Bye Anh Tống, Hôn Lễ Tiếp Tục - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-18 13:53:11
Lượt xem: 1,978

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Những ngày ở bên Tống Văn Cảnh, phủ nhận là vui vẻ, thậm chí thời đại học còn hạnh phúc.

 

Tôi cũng phủ nhận sự chân thành của Tống Văn Cảnh đối với , ánh mắt sẽ lừa dối.

 

sự chân thành đó chỉ dành riêng cho một .

 

Từ khi Vân Dao xuất hiện, còn là sự ưu tiên của nữa.

 

Vẫn nhớ một tụ tập, vì giỏi uống rượu, mấy ly choáng váng, liền ngoài vệ sinh.

 

Khi trở câu mang theo men đó.

 

"Anh Cảnh, em, cả đời em lấy ai ngoài ."

 

Lời thốt , phòng riêng tĩnh lặng trong chốc lát.

 

Ai cũng Tống Văn Cảnh đính hôn , bạn liền đùa chuyển chủ đề.

 

Còn thì cứ ở cửa, nín thở chờ đợi câu trả lời của Tống Văn Cảnh.

 

Kết quả chờ một câu dặn dò ôn hòa.

 

"Anh lấy bát canh giải rượu, lát nữa Vân Dao sẽ đau đầu đấy, các trông chừng em chút."

 

Không thể rõ lúc đó trong lòng cảm thấy thế nào.

 

Thất vọng ư? Hay là gì khác?

 

Không quan trọng nữa .

 

Từ nhỏ nuông chiều cưng nựng mà lớn lên, nỗi đau và tủi nhục lớn nhất trong đời đều là do Tống Văn Cảnh mang .

 

Thỏa hiệp nhượng bộ lâu như , bây giờ nghĩ trở nên mê .

 

Không sự yêu thích chỉ dành riêng cho một .

 

Không sự yêu thích duy nhất ưu ái.

 

Tôi cần nữa.

 

"Không , nếu hỏng thì thôi, vứt ."

 

Nghe giọng điệu bình thản, cảm xúc của , Tống Văn Cảnh sững sờ, ghen tuông, oán trách, cuộc cãi vã như tưởng tượng.

 

Rõ ràng nên cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng hiểu , trong lòng Tống Văn Cảnh bỗng dâng lên một trận hoảng sợ.

 

"Còn chuyện gì ?"

 

Tôi tiếp tục cuộc đối thoại vô vị nữa nên hỏi.

 

Tống Văn Cảnh hé miệng, cuối cùng im lặng.

 

"Hết ."

 

Ngay khi định cúp máy, giọng Vân Dao mơ hồ truyền đến.

 

"Anh Cảnh, xem, em sắp xếp mấy bộ quần áo cho ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bye-anh-tong-hon-le-tiep-tuc/chuong-3.html.]

Tôi cảm xúc cúp điện thoại.

 

Tống Văn Cảnh thấy tiếng liền vội vàng điện thoại, thấy màn hình cúp, trong lòng bất an.

 

Anh ngẩng đầu Vân Dao với ánh mắt vui.

 

"Không cần em thu dọn quần áo cho . Anh sẽ tự mang qua đó, định xong sẽ về ngay."

 

Mắt Vân Dao lập tức ngấn lệ.

 

"Anh Cảnh, em chỉ thôi, ngay cả cũng bỏ rơi em, quan tâm em nữa ?"

 

Ánh mắt Tống Văn Cảnh dịu .

 

"Anh sẽ bỏ mặc em, nhưng Vân Dao, em học cách tự lập, đưa em qua đó, cũng kết hôn . Nếu vết thương của em nghiêm trọng, thì ngày mai rước chị dâu em về nhà ."

 

Trong mắt Vân Dao lóe lên một tia đau khổ, trở nên kiên định.

 

Nhìn chiếc Maybach dừng mặt, nghi hoặc dịch sang một bên.

 

Chiếc xe dừng hẳn.

 

Một chú bốn mươi tuổi bước xuống, đến mặt .

 

Cười hiền hậu: "Là cô Ninh ạ?"

 

Tôi gật đầu: "Chú là?"

 

Hóa , đó là tài xế mà Kỳ Hoài Chi phái đến để đưa về nhà.

 

Tôi khỏi mỉm , lẽ cuộc hôn nhân cũng tệ.

 

Về đến nhà, chào đón là những lời cằn nhằn "rèn sắt thành thép" của .

 

Thấy càng càng hăng.

 

Tôi vội vàng lấy cuốn sổ đỏ còn nóng hổi.

 

Thành công dập tắt cơn giận của .

 

Bố cạnh cây đàn piano, giơ ngón cái lên về phía .

 

Tôi đắc ý ngẩng đầu.

 

Mẹ lẩm bẩm : "Không , thằng nhóc nhà họ Tống đó ..."

 

"Hả???"

 

Mẹ trợn tròn mắt, sổ kết hôn, , bố .

 

"Cái cái cái ?"

 

Thấy vốn dứt khoát mà biểu cảm đó, bố cũng đến, khi rõ tên và ảnh giấy đăng ký kết hôn, ông cũng biểu cảm giống hệt , chằm chằm.

 

"!!!"

 

Tôi bình tĩnh đến ghế sofa xuống, bảo dì giúp việc rót cho một cốc nước chanh.

 

Loading...