Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Góc của Hứa Minh Trọng:
Cái tát của Lý Trinh Nữ khiến tỉnh táo. Tôi sững sờ, cảm giác đau đớn và bất lực.
"Anh về ," em , giọng lạnh như băng. "Tôi chuyện với một kẻ say."
Em đóng sầm cửa .
Tôi đó một lúc lâu, lảo đảo về.
Tôi nhận , tình cảm của dành cho em , còn là sự kiểm soát thói quen nữa. Nó biến thành một thứ gì đó sâu sắc hơn.
Công ty việc gấp, buộc về Việt Nam.
Tôi tự nhủ, lẽ đây là thời gian để cả hai bình tĩnh . Em giận dỗi, sẽ về bên thôi.
Tôi bức tranh em vẽ, dán một cách vụng về. Sự tức giận thể khiến vứt bỏ kỷ niệm một cách triệt để như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cai-gia-cua-tinh-yeu-khong-duoc-dap-lai/chuong-20.html.]
Về đến Việt Nam, hẹn gặp Vương Mi.
"Chúng hủy hôn ," , giọng bình thản.
Vương Mi chút ngạc nhiên, nhưng cô gật đầu. "Được thôi. Cuối cùng cũng chịu thừa nhận ?"
"Cảm ơn em hợp tác," .
"Anh cần cảm ơn ," Vương Mi , giọng đầy vẻ chích chóp. "Hứa Minh Trọng, là một thằng tồi. Anh làm Trinh Nữ thật vọng hết đến khác."
Cô tiếp: "Anh nghĩ vô ích kỷ là vì em ? Không, là vì . Vì sự ích kỷ và hèn nhát của . Anh sợ đối mặt với tình cảm của chính ."
"Đừng để hối hận," Vương Mi câu cuối cùng khi rời .
Hối hận?
Lời của cô như một nhát búa, đánh thẳng tâm trí .