Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 93: Kiếp trai trinh
Tú im lặng 1 lúc rồi cũng bắt đầu kể:
- Hồi chị ấy học THPT, chị Hương nổi tiếng trong trường vì học giỏi và nghịch ngợm. Nói nhiều, cười nhiều và kết giao với lũ con trai hư hỏng. Anh Minh ưa chị ấy, thậm chí chỉ nhìn thấy thôi cũng thấy khó chịu. Một hôm, ấy đang thư thả dạo bước sân trường thì gặp một cô gái rất thu hút. Tóc búi củ tỏi, cổ cao, bờ vai thon thả. Định tiến lên phía trước làm quen thì được giọng nói của đối phương, khiến ấy tụt hết cảm xúc, vì nhận giọng nói của chị Hương. Chị ấy nói chuyện điện thoại với 1 người khác, giọng nói giọng cười hết sức hồn nhiên, biểu hiện 1 cô gái ồn ào vô tâm có chiều sâu: "Anh với Ánh Tuyết cứ , ôi dào, phải lo cho em , bao giờ về mua quà là được rồi, nhớ mang nhiều đặc sản về cho em đấy, thế nhé". Lúc ấy sắp bước qua chị ấy, vô tình đảo mắt nhìn sang, thấy nước mắt ướt nhèm cả mặt. Chính giây phút ấy, con tim ấy chậm mất 1 nhịp, và Minh đã thề này sẽ để cho chị ấy phải khóc. Sau đó, ấy bắt đầu để ý mọi thứ liên quan đến chị Hương, và còn biết người mà chị ấy nói chuyện điện thoại là người chị ấy đang yêu đơn phương. Hồi đó, ngày nào cũng thấy Minh viết thư tình rồi dám gửi, lại quăng vào sọt ́c. Anh ấy cứ âm thầm yêu như thế nhiều năm. Cứ tưởng đã có được tình cảm của chị ấy và xây dựng 1 gia ̀nh hạnh phúc, thì lại phát hiện chị ấy vẫn còn tâm sự đè nặng trong lòng. Anh ấy chấp nhận rút lui, tôn trọng con đường chị ấy đã chọn. Tuy nhiên, nếu thằng ngốc đó thể mang lại hạnh phúc cho chị ấy, thì Minh sẽ về giành lại.
Thảo chăm chú lắng , nghĩ đến Huy, buột miệng lẩm bẩm:
- Thằng ngốc ấy e là còn lâu mới thoát nổi kiếp trai trinh.
Tú ngạc nhiên, nhìn Thảo dò xét:
- Sao cơ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bong-hong-trong-ngan-ban/chuong-93-kiep-trai-trinh.html.]
Thật ngờ lại bị Tú thấy, chừng lại đánh giá "gái trường Y". Thảo lúng túng, xua tay cười chữa ngại:
- Ý em là Huy ngốc lắm. Người nhường cho con đường rộng thênh thang như thế mà có ăn thua gì . Nhất là lại thờ phụng người yêu như nữ vương thì ăn thua gì. Có khi chị ấy đồng ý cho cầm tay cũng dám cầm .
Tú đặt tờ báo xuống bàn, nhìn Thảo bằng cái nhìn quỷ quyệt:
- Người ngồi cạnh em thực chất cũng rất muốn thoát kiếp trai trinh.
Hà Nội đang là mùa thu. Đâu đó phố Khâm thiên nồng nàn hoa sữa. Đâu đó các nẻo đường lác đác lá rơi. Đâu đó chút khí hanh hanh, lành lạnh mơn man da thịt con .
Còn ở nơi đây, Thảo chợt cảm thấy hổ chết. Tú vẫn còn là trai trinh thật ? Mấy năm trời tung hoành ở xứ mà vẫn "giữ " thì kể cũng hiếm . Số Thảo cũng đến nỗi nào, đỏ phết. Thảo cố tình xuống bàn, né tránh ánh mắt của Tú. Chả hiểu cảm giác vùng tai nóng ran. Giống như cái của Tú thiêu đốt .
Mà hình như chỉ cái của Tú, thở nóng ấm của Tú cũng đang ở gần.
Tú Thảo khép nép như con mèo nhỏ mà vô thức nở nụ . Gái trường Y vang danh giang hồ là như thế ? Xem chuyện đốt cháy giai đoạn là chuyện vội vàng .