“ , năm đó con trượt đại học, nên mới bất đắc dĩ nước ngoài du học.”
“ khi điều tra mới phát hiện, con thi rớt, mà là chính Thẩm Kiến – cái đồ vô liêm sỉ đó – tự tay tráo điểm thi của con với Thẩm Bảo Châu!”
Nghe xong, vẻ đau buồn mặt dần tan biến, đó là cơn giận dữ.
Bà đột ngột vỗ mạnh xuống bàn.
“Thằng súc sinh , dám hại con gái của !”
Tôi thở phào nhẹ nhõm – cược đúng .
Mẹ ở tuổi , thể bao dung nhiều chuyện, nhưng tuyệt đối thể chịu đựng một kẻ phản bội như Thẩm Kiến làm cha !
Nếu chỉ là chứng minh Thẩm Kiến phản bội , lẽ bà vẫn sẽ do dự.
khi ông đ.á.n.h cắp kết quả thi của , thì nhất định thể tha thứ!
Tôi nhẹ nhàng lau nước mắt mặt , khẽ lắc đầu với bà.
“Mấy chuyện đó là quá khứ , điều quan trọng là hiện tại.”
“Mẹ, thừa kế từ ông ngoại tài sản hàng chục tỷ cùng nhiều công ty niêm yết, con nghi ngờ thời gian buông tay giao quyền, bố âm thầm nắm hết thứ, nên mới dám ngang nhiên đưa tình nhân đến công ty như !”
Tôi cứ nghĩ sẽ lo lắng, ai ngờ bà chỉ đầy thấu hiểu.
“Yên tâm , những thứ đó ràng buộc chặt chẽ bằng hợp đồng tiền hôn nhân , tất cả tài sản của , Thẩm Kiến chỉ là tạm giữ thôi. Một khi ly hôn, ông bắt buộc trả tất cả!”
“Nếu , thì chúng khiến tên bội bạc đó bại danh liệt, trắng tay!”
lúc , điện thoại rung liên tục, lúc mới phát hiện trong nhóm thông báo nội bộ nhân viên mà để ý, hiện lên con hơn 999+ tin nhắn.
【Để chúc mừng trường công chúa chính thức gia nhập công ty, đồng thời công ty sắp niêm yết, một buổi tiệc lớn đặt tại nhà hàng , trân trọng mời thể nhân viên cùng gia đình tham dự!】
【Ông chủ đúng là hào phóng, nhà hàng chi phí tối thiểu mỗi là hai vạn, hôm nay cuối cùng cũng mở mang tầm mắt !】
【Tất cả là nhờ phúc của trường công chúa, lão nô xin chúc trường công chúa vạn phúc kim an!】
Thẩm Bảo Châu lập tức lên tiếng trong nhóm, gửi mấy chục cái bao lì xì, tranh nhận, lời tâng bốc vang lên dứt.
Tôi đám náo nhiệt trong nhóm, lạnh lùng nhếch môi.
Buồn ngủ đưa gối, còn đang nghĩ nên xử lý chuyện thế nào, Thẩm Kiến dám to gan tổ chức tiệc đón con gái riêng mắt, còn mượn cớ công ty niêm yết.
Đã thì nhất định đến góp vui một phen!
Tôi bấm avatar của Thẩm Kiến, tùy tiện gửi một tin nhắn riêng.
【Bố, con tính về nước hôm nay, bố và cùng sân bay đón con nhé.】
Bên trả lời ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bong-hong/3.html.]
【Lúc con về làm gì?】
【Ý bố là, cục cưng nhớ nhà ?】
【Bố đặt vé, cho bà đến ở với con, bố xong việc cũng sẽ sang, ngoan, ở ngoài đó cứ du lịch chơi cho vui, nhớ chụp nhiều ảnh giúp bố để ngắm nhé.】
Tôi nhướn mày, giơ điện thoại cho xem rõ bộ mặt thật của Thẩm Kiến.
Mẹ hồn từ cú sốc lúc nãy, giờ đang bàn trang điểm, cầm cọ trang điểm cao cấp đặt riêng, ngoắc .
“Lại đây, trang điểm tử tế .”
“Chúng cùng đến gặp bố con – và cả vợ con của ông nữa!”
Nhà hàng vô cùng náo nhiệt.
Tại khu vực lễ tân, giơ tay chặn và .
“Hai vị tiểu thư, xin mời qua đây kiểm tra an ninh.”
Ăn một bữa cơm mà cũng kiểm tra an ninh?
Tôi và liếc đầy ăn ý, nhúc nhích. Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của hai chúng , nhân viên lễ tân mỉm giải thích.
“Xin , chỉ liên quan đến việc công ty niêm yết, mà còn là tiệc mừng đón con gái ruột của tổng giám đốc chúng .”
“Tổng giám đốc Thẩm luôn cưng chiều cô con gái nhất, để đảm bảo an cho cô , tất cả khách nhà hàng đều kiểm tra an ninh.”
Tôi và liếc , cùng lật mắt.
Thấy vẻ mặt chúng hài lòng, nhân viên trực tiếp bĩu môi.
“Hai thái độ gì ? Cả công ty Thẩm thị ai mà , tổng giám đốc luôn coi cô con gái là bảo bối trong lòng bàn tay, ngay cả chuyện buộc tóc, chọn quần áo cũng đều tự tay làm!”
Nụ của lập tức lạnh ngắt.
Khi còn bé, ngoài việc, Thẩm Kiến tắm cho , để – khi đó mới vài tháng tuổi – một trong bồn tắm, đến khi giúp việc phát hiện thì ngạt thở, hôn mê bất tỉnh.
Nói sẽ đưa chơi, mà giữa mùa hè bỏ quên trong xe, đến khi đường phát hiện bất thường gọi báo cảnh sát, mới may mắn cứu .