Tôi mở vòi nước, chậm rãi rửa tay, thèm để ý đến cô . Ai ai cũng coi trọng , mà cũng chịu tiến bộ.
Thấy đáp trả, Chu Tiểu Thư càng tức giận hơn. Cô , khoanh tay đánh giá : "Đừng tưởng đăng ký kết hôn là thắng. Cửa lớn nhà họ Thẩm dễ như . Qua cái thời kỳ tươi mới thì sớm muộn gì, loại như cô cũng đuổi khỏi nhà thôi."
Tôi tắt nước, rút một tờ khăn giấy lau tay. Khi ngẩng đầu lên, nhe răng với cô , dù vì căng thẳng mà cà lăm nhưng về khí thế thì thể thua: "Quét... Quét khỏi nhà, thì... thì cũng... cũng nhà chứ. Dù… Dù cũng... cũng hơn mấy đến... đến khung cửa... còn sờ... sờ , ?"
Chắc Chu Tiểu Thư ngờ rằng cái miệng cà lăm của nhanh nhảu như , cô lập tức nghẹn lời, đỏ bừng mặt: "Cô!"
Tôi thèm để ý đến cô nữa, vứt nắm giấy thùng rác xoay bỏ . Vừa đến cửa, phát hiện Thẩm Duật - ở bên ngoài từ lúc nào - đang tựa tường mà hút thuốc.
Trong làn khói lượn lờ, cúi mắt , đôi mắt sâu thẳm khiến khó mà thấu rõ cảm xúc của .
Anh... Anh thấy bao nhiêu ? Tôi bỗng nhiên thấy chút chột , giống như một học sinh Tiểu học giáo viên chủ nhiệm bắt gặp khi đang đánh .
Thẩm Duật dập tắt điếu thuốc, giơ tay vén một lọn tóc rũ xuống bên tai một cách cực kỳ tự nhiên, đầu ngón tay lạnh của vô tình lướt qua vành tai khiến run lên.
"Bị bắt nạt ?" Thẩm Duật hỏi bằng giọng điệu khiến đang vui đang buồn.
"Không... Không ạ" Tôi cố tỏ bình tĩnh: "Chỉ… Chỉ là… trao… trao đổi một cách văn minh thôi."
Anh khẽ, hỏi thêm nữa mà chỉ ôm eo nữa: "Đi thôi, về nhà."
Khi về đến nhà, đá bay giày cao gót, giẫm chân trần lên thảm, thở phào.
"Diễn... Diễn xuất mệt... mệt hơn vẽ... vẽ vời nhiều!" Tôi đổ vật xuống ghế sofa, cảm giác như linh hồn rút cạn.
Thẩm Duật nới lỏng cà vạt, xuống chiếc ghế sofa đơn bên cạnh. Anh tư thế giữ chút hình tượng của , gì.
Lúc tất cả đều yên lặng thì bầu khí trở nên vi diệu, đặc biệt là khi trong căn nhà bây giờ chỉ hai chúng .
Mấy chữ "nghĩa vụ vợ chồng" bắt đầu nhảy disco trong đầu .
Tôi bật dậy cái phắt, lắp bắp: "Cái... Cái đó! Hôm… Hôm nay cảm... cảm ơn ... đỡ rượu! Và… Và... ... vạch trần !"
"Đôi bên cùng lợi." Anh với giọng điệu bình thản: “Vừa nãy, khi em chấp Chu Tinh, cũng ghê phết đấy chứ?"
Quả nhiên là thấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cau-am-nha-quyen-the-tot-dinh-kinh-ky-va-be-ca-lam/chuong-7.html.]
Tôi thấy hổ, gãi đầu: "Cô... cô chọc ."
Linlin
"Ừm, thiệt là ." Có vẻ như Thẩm Duật bận tâm, dậy: "Nghỉ ngơi sớm ."
Thấy về phía phòng ngủ chính, thở phào nhẹ nhõm. khi đến cửa, dừng , đầu .
"À ," Trông Thẩm Duật như chợt nhớ điều gì đó: "Ngày mai bữa cơm gia đình, ông nội cũng sẽ đến từ nhà cũ."
Tôi: "???"
“Còn… Còn … diễn tiếp nữa ?!”
Thẩm Duật nhếch môi , thì thầm như quỷ dữ: "Chứ còn gì nữa? Thẩm phu nhân, giá trị của em mới chỉ bắt đầu thể hiện thôi."
Ngày hôm , đánh thức bởi một trận mưa tin nhắn WeChat. Tôi nhắm mắt, mò lấy điện thoại, nheo mắt một cái thì thấy:
Hội chị em cây khế(5): tin nhắn 999+
Gia đình yêu thương @ N .
Bên cạnh đó, còn mười mấy cuộc gọi nhỡ từ , bố, dì cả, hai của …
Tôi tỉnh táo hơn hẳn ngay lập tức.
Người còn tỉnh ngủ, điện thoại bắt đầu rung, là cuộc gọi "đòi mạng" với nhịp độ liên từ .
Tôi hít một thật sâu. Khi bắt máy, còn kịp "alo" thì giọng the thé của xuyên thấu màng nhĩ: “Lâm Họa! Cái ảnh đăng ký kết hôn vòng bạn bè của con ?! Cái thằng đó là cái thằng Thẩm… Thẩm gì đó ? Tin hot search là thật ?! Con hẹn hò từ bao giờ? Sao tí phong thanh nào ?! Gia đình bên đó làm gì? Bao nhiêu tuổi? Có là lừa…”
“Mẹ! Mẹ! Mẹ… Mẹ hỏi chậm ạ!” Tôi vội vàng ngắt lời bà, đầu óc cuồng, nghĩ về việc làm để che đậy cái lời dối động trời : “Chỉ… Chỉ là mới hẹn hò gần đây… … tên Thẩm Duật… con … con cũng … gia đình… gia đình làm ăn nhỏ thôi…” Tôi lấp lửng, chột đến mức lắp bắp.
“Làm ăn nhỏ? Trên hot search rằng là thái tử gia giới Kinh Kỳ đó! Con còn lừa !”
Tôi: “…”
Cứu mạng!
lúc , cửa phòng ngủ gõ.