Bông hồng trong ngăn bàn - Chương 72: Có thứ tình yêu gọi là đuổi bắt

Cập nhật lúc: 2025-07-11 08:42:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 72: Có thứ tình yêu gọi là đuổi bắt

Cả Thảo và Huy đều ngạc nhiên sang Tú. Người đàn ông trong chiếc Audi sang trọng quả thật nét giống Tú. Và Thảo cũng nhớ tên facebook của chồng cưới của cô Hương: Hoàng Ngọc Minh. Thế họ là em. Huy cố nén 1 tiếng thở dài, điềm tĩnh :

-Nếu thì cô còn mơ ước gì nữa. Rõ ràng là 1 đối tượng mà nhiều mơ ước cũng . Cô cũng cần hối hận .

mỉa mai:

-Cậu vẫn hèn nhát như ngày nào. Lúc tự ti vì gì trong tay, bây giờ tự ti vì bằng trai . Thế thì suốt đời chỉ ở phía mà buồn bã thôi.

Huy nổi giận dậy túm áo Tú, Tú bằng ánh mắt căm hờn. Thảo thoáng cảm thấy sợ hãi nhưng cố gắng can thiệp. Không hiểu tại thứ mà Thảo bảo vệ nhất là bông hoa mặt bàn. Thảo cầm lấy bông hoa đặt sang 1 chỗ an hơn. Rồi bàn tay Huy cũng lỏng dần, Huy buông cổ áo Tú .

Tú nãy giờ vẫn tự tin, tự vệ, cứ như sẽ ăn đòn, khi bàn tay Huy buông cũng là lúc Tú hiểu rõ chiến thắng.

-Hôm nay là ngày cưới của họ, nếu thì sẽ kịp nữa .

Huy xuống, cố giữ nhịp tim định nhưng thể. Huy nhắm mắt , thở đều đặn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bong-hong-trong-ngan-ban/chuong-72-co-thu-tinh-yeu-goi-la-duoi-bat.html.]

-Xin Thảo. Dù thất bại Huy cũng . Phải đối mặt với quá khứ dù chỉ 1 .

Huy phắt dậy, toan bước thì Thảo túm tay Huy . Đặt lòng bàn tay Huy 1 chiếc ô trắng muốt:

-Mưa lớn lắm. Cầm lấy. Nó sẽ tiếp sức cho Huy.

Huy cầm chiếc ô vội vã chạy .

6 năm trôi qua. Cái ngày mà Thảo cuộc chuyện giữa Tuấn và Tú, Thảo thậm chí còn thèm mặt Tú, thèm 1 câu. Bây giờ đối mặt như thế nào đây.

theo bóng Huy khỏi, mỉm đắc ý:

-Thật là, vẫn dễ xỏ mũi như ngày nào. Nếu hôm nay là đám cưới của , thể ở đây cơ chứ.

Thảo vốn dĩ định mỉm xã giao như từng chuyện gì xảy , coi như quên tất cả, xếp chuyện quá khứ, để khẳng định bản quên Tú , nhưng đến lúc thì Thảo thể nào kiềm chế nữa. Thảo vung tay tát mạnh má Tú:

-Cậu...lúc nào cũng thể coi khác như trò chơi ? Lúc nào cũng thể mang tình cảm của khác để đùa cợt ?

Loading...