Ba đĩa thịt bò tươi, ba đĩa thịt cừu non .
Anh vẫn ăn đủ, gọi phục vụ thêm một đĩa thịt thái tay.
Sao sinh con trai chứ? Nhìn xem, thế thì nuôi nổi ?
Không ăn rau chỉ ăn thịt, mà còn ăn nhiều đến thế.
Bác Bác cuối cùng cũng ăn xong, còn cố gắng húp nốt cốc Coca cola lạnh đến khi trong lon phát tiếng "soạt soạt".
"Tôi ăn xong ."
"Vâng, vất vả ."
"Cô uống sữa ? Tôi mua cho cô!"
"Không cần , chuyện gì thì thẳng ."
"Chỉ là... giải thích... đây cố ý... trả lời cô... là bố họ cũng cần suy nghĩ..."
"Suy nghĩ gì?"
"Suy nghĩ... cái đó... suy nghĩ... liệu họ... thể chấp nhận... cô ."
"Chấp nhận ?"
"Chấp nhận một cô gái quán bar nửa đêm 4 giờ vẫn còn tiếp khách, nghề nghiệp đàng hoàng, còn cái đó làm tỉnh cả , làm con dâu của họ!"
Gì cơ?
Cô gái quán bar?
Tôi ư?
Tôi là một cô gái làm ca đêm thì đúng hơn chứ?
Trong văn phòng tuyên truyền của Cục Phòng cháy chữa cháy.
Bác Bác kinh ngạc .
“Sao cô ở đây?"
Tôi lườm một cái.
"Lạ lắm ? Chưa thấy họa sĩ truyện tranh nào nhận việc ngoài ?"
Bác Bác gãi đầu.
"Họa sĩ truyện tranh?"
Người cán bộ tuyên truyền tìm đến để vẽ tranh vẻ mặt Bác Bác, biểu cảm phức tạp.
"Bác Bác , đây là họa sĩ truyện tranh nổi tiếng Weibo đấy, Tổng cục đích chỉ định, phối hợp cho nha!"
Bác Bác ngơ ngác.
"Họa sĩ truyện tranh nổi tiếng? Cô đổi nghề làm họa sĩ truyện tranh ?"
Tôi cạn lời, đây là chuyện gì chứ.
"Tôi là lão làng mười năm , đổi nghề gì mà đổi! Đại học học cái !"
Cán bộ tuyên truyền Bác Bác cũng vô cùng cạn lời, lắc đầu kéo sang một bên.
"Cô đừng để ý nha, các chiến sĩ cứu hỏa bình thường tập luyện cường độ lớn, thể là não thiếu oxy."
"Não đúng là thiếu... oxy."
Sau đó Bác Bác vẫn giữ vẻ mặt ngớ ngẩn, liên tục suy nghĩ điều gì đó.
"Thôi thôi , cô cứ từ xa thôi, là trai nhất chi đội , cho cô chút cảm hứng sáng tác là , là để dẫn cô thăm quan nha."
"Ừm, ."
Đến khi chuẩn rời , Bác Bác nắm bắt cơ hội, kéo một góc.
"Nghề nghiệp của cô là họa sĩ truyện tranh?"
"Vừa nãy ?"
"Vậy cô còn... còn việc ngoài nào khác ?"
"Đương nhiên ! Không việc ngoài họa sĩ truyện tranh c.h.ế.t đói!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chang-linh-cuu-hoa-cua-toi/chuong-5.html.]
"Là những việc gì?"
"Anh hỏi chi tiết làm gì?"
"Cô mau !"
"Ừm, một là thiết kế nhân vật hoạt hình cho một nhãn hiệu hàng tiêu dùng nhanh, một là thiết kế ảnh đại diện theo yêu cầu, còn một chuỗi bài quảng cáo, hết ."
Lời dứt.
Bác Bác mở điện thoại, nhấp một giao diện, đưa mắt .
"Vậy đây là ý gì?"
Trên màn hình là dòng trạng thái đăng vòng bạn bè "Lại thức đến bốn giờ sáng ."
Đây ý gì?
Ý nghĩa đen chứ !
"Tôi tăng ca đó mà, căn bản là vẽ kịp deadline."
Sau đó nhấp một giao diện khác.
Là một dòng trạng thái khác đăng vòng bạn bè "Khách hàng khó tính quá, sắp hành hạ đến c.h.ế.t ."
"Nói đến cái thì chuyện ..."
Bác Bác đến đây thì hít một khí lạnh.
"Tôi cho , đừng nhắc cái khách hàng óc chó đó nữa, một hình ảnh cô gái cực kỳ đáng yêu, vẽ hai ngày , đừng là đáng yêu đến cỡ nào, thế n.g.ự.c nở m.ô.n.g cong chân dài, cái thể dung hòa với đáng yêu ? Đây gọi là mơ giữa ban ngày đó mà..."
Chỉ thấy Bác Bác từ từ cúi đầu xuống, mở một giao diện khác.
"Vậy còn cái thì ?"
Giao diện hiện tại vẫn là vòng bạn bè của .
Dòng trạng thái "Cái thời tiết , làm tỉnh giấc ."
???
Tôi khó hiểu!
Dòng thì gì sai ?
Một dòng trạng thái bình thường đến mà!
"Dòng gì sai ?"
"Cô gì sai ?"
" !"
"Cái thời tiết , ai? Đã làm cô tỉnh giấc?"
"Ai? Trời ơi!"
"Cô đừng kêu trời, cô mau cho là ai!"
"Trời ơi!"
"Cô còn kêu! Mau cho là ai!"
"Tôi cho mà, là trời đó!"
"Cô chịu đúng ?"
"Tôi mà… , đợi chút… để chỉnh cho cái , chữ là thanh ngang, 'gan', thanh nặng 'gàn' , dâm đãng lắm."
"Thanh ngang?"
"Ừm, nào, theo một , tẩy rửa tâm hồn , cái thời tiết , làm gan -- tỉnh cả ."
"..."
Bác Bác im lặng gì, chỉ bỏ điện thoại túi, đó giơ hai tay lên xoa xoa khuôn mặt trai của , khẽ gầm lên một tiếng.
"Khốn kiếp!"
Anh thế nhỉ?
Là hai cách chữ 'gàn' khiến vẫn còn mãi ngẫm nghĩ đó.