Cạm Bẫy Của Tra Nam - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-17 13:52:20
Lượt xem: 139

Trong tiệc mừng thọ của Khương Lão gia, Ôn phu nhân đột nhiên kéo tay , mới là thừa kế thật sự của Khương gia.

Sau đó, mang theo báo cáo DNA đến nhận tổ quy tông. ngay mắt , một loạt [Bình Luận] bỗng nhiên bùng nổ.

[CHỈ CÒN BA PHÚT, NGAY KHI NỮ CHỦ ĐỀ CẬP ĐẾN VIỆC NHẬN HỌ, KHƯƠNG LÃO GIA SẼ PHÁI NGƯỜI ĐẾN CHẶT CÔ TA THÀNH TỪNG MẢNH!]

[NỮ CHỦ MAU CHẠY ĐI, CÔ TƯỞNG CHA RUỘT CÔ CHẾT NHƯ THẾ NÀO? NHỮNG GIA TỘC LỚN NHƯ THẾ NÀY NƯỚC S U LẮM!]

[PHÓ HOÀI CH U LÀ CH N ÁI CỦA CÔ! SAO KHÔNG TRỞ VỀ SỐNG CUỘC SỐNG BÌNH THƯỜNG?]

Tôi khựng .

Bạn trai đột nhiên ôm chặt lấy , giọng run rẩy: “A Ẩn, chúng thôi, hào môn đơn giản như em nghĩ , chỉ sống với em một đời bình dị.”

Kiếp , tin lời , và cũng tin những luồng Bình Luận .

Kết quả là khi rời , bắt cóc một nhà kho, móc hết dấu vân tay cả mười ngón, cắt da đầu, cuối cùng ngay cả chân răng cũng nạy , thiêu sống.

Trước khi c.h.ế.t, tận mắt thấy bạn trai ôm lấy tiểu thư của Khương gia, đắc ý : "Vi Vi, giờ thì còn ai tranh giành gia sản với em nữa ."

Thì , tất cả những [Bình Luận] đó đều là do một tay sắp đặt.

Tôi giật mạnh tay , trong mắt chỉ còn sự lạnh lẽo.

Kiếp , thứ thuộc về , một phân cũng đừng hòng thiếu!

—-

Phó Hoài Châu thấy gì, cứ ngỡ d.a.o động, lập tức nắm chặt cổ tay : “A Ẩn, chúng về nhà ? Chỉ hai chúng , giống như đây...”

Tôi chậm rãi rút tay : “Không, nhận tổ quy tông.”

Tay lập tức cứng đờ giữa trung, sắc mặt tái mét.

Cùng lúc đó, những dòng [Bình Luận] đỏ rực mắt điên cuồng nhảy múa.

[CÔ NỮ CHỦ NÀY LÀM TÔI PHÁT ĐIÊN LÊN RỒI, KHÔNG NGHE LỜI PHÓ HOÀI CH U LÀ SẼ KHÔNG SỐNG QUA ĐÊM NAY!]

[NHẬN HỌ CÁI GÌ CHỨ, CHẾT RỒI THÌ BIẾT HỐI HẬN!]

Tôi những dòng [Bình Luận] mắt, chỉ thấy cực kỳ nực , nhấc chân định bước .

“A Ẩn!”

Phó Hoài Châu phía đột nhiên ‘phịch’ một tiếng quỳ xuống, hai tay ôm chặt lấy chân : “Xin em, thật sự sẽ án mạng đấy!”

Tôi cúi đầu : “Lời ý gì?”

Hắn ngẩng đầu lên, mắt đẫm lệ: “Ôn phu nhân vốn ưa chuộng ở Khương gia, em đến nhận cũng sẽ chẳng kết cục gì, thậm chí còn liên lụy đến bà .”

“Nếu em nghĩ cho bản , thì cũng hãy nghĩ cho bà một chút, ?”

Tôi chằm chằm suốt hai giây.

Kiếp , cũng dùng cái vẻ ngoài "vì " , từng lời từng chữ dỗ dành rời khỏi Khương gia, cuối cùng chính tay đẩy lò thiêu.

Tôi mạnh mẽ giơ chân lên: “Anh dậy . Bà , sẽ đòi công bằng cho bà .”

Tôi sải bước về phía cửa chính Khương trạch, phía lưng truyền đến tiếng kêu gào lóc của : “A Ẩn! Em sẽ hối hận!”

[Bình Luận] một nữa tràn ngập màn hình, bám riết lấy như một bóng ma:

[PHÓ HOÀI CH U KHÓC THƯƠNG T M QUÁ...]

[PHÓ HOÀI CH U MỚI LÀ NGƯỜI TH N THIẾT NHẤT VỚI CÔ, KHƯƠNG GIA SẼ NHẬN CÔ SAO? NẰM MƠ ĐI!]

[ĐỒ VÔ ƠN BẠC NGHĨA! NGƯỜI ĐÃ CÙNG CÔ CHỊU KHỔ, NÓI BỎ LÀ BỎ!]

Tôi hề nao núng.

ngay khi bước qua cánh cửa lớn, thoáng thấy Phó Hoài Châu lưng với , lén lút gọi điện thoại.

Không cần đoán cũng , chắc chắn là gọi cho Khương Mỹ Vi.

Tôi dừng bước, lạnh trong câm lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cam-bay-cua-tra-nam/chuong-1.html.]

Sống nữa, họ nước cờ nào, cũng thể khiến họ thua trắng ván đó.

---

Trước hiên nhà Khương gia, quản Ông nội đưa tay chặn .

“Dừng bước.”

Ánh mắt ông lạnh lùng: “Khương gia chào đón ngoài!”

Tôi bình tĩnh lấy bản xét nghiệm DNA, đối diện với ông : “Tôi ngoài.”

Ánh mắt ông lập tức đổi, vội vàng nhường đường: “... Mời .”

Bên trong đại sảnh, trong Khương gia phân thành hai hàng. Khương Lão gia ở vị trí chủ tọa, tay cầm gậy đầu rồng, ánh mắt sâu thẳm như vực.

Vừa bước , thấy tiếng thì thầm: “Ôn Anh cứ khăng khăng đây là đứa trẻ mà bà lạc cách đây hai mươi năm...”

“Suỵt! Lão gia kiêng kị nhất là nhắc đến chuyện !”

Trong góc, phụ nữ gầy gò khẽ run lên, mắt đỏ hoe nhưng dám phát tiếng động nào.

Tôi , đó là , Ôn Anh.

Tôi đ.á.n.h cắp chỉ một năm khi bà sinh , nửa năm cha (Khương Uông Thanh) cũng qua đời. Kể từ đó, bà trở thành một ngôi chổi mang tai ương "khắc phu khắc tử" trong Khương trạch.

Lúc , bà ở hàng cuối cùng, ngay cả chỗ cũng .

Tôi cố nén nước mắt về phía bà, nhưng [Bình Luận] đột nhiên bùng nổ.

[MẸ RUỘT NỮ CHỦ ĐÚNG LÀ MANG VẬN RỦI CHỒNG CHẤT! NẾU KHÔNG PHẢI BÀ ẤY, NỮ CHỦ SẼ KHÔNG ĐẾN NHẬN HỌ, VÀ CŨNG SẼ KHÔNG CHẾT.]

[BÀ ẤY Ở KHƯƠNG GIA CÒN KHÔNG BẰNG NGƯỜI HẦU, NHẬN LẠI CON CŨNG LÀ ĐƯỜNG CHẾT!]

Tôi phớt lờ [Bình Luận], hành lễ với : “Khương Vân Ẩn, đến nhận tổ quy tông.”

Khương Lão gia lâu, giọng khàn khàn: “Trong một năm qua, bảy đến nhận ông làm ông nội.”

Tôi ngước mắt lên, đưa báo cáo xét nghiệm DNA: “Vì mang theo bằng chứng.”

Lời dứt, phụ nữ trung niên ở bên khẩy: “Báo cáo xét nghiệm? Ai mà cô mang tới là thật giả? Giả mạo giám định, tráo đổi mẫu, mua chứng cứ... Những như các cô vì tiền mà chuyện gì cũng làm .”

Người đàn ông bên cạnh phụ họa: “ , cũng , hiện tại huyết mạch chính thống nhất Khương gia chính là Mỹ Vi nhà chúng !”

Tôi đang định đáp lời, thì Ôn Anh đỏ mắt run rẩy : “Không ... thể nhận sai , con bé nốt ruồi tai, là con của và Uông Thanh...”

“Câm miệng!” Người phụ nữ đập bàn dậy: “Ôn Anh, ở Khương gia , một chổi như cô tư cách gì để lên tiếng?”

Người đàn ông cũng trừng mắt giận dữ: “ đó, Khương Uông Thanh họ c.h.ế.t như thế nào? Chẳng là vì t.a.i n.ạ.n xe khi tìm con !”

Nghe thấy cái tên Khương Uông Thanh, mắt Khương Lão gia lập tức đỏ lên, cây gậy đầu rồng đập mạnh xuống đất.

“Đủ !”

Không khí lập tức đóng băng.

Tôi đúng thời cơ, bước : “Nếu tranh cãi, chi bằng kiểm chứng tại chỗ. Bác sĩ tư gia của Khương gia, chắc chắn sẽ xảy sai sót.”

Cả hội trường im lặng như tờ.

Sắc mặt đều đổi.

[Bình Luận] ngay lập tức bùng nổ:

[ĐIÊN RỒI ĐIÊN RỒI! CÔ ĐANG ÉP KHƯƠNG GIA VÀO THẾ KHÓ CHỊU ĐẤY!]

[KHƯƠNG LÃO GIA GHÉT NHẤT LÀ THẾ HỆ TRẺ DÁM XEN VÀO!]

Tôi thẳng , đối mặt với Khương Lão gia, chịu nhượng bộ nửa phân.

Một đàn ông : “Lão gia, thấy bỏ qua . Đừng để ngoài mạo danh làm lãng phí thời gian của ông.”

Giây tiếp theo, các vệ sĩ lập tức vây quanh .

Tôi lạnh: “Sao vội vàng đuổi như ... Chẳng lẽ là sợ thật sự là cháu gái của ôngNội, là huyết mạch của Khương gia?”

Loading...