"Nào, đỡ cô dậy."
Tay đặt lên cánh tay Bác Bác, mượn lực dậy.
mà, chân tê, liền khuỵu xuống.
Tốc độ phản ứng của lính cứu hỏa dạng , lập tức theo bản năng vươn tay đỡ.
Cả lập tức giữ vững, nhưng mà, bộ n.g.ự.c 34C đáng tự hào của cũng thuận tiện đỡ theo.
Tôi nghiêm trọng Bác Bác như thể mắt mù, im lặng một lời.
Tôi ngượng đến mức đào thành phố cổ Tinh Tuyệt luôn , nhưng thấy một bộ phận nào đó của Bác Bác đổi.
Mặt .
Đỏ bừng.
Đợi đến khi cuối cùng cũng tự vững , Bác Bác đột nhiên ho khan một tiếng, dùng giọng điệu công tư phân minh giáo huấn .
"Con gái đừng uống nhiều rượu buổi tối nữa, xem mặt cô vẫn còn đỏ bừng kìa."
Tôi đỏ mặt là do uống rượu, nhưng đỏ mặt là vì ?
"Ồ, thế còn mặt cũng đỏ ?"
Bác Bác theo bản năng sờ sờ mặt, biểu cảm cứng đờ.
Sau đó , xe cứu thương đang chờ bên ngoài, bảo tự lên , về đội cứu hỏa .
Rồi bỏ .
Để cho một bóng lưng dứt khoát.
Sao mà, đột ngột thế, chấp nhận việc đỏ mặt khó đến ?
Đợi Bác Bác xa, đột nhiên quên mất một chuyện quan trọng, quên xin WeChat của .
Á!
Ngày hôm , tin tức "Một cô gái kẹt đầu tay vịn, tàu điện ngầm tuyến 3 ngừng hoạt động một giờ đó lính cứu hỏa giải cứu thành công" ngoài dự đoán gửi đến điện thoại , TikTok, Weibo, tài khoản công cộng tin tức địa phương.
Đoạn video tin tức bộ cảnh ngã lòng Bác Bác, khu bình luận nhiều khen Bác Bác trai, lỗ.
Mấy lỗ , tự đến trải nghiệm xem xã hội đen và ngượng ngùng đến mức nào !
Tôi giả vờ là một qua đường chính nghĩa trong khu bình luận, lượt khuyên can cư dân mạng đừng gán ghép bừa bãi.
Vừa... vẫn lưu video tin tức...
Đây là mối liên hệ yếu ớt cuối cùng của với Bác Bác.
Vào ngày thứ mười khi mất Bác Bác, một cô bạn khác của cũng thất tình, chuyện lây nhiễm ?
Cô gọi điện cho uống say về, chỉ uống, mà còn quán bar uống? Lại còn là loại quán bar ồn ào inh tai đó.
Cô uống rượu, can ngăn.
Cô nhảy nhót, trông túi.
Cô tán tỉnh, đuổi .
Đêm đó, như một sinh viên ưu tú của Học viện Nữ Đức cứu vớt các chị em chốn hồng trần, chăm chú chằm chằm cô đến tận năm giờ sáng.
Trên đường về nhà, đầu bù tóc rối, phấn mắt trôi tuột thành phấn má hồng.
Tiếng hô từ góc phố phía thu hút sự chú ý của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/chang-linh-cuu-hoa-cua-toi/chuong-2.html.]
"1, 2... 1, 2... 1234"
Thì là các lính cứu hỏa ở trạm cứu hỏa gần nhà đang chạy bộ buổi sáng.
Không Bác Bác, cũng chạy bộ giờ mỗi ngày .
Không... Sao trong đội giống đến .
Không... Sao càng gần càng giống.
Ôi trời!
là .
Tôi nhanh chóng giơ tay lên!
Che mặt , bộ dạng bây giờ đến chính còn sợ.
Tôi che mặt, vội vã dọc theo bức tường rời , kết quả bên phía Bác Bác truyền đến tiếng chuyện.
"Kia, là cô gái kẹt đầu đó ?"
Không chứ? Tôi che mặt kín mít kẽ hở, thế mà cũng nhận ?!
"Không cô nhỉ?"
Giọng từ tính, là Bác Bác!
"Chính là cô ! Ốp điện thoại cô bốn chữ lớn 'Phú bà nhân gian' đó, chiếc váy kẻ caro , cũng giống mà!"
Mẹ kiếp, trai từng ở trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân ?
Tôi lập tức rụt tay nhét vội điện thoại túi, kết quả, mặt lộ .
Hỏng ! Bị họ thấy hết !!!
Anh trai thấy mặt , bỗng nhiên hiểu .
"Ồ, nhận nhầm , cô ."
, Bác Bác vẫn nhận , thậm chí còn gật đầu với .
Bác Bác vẫn trai ngời ngời như khi.
Tôi vẫn xuất hiện một cách... ngượng ngùng như đổi.
Sau một tuần đắp mặt nạ miệt mài, biến khuôn mặt trở nên trắng trẻo, mềm mại và căng bóng, trang điểm mắt, môi, đánh khối, tạo sáng, mặc váy ngắn.
Sau đó cầm theo chiếc cờ lưu niệm đặc biệt làm, đến trạm cứu hỏa của Bác Bác.
Tôi tin thể dựa sắc của bản để cơ hội tiếp xúc gần hơn với !
Trong trạm cứu hỏa, Bác Bác thấy , vẻ mặt kinh ngạc đến một giây lắc đầu.
???
Là son môi lem? Hay lông mi giả rớt ? Trên váy vết dầu nào mà!
Không thể nào!
Mặc kệ, cứ coi đây là cách thẳng nam thể hiện .
Sau đó, lấy chiếc cờ lưu niệm mà chuẩn cho , ngoài dự liệu của , chỉ Bác Bác, mà bộ các thành viên trong đội cứu hỏa đều ngây .
Giữa một rừng cờ lưu niệm với những dòng chữ như "Lính cứu hỏa vì nhân dân", "Nhiệt tình vì dân, xông pha cứu nguy", lá cờ của đặc biệt nổi bật.
Trên đó bốn chữ lớn – "Cứu mạng chó ".
Không dựa sắc , nhưng dù chắc chắn sẽ trở thành một kỷ niệm khó quên mãi mãi trong cuộc đời Bác Bác.