Nỗi sợ hãi như pháo hoa nổ tung trong đầu, máy móc , về phía .
Tôi lờ mờ thấy một đàn ông ở cửa phòng tắm.
Anh để trần, vẻ như tắm xong.
Nếu thấy bốn tay, sẽ tự thuyết phục rằng đàn ông mặt là một đàn ông bình thường.
"Đừng đây!"
Tim đập thình thịch, sợ tiến gần.
"Dao Dao, em thể thấy ?"
Tôi rõ biểu cảm của Ngô Thành, nhưng cảm thấy trong lời của một chút vui mừng.
Tôi yếu ớt lặp : "Đừng gần."
Ngô Thành nhẹ nhàng: "Dao Dao, là đây, đừng sợ."
"Chính vì là nên em mới sợ! Tại g.i.ế.c Nguyên Nguyên, còn g.i.ế.c Phan Giai Nguyệt và đằng , đằng còn một..."
"Chị dâu, chị đang về em ?"
Bàn tay thứ ba giơ lên hiệu cho , phía Ngô Thành mặt sang : "Tôi tên là Ngô Xuyên, chị gặp đây ."
Trong tình huống , cố gắng kìm nén để ngất xỉu.
"Anh... là như , cho !"
Tôi thể kìm nén mà chất vấn: "Anh như mà thể kết hôn với ?! Thậm chí còn... còn mang thai con của , thật kinh tởm.”
"Hai con quái vật, hai kẻ g.i.ế.c ! Cút khỏi nhà ngay!"
Sau khi xong, mới nhận từ "quái vật" quá khắc nghiệt.
Tôi nhắc nhở họ: "Cảnh sát sắp đến , các chắc chắn sẽ trừng phạt."
Ngược , Ngô Xuyên lên tiếng: "Chị dâu đừng giận, chúng chỉ g.i.ế.c mấy tên cặn bã thôi, xin vì làm chị sợ."
Anh : "Anh, , để em chuyện với chị ."
Ngô Thành : "Im ."
Sau khi mắng em trai, với : "Dao Dao, cảnh sát sẽ đến, ít nhất là tạm thời sẽ đến."
?
Ý là gì?
Anh bước từng bước về phía , sợ hãi lùi liên tục.
"Khi em chuyện với Tạ Nguyên, ở bên cạnh cô , chính bảo cô đừng báo cảnh sát."
Cái gì...
Tôi sợ giận: "Anh điên , làm gì ?!"
Thấy lùi đến gần cửa, lập tức lao đến xoay tay nắm cửa, cố gắng mở cửa để chạy trốn.
tay nắm cửa nhúc nhích.
"Chị đừng cố gắng nữa, chúng gia cố khóa cửa, chị thể chạy trốn ."
Giọng của Ngô Xuyên rõ ràng nhưng khiến tuyệt vọng.
Ngô Thành quát : "Em thể im lặng một chút !"
Rồi chuyển sang giọng điệu ôn hòa, : "Dao Dao, đừng mở cửa, đừng làm thương. Ngoan nào, phòng nghỉ ngơi một lát ."
Nước mắt tuôn rơi, lắc đầu tuyệt vọng: "Đừng đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cam-on-vi-da-gap-duoc-nhau/chuong-7.html.]
Ngô Thành chỉ ôm lên, động tác nhẹ nhàng: "Đừng lo, sẽ làm em đau . Giải quyết xong cái cuối cùng là xong."
Tôi vẫn lắc đầu.
Tôi hiểu.
Ngô Xuyên vẫn ở đó đùa: "Chị dâu cũng tâm lý chịu đựng nhỉ, chị sợ hãi kìa."
Ngô Thành để ý, bế phòng.
Sau khi đặt giường, vuốt tóc mai của , nhẹ nhàng hôn lên trán : "Anh cố ý lừa em, là của ."
Trong quá trình đó, Ngô Xuyên lưng liên tục dùng tay kéo rèm cửa qua , như một đứa trẻ ngây thơ : "Thật sến súa."
Tôi mềm nhũn , run rẩy ngừng, sức lực để chống cự.
Không lâu , chuông cửa reo lên.
Ngô Thành và Ngô Xuyên đồng thời , họ : "Đi thôi, ."
Ngô Thành gật đầu: "Đi thôi."
Tôi hoảng sợ hai .
Ngô Thành chỉ mỉm và đeo tai cho : "Không , em cứ nhạc ."
Họ ngoài.
Họ lắp thêm một ổ khóa bên ngoài phòng ngủ.
Tôi tháo tai và nhanh chóng thấy tiếng đập cửa từ bên ngoài.
Tiếng đập liên tục, nặng nề nhưng khiến tim đập loạn nhịp.
Tôi trèo xuống giường, chuẩn mở cửa sổ để kêu cứu.
ngay lúc đó, liếc thấy một thứ gì đó trong ngăn kéo tủ đầu giường.
Hình ảnh mờ ảo, trông giống như một chiếc hộp màu hồng.
Như ma ám, tay buông rèm cửa .
Quay gần hơn, phát hiện đó là một hộp thuốc.
Tôi cầm nó lên, ánh đèn một lúc lâu, cuối cùng cũng nhận đó là thuốc gì.
Đó là thuốc phá thai.
Tôi vội vàng mở , nhưng bên trong trống rỗng.
Tôi bỗng nhiên nghĩ đến đứa con mà thể giữ .
Liệu Ngô Thành cho uống thuốc phá thai?
tại cho uống thuốc phá thai?
Suy nghĩ của ngày càng rối loạn, nghĩ đến Phan Giai Nguyệt chết, thuốc phá thai mắt và thái độ luôn ôn hòa của Ngô Thành...
Tôi đột nhiên nhận , trong chuỗi sự kiện , dường như một mắt xích quan trọng nhất mà .
Tôi bắt đầu nhớ những chi tiết trong cuộc sống của và Ngô Thành.
Trước đây, luôn từ chối tiếp xúc mật với , cuộc hôn nhân của chúng giống như là ở chung nhà hơn.
Ngoài việc nắm tay, thỉnh thoảng hôn một hai (mỗi như , Ngô Thành đều nắm chặt hai tay , cho chạm những bộ phận khác cơ thể ), chúng bao giờ làm gì khác.
Trước khi kết hôn, một khuyết tật về thể chất, thể thể cho một cuộc sống vợ chồng bình thường.
Tôi hề bận tâm.
Dù vẻ lạnh nhạt trong chuyện chăn gối, vẫn chấp nhận tất cả, bao giờ vượt quá giới hạn.