quan hệ bền vững. Họ tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc bên . Minh tiếp tục công việc của , nhưng cũng dành thời gian cho những hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ những gặp khó khăn, những yếu thế, những cần lắng và bảo vệ.

 

Anh trở thành một bảo vệ công lý theo cách riêng của , ồn ào, phô trương. Anh biến nỗi đau và sự hối tiếc của thành động lực để làm những điều .

 

Một ngày nọ, Minh và Mai đến thăm mộ . Họ đặt một bó hoa cúc trắng lên bia mộ, và Mai thì thầm một lời cầu nguyện. Minh đó, ánh mắt còn nỗi buồn sự ám ảnh, chỉ sự thanh thản và một nụ nhẹ.

 

“Linh, cô tìm thấy sự bình yên ,” Minh , giọng ấm áp. “Tôi cũng . Cảm ơn cô là một phần trong cuộc đời . Cô giúp tìm thấy chính .”

 

Tôi cảm thấy một làn gió nhẹ thổi qua, làm những cánh hoa cúc rung rinh. Đó là lời cảm ơn của . Là lời tạm biệt cuối cùng của .

 

Câu chuyện của , Linh, kết thúc. Một cuộc đời đầy bi kịch, nhưng cuối cùng cũng tìm thấy công lý và sự bình yên. Và nó để một di sản, một sự đổi trong cuộc đời của một đàn ông xa lạ, trở thành hùng của .

 

Minh và Mai nắm tay , rời khỏi nghĩa trang. Họ bước ánh nắng chiều, hướng về phía một tương lai tươi sáng, nơi tình yêu, hạnh phúc và hy vọng. Và , dù còn ở đó, câu chuyện của chúng vẫn sẽ mãi là một lời nhắc nhở về sự thật, về công lý, và về những sợi dây liên kết kỳ diệu giữa con , ngay cả khi cái c.h.ế.t chia lìa họ. 

Loading...