Cậu Ấm Nhà Quyền Thế Tột Đỉnh Kinh Kỳ Và Bé Cà Lăm - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-09-24 14:02:19
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh! Giúp… Giúp !” Tôi tức điên .

 

Lúc , Thẩm Duật mới chậm rãi tới. Những ngón tay lạnh lẽo khỏi chạm làn da lưng , khiến nhẹ rùng

 

Anh hành động chậm, đầu ngón tay vô tình lướt qua rãnh xương sống của với một sự kiên nhẫn đến mức khiến phát điên.

Trong gian chật hẹp, chỉ còn tiếng khóa kéo khe khẽ và nhịp thở phần gấp gáp của . Tôi thể cảm nhận rằng thở của phả lên gáy , cảm giác ngứa ngáy khiến khỏi rụt cổ.

"Xong ." Cuối cùng, Thẩm Duật cũng kéo khóa lên hết, giọng dường như khàn hơn bình thường một chút.

Tuy xong xuôi nhưng tay lập tức rời mà dừng ở phần eo của ấm nóng bỏng từ lòng bàn tay xuyên qua lớp vải mỏng mà áp sát da thịt .

Trong gương, Thẩm Duật phía , dáng cao lớn thẳng tắp gần như bao trùm lấy , ánh mắt xuyên qua gương, đặt nặng lên

 

Tôi đến mức tự nhiên, tay chân luống cuống, đặt .

"Quay đây." Thẩm Duật khẽ .

 

Tôi như mê hoặc mà từ từ , ngẩng đầu . Những ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm lên, ánh mắt dán chặt môi , phần thịt ở đầu ngón tay cái của vô tình lướt qua bờ môi của , tạo một dòng điện nhỏ rần rần.

"Màu son nhạt quá." Thẩm Duật khẽ , ánh mắt sâu thẳm như đang đánh giá, như đang tìm kiếm một cái cớ nào đó.

Tim đập nhanh đến mức gần như mất kiểm soát.

lúc mặt từ từ xáp gần, thở của cả hai gần như hòa quyện thì điện thoại của vang lên, đúng lúc chút nào.

Bầu khí lãng mạn lập tức tan biến.

Thẩm Duật khựng , ánh mắt nhanh chóng tỉnh táo trở . Anh buông tay , lùi một bước nhận điện thoại, giọng điệu nghiêm túc trở , dứt khoát như công việc thường ngày: "Nói ."

 

Trông Thẩm Duật cứ như thể ánh mắt nóng rực, gần như mất kiểm soát .

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng thấp thoáng một chút... hụt hẫng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cau-am-nha-quyen-the-tot-dinh-kinh-ky-va-be-ca-lam/chuong-10.html.]

Thấy biến thành Thẩm Duật phiên bản lạnh lùng xa cách, kìm mà mắng thầm: Đồ chó má! Chỉ cái trêu ghẹo ! Có giỏi thì đừng dừng !

 

Đương nhiên, chỉ dám mắng thầm. Dù thì tính khí của “bố đường” thất thường, khiến khó mà đoán .

 

Tại bữa tiệc từ thiện, quả nhiên là Chu Tiểu Thư dai dẳng như bóng ma, bên cạnh cô còn mấy cô tiểu thư khác, trông rõ là hội chị em cây khế của cô .

 

“Ôi, chị dâu hôm nay thật xinh , chiếc váy … chắc là do Duật chọn ? Mắt thẩm mỹ của thật .” 

 

Chu Tịnh , , nhưng những lời móc thì chẳng thiếu một câu nào: " chị dâu cẩn thận đấy, chất liệu satin quý giá, đừng để dính vết dầu mỡ nào. Dù thì… thói quen thể khó bỏ trong nhất thời, đúng ?”

Linlin

 

cố ý liếc , xung quanh vang lên vài tiếng khúc khích đầy kìm nén. Khi đang định đáp trả thì bàn tay vốn đang hờ hững ôm eo của Thẩm Duật bỗng siết chặt , kéo cả sát hơn bên cạnh , gần như là ôm lòng. 

 

Sau đó, nghiêng đầu, lướt mấy bằng ánh mắt thờ ơ: “Vợ của , đến lượt ngoài đánh giá thói quen của cô .”

 

Anh dừng một chút, ánh rơi mặt lập tức chuyển sang vẻ “nặng tình” sâu đậm, thể nào hóa giải.

 

“Hơn nữa” Giọng trầm xuống nhưng đủ để xung quanh thấy: "Tôi chỉ thích em như , chân thật, đáng yêu.”

 

Mặt Chu Tiểu Thư và những khác lập tức trắng bệch. Bốn phía lập tức im lặng, những tiếng thầm cũng biến mất.

 

Trên xe trở về, tựa cửa sổ mà lòng rối bời. Câu “Tôi chỉ thích em như ” của lúc vẫn văng vẳng bên tai. Tôi rõ rằng đang diễn kịch nhưng vẫn thấy thật , c.h.ế.t tiệt!

 

Thẩm Duật vẻ cũng đang mất tập trung. Anh nới lỏng cà vạt, nhắm mắt dưỡng thần.

 

Khi gần đến căn hộ, điện thoại của rung lên một tiếng. Anh mở mắt một cái, nhíu mày với tài xế: “Chưa về căn hộ vội, đến công ty một chuyến, việc gấp cần xử lý.”

 

Sau đó, : “Em lên .”

 

Tôi gật đầu.

 

Khi xe dừng ở gara, một xuống xe về phía sảnh thang máy. Ban đêm, gara trống trải và yên tĩnh, chỉ vang vọng tiếng giày cao gót của sàn nhà.  Đột nhiên, một bóng lao từ trong bóng tối gần đó, bổ nhào về phía !

 

“Á!” Tôi hét lên một tiếng trong sự sợ hãi, chiếc túi dự tiệc tay rơi xuống đất.

 

Người đó vẻ uống rượu, nồng nặc mùi rượu, ánh mắt đục ngầu, miệng ngừng chửi bới bằng những lời khó : “Con khốn! Dựa Thẩm Duật thì ghê gớm lắm ?! Thẩm Duật dám cướp dự án của ông đây, ông đây sẽ cướp của nó!”

 

Hắn là đối thủ kinh doanh của Thẩm Duật? Tìm để trút giận ư?!

 

Tôi sợ đến mức hồn bay phách lạc, cố gắng giãy giụa, lắp bắp đến mức thể kêu cứu một cách trọn vẹn: “Cứu… Cứu… Buông !”

 

Sức lực của gã say rượu cực lớn, sắp kéo góc tối hơn! lúc , một luồng đèn xe chói mắt đột nhiên chiếu sáng chúng ! Ngay đó là tiếng động cơ gầm rú một cách dữ dội! Thẩm Duật trở .

 

Loading...