9-10-11
Mộng du thì , nhưng lạc đường thì .
Tôi thói quen chạy bộ buổi sáng, Tống Dương cũng .
Gai xương rồng
Lộ trình của chúng khác , nhưng thời gian trùng.
Thế là khi thức dậy đuổi theo.
ngờ vị tổng giám đốc phong lưu Khương Thời là kẻ mù đường.
"Alo, trợ lý Lộc, lạc đường ."
Giọng điệu phẳng lặng một chút gợn sóng.
Tôi hỏi vài tòa nhà tiêu chuẩn tìm .
Còn cách xa thấy lẩm bẩm.
【Sao vợ tới .】
【Mình giải thích thế nào đây khi chỉ nhớ của vợ.】
, Khương Thời còn mang theo điện thoại.
Anh mượn điện thoại của một ông cụ để gọi.
Tôi bước đến chỗ , vẫn đang chìm đắm trong thế giới riêng.
【Hu hu, vợ chê ?】
【Mình ngốc quá, còn lạc đường.】
Làm đây? Cảm thấy dễ thương.
"Trợ lý Lộc, em chạy bộ một ?"
Anh hỏi với giọng điệu như đang hỏi hôm nay thứ mấy.
"Ừ, một ." Tôi cố tình tỏ vẻ nghi hoặc.
【Chíp chíp, vợ chạy cùng cái thứ đó.】
【Làm tròn là và vợ cùng chạy bộ buổi sáng.】
【Chíp chíp, vui quá.】
Tôi: ... Anh giỏi làm tròn thật đấy.
Oan gia ngõ hẹp từ xưa vẫn thế.
Chúng gặp Tống Dương ngay cửa nhà.
【Hừ】
【Hắn đây làm khó dễ ai .】
"Tiểu Ngữ, mấy đứa bạn đại học định tụ tập một chút." Tống Dương .
【Hừ, hôm qua khoe cấp ba, hôm nay khoe đại học.】
【Mình, còn gặp vợ ở trường đại học nữa!】
Chúng học khác trường mà?
Anh ngang qua ?
Tôi nghi hoặc Khương Thời.
Anh mặt lạnh như tiền xa, như thể chuyện chẳng liên quan gì đến .
【Hu hu, nếu cho vợ , vợ buồn ?】
"Không , em việc bận." Tôi từ chối.
【Ha ha, vợ .】
【La la, vui quá.】
"Vậy thể ăn tạm bữa cơm , Tiểu Ngữ." Tống Dương .
Hàng xóm qua ăn uống vốn là chuyện thường, nhưng
"Không tiện lắm, vợ nấu đủ cho mấy chúng thôi." Khương Thời thẳng thừng từ chối.
【Ha ha ha, trai quá.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ceo-lanh-lung-va-tro-ly-biet-tuot/chap-5.html.]
Nhìn gương mặt đen như chảo cháy của Tống Dương, im lặng đồng ý.
Biết làm , ai bảo là thiên vị.
Ăn sáng xong, cầm hộ khẩu cùng Khương Thời đến phòng hộ tịch.
Trên đường lái xe, ghế phó.
Suốt đường, "miệng" ngừng nghỉ.
【Chụt chụt, hôm nay thời tiết quá.】
Ừ, hôm nay trời quang mây tạnh.
【Á , cái cây dễ thương quá.】
Ừ, trơ trụi thật cũng... cũng...
【Hu hu, cuối cùng cũng làm giấy đăng ký kết hôn với vợ.】
... Vợ gì mà gọi lâu thế.
Đến cửa phòng hộ tịch, gặp một cặp vợ chồng trẻ lấy giấy kết hôn xong.
【Hừ, khoe khoang gì, lát nữa cũng .】
Ừ ừ, cũng khoe thoải mái .
còn đợi đến lúc lấy giấy.
"Chàng trai, cô vợ xinh thế , suy nghĩ kỹ đấy."
Cô lao công hai chúng .
Ờ...
Anh toát khí chất "tránh xa tao ", phía .
là trông như ly hôn thật.
"Chúng đến để đăng ký kết hôn." Khương Thời kéo lòng.
【Á , ôm vợ .】
"Ôi, cô nhầm , vợ chồng trẻ hòa thuận, bách niên giai lão nhé."
Cô lao công vội vàng sửa sai.
"Chàng trai phúc phận lắm." Cô thêm.
Khương Thời kiêu ngạo đáp: "Ừ."
【Đương nhiên , vợ dễ thương thế , xinh thế .】
Sổ đỏ cầm tay, chụp ảnh, xong Khương Thời giật lấy.
【Ừm, cất kỹ, vợ ly hôn cũng .】
【Ha ha ha, thông minh quá.】
【Vợ mau đăng story , like liền.】
Tôi thở dài, đăng một dòng trạng thái.
Ảnh sổ đỏ, kèm chữ: Đăng ký kết hôn .
Khương Thời lập tức chạy like.
【Hu hu, ai hỏi là kết hôn với ai ?】
【Mọi tò mò ? Mau hỏi !!!】
Anh bạn, mới hai phút thôi!
Thứ Hai, đăng story hai phút, bạn chung nhiều, ai mà...
Hóa thực sự đợi .
Là một giám đốc trong công ty chúng .
Cô hỏi: "Thằng đàn ông nào may mắn thế?"
Khương Thời ngay lập tức trả lời: "Là ."
Không , cht mất.