BUÔNG - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-08-25 09:48:42
Lượt xem: 7
TRUYỆN NGẮN: BUÔNG
Tác giả: Thạch Anh
Thanh Sơn.
Khi những dòng thư là lúc em về với ba , về với nơi nắng ấm ngập tràn, nơi những thực sự thương em.
Em chỉ là một con bé nuông chiều, luôn sống trong thế giới kẹo ngọt ?
Anh từng hỏi tại một cô nhóc ở miền Nam học tại một ngôi trường ở Hà Nội. Lúc đó em trả lời vì em yêu khí ở miền Bắc mỗi khi đông về, em chui trong lớp chăn ấm mềm mại thưởng thức một ly nóng giống như những bạn em quen.
Chỉ ngờ, lý do khiến em rời cũng là cái lạnh nhưng đó là sự lạnh lùng từ , một mà em yêu mến.
Em từng một bạn gái nhưng em chẳng thể ngờ gương mặt của giống như chị .
Còn nhớ đầu tiên em và gặp ở giảng đường đại học. Hôm đó chẳng hiểu em tới nhầm phòng. Em giật nhận những mặt ở đó đều là sinh viên năm cuối.
Em định rời thì bước về phía em. Em chút ngỡ ngàng khi ánh mắt em dịu dàng đến .
Anh nhẹ nhàng hỏi:
“Em là sinh viên năm nhất ?”
Em khẽ gật đầu, quên thêm:
“Em học khoa Tài Chính Ngân Hàng, khoá 58.”
Anh mỉm , móc khoá tay em:
“Em tên Tường Vy ?”
Em chút thẹn thùng, hai má chẳng hiểu cứ đỏ dần lên. Em vội :
“Em . Chiều nay lớp em giờ kiểm tra môn tiếng Anh.”
Hình như lúc đó thêm điều gì nhưng em . Em chạy ù vì những lời trêu chọc của các chị trong lớp của .
Thật ngờ, mấy ngày xuất hiện ở giảng đường nơi em đang học.
“Này cô nhóc, đội văn nghệ trường đang thiếu một chân đấy. Em tham gia ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/buong/chuong-1.html.]
Em lắc đầu như trống bỏi. Từ tới giờ em tham gia văn nghệ bao giờ . Khi đó em, khẽ mỉm :
“Anh sẽ hướng dẫn. Không lo . Vừa thấy em, nghĩ đóng vai Thanh Vân trong tiểu phẩm của trường chỉ thể là em.”
Khi em vui lắm. Anh những quan tâm tới em, còn đóng vai hướng dẫn viên du lịch để đưa em khắp Hà Nội.
Bạn bè trong lớp ghen tị mặt khi em hot boy khoa Tài Chính Doanh Nghiệp quan tâm.
…
Thời gian lặng lẽ trôi.
Ngày bảo vệ luận văn, em cũng mặt ở đó. Em tình cảm giữa chúng khi gọi là gì nhưng em hiểu là quan trọng trong lòng em.
Em mang theo những bông hoa hồng đỏ thắm, nhẹ nhàng đặt chúng tay , khẽ thì thầm:
“Em yêu .”
Sau khi nghiệp, nhận làm tại một công ty lớn ở Hà Nội còn em vẫn chăm chỉ theo học tại trường. Em bản nỗ lực nhiều mới thể theo kịp . Em mơ về cảnh cả hai cùng ở thành phố lập nghiệp.
Có lúc em tò mò hỏi:
“Anh thực sự yêu em ? Hay chỉ là thương hại một cô gái thiếu thốn tình cảm khi sống xa nhà.”
Anh bật , vươn tay xoa lên mái tóc em :
“Nếu chút tình cảm nào thì chúng thể ở bên lâu như .”
Em rằng tình cảm mà nhắc tới chỉ là thứ tình cảm thoáng qua.
Ngày sinh nhật , em tự chuẩn một bữa tối lãng mạn ánh nến. Không những thế còn chuẩn một chiếc bánh kem trắng muốt điểm xuyết bởi những trái dâu tây chín mọng.
Anh ? Ngày hôm đó em mặc chiếc váy tặng em đấy. Chiếc váy màu đỏ quyến rũ khác hẳn với những thứ em thường mặc .
Ấy mà hôm đó về nhà, em bên chiếc bánh kem lâu tới nỗi những bông hoa mặt bánh chảy lúc nào chẳng .
Em tự an ủi bản , lẽ còn đang bận việc, bận tới nỗi quên cuộc hẹn với em, bận tới nỗi nhớ hôm nay là sinh nhật .
Em lặng lẽ đặt bánh kem tủ vài dòng cho khi rời .