Cái Giá Của Tình Yêu Không Được Đáp Lại - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-27 12:17:15
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Góc của Lý Trinh Nữ:

Những ngày tiếp theo, tự giam trong phòng, lấy cớ ôn thi để tránh mặt . Qua khung cửa sổ, thấy xe của Hứa Minh Trọng liên tục. Anh và Vương Mi lúc nào cũng như hình với bóng, bận rộn chuẩn cho cuộc sống mới của họ, một cuộc sống chỗ cho .

Sự tách biệt , lạ , mang đến cho cảm giác bình yên.

Tôi thử bảy, đến dự tiệc nghiệp của lớp. Đây là đầu tiên trang điểm, cũng là đầu tiên uống một chút rượu. Vị chát của rượu vang đỏ lan tỏa đầu lưỡi, một hương vị của sự trưởng thành.

“Trinh Nữ, hôm nay xinh quá!” một bạn reo lên. “Trông khác hẳn ngày.”

Tôi chỉ mỉm .

Giữa gian ồn ào và náo nhiệt, bất chợt thấy một bóng dáng quen thuộc. Hứa Minh Trọng. Anh cũng ở đây. Anh đang giữa một đám đông, những doanh nhân thành đạt, những ấm cô chiêu. Anh nổi bật như một khí, cao ngạo và xa cách.

Tôi vô tình cuộc chuyện của hai phụ nữ gần đó.

“Kia là Hứa Minh Trọng của tập đoàn Hứa thị ? Nghe sắp kết hôn với tiểu thư nhà họ Vương.”

. Hai nhà môn đăng hộ đối. Mà , nhà họ Hứa còn một cô con gái nuôi nữa ?”

“À, . chỉ là con riêng của kế thôi. Nghe cũng bình thường, chẳng gì nổi bật. Sau Hứa Minh Trọng lên nắm quyền, chắc cô cũng chẳng hưởng chút lợi lộc nào .”

Những lời đó như những mũi kim vô hình, nhưng chúng còn làm đau nữa. Tôi chỉ cảm thấy nực . Hóa trong mắt ngoài, chỉ .

Tôi thấy Vương Mi bước đến bên cạnh Hứa Minh Trọng, khoác tay một cách tự nhiên. Anh cúi xuống, gì đó với cô , ánh mắt dịu dàng mà từng khao khát.

“Trinh Nữ, ? Trông mặt buồn thế?” Cô bạn cạnh huých vai .

“Không gì,” lắc đầu.

“Mà lạ thật,” cô bạn , “Nhớ hồi xưa, Trọng cưng lắm mà. Có sốt, còn bỏ cả một cuộc họp quan trọng để chạy đến đường đưa bệnh viện. Sao bây giờ lạnh nhạt thế nhỉ?”

Lạnh nhạt. . Tình cảm con , thật sự thể đổi nhanh đến ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/cai-gia-cua-tinh-yeu-khong-duoc-dap-lai/chuong-5.html.]

Tôi nghĩ, lẽ chẳng đổi cả. Chỉ là, đây diễn vai một trai quá đạt, còn bây giờ, cần diễn nữa. Chúng , vốn dĩ định sẵn sẽ hai con đường khác .

Buổi tiệc tan. Tôi về khá muộn.

Khi bước khỏi cổng, một chiếc xe quen thuộc dừng ngay mặt. Hứa Minh Trọng bước xuống xe, mặt đanh .

“Mấy giờ mà em còn ở đây? Em con gái về khuya nguy hiểm lắm ?” chất vấn, giọng đầy vẻ bực bội.

Tôi kịp trả lời, Vương Mi từ trong xe bước .

“Anh Trọng, đừng lớn tiếng với em ,” cô , giọng điệu vẫn ngọt ngào như khi. “Chắc là Trinh Nữ chơi với bạn trai nên mới về muộn thôi. Em lớn mà.”

Trời bắt đầu đổ mưa, những hạt mưa lất phất. Hứa Minh Trọng theo phản xạ cởi áo khoác ngoài của . Tôi nghĩ, trong một giây, rằng sẽ khoác nó cho như từng làm.

. Anh khoác chiếc áo lên vai Vương Mi.

“Trời lạnh , em cẩn thận kẻo cảm” với cô , giọng dịu dàng và lo lắng.

Tôi đó, màn mưa ngày một nặng hạt. Cảnh tượng , quá khứ và hiện tại chồng chéo lên , tạo thành một sự tương phản đầy đau đớn.

Tôi nhớ , cũng một đêm mưa như thế , quên mang ô. Anh tìm thấy ở trạm xe buýt, ướt sũng. Anh cởi áo khoác của , khoác lên và mắng: “Lý Trinh Nữ, em bệnh c.h.ế.t ?”

Lúc đó, cảm thấy ấm áp bao.

Còn bây giờ, chỉ thấy lạnh. Lạnh từ trong tim.

còn cảm thấy buồn nữa. Tôi mỉm . Một nụ thật tươi.

“Không hai, chị dâu. Em tự về .” Tôi , bước , hòa màn mưa.

Tôi cần áo khoác của nữa.

Cơn mưa , sẽ tự vượt qua. Bầu trời của , từ nay sẽ còn mưa nữa. Sẽ chỉ nắng. Nắng của một khởi đầu mới.

Loading...