Bông hồng trong ngăn bàn - Chương 43: Mỗi người 1 lối đi

Cập nhật lúc: 2025-07-11 08:33:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chapter 43: Mỗi 1 lối

Ngày cuối cùng của tuổi học trò,

Thảo lững thững quanh sân trường, hiểu vô tình cố ý mà sang phần sân lớp A1. Khá lâu Thảo gặp Tuấn cũng gặp Tú. Thảo câu trả lời từ Tuấn, cũng Tú dạo thế nào? Ngày cuối cùng của lớp 12, chẳng hiểu gặp và trò chuyện thật lâu. Hoặc chỉ thấy thôi cũng đủ .

Trên lan can của lớp A1, học sinh mái tóc bổ đôi, tựa lưng cột, chân đặt lan can, ánh mắt để xa xôi. Còn học sinh mái tóc chôm chôm dựng ngược đầy vẻ phá hoại, tựa lưng lan can, ngửa mặt trời. Thảo khó để nhận 2 đó là ai. Thảo thấy bối rối nhưng vẫn tiến gần.

-Tú. Mày thích Thảo A2 thật ? Sao dạo thấy mày buồn sang lớp A2 thế?

Tú nhíu mày, tay cầm cành hoa phượng bứt từng cánh hoa vứt xuống sân trường:

-Ai mà thích cho nổi. Quần áo thì lôi thôi, đầu tóc thì quê mùa.

Tuấn vẫn hướng ánh mắt đến bầu trời xanh thẳm:

-Thảo cũng mà. Tao nghĩ nên dừng vụ cá cược thôi. Mất công cưa cẩm Thảo cũng chẳng để làm gì.

Tú im lặng cho lời đồng ý. Chẳng kết quả rõ ràng ? Hôm , Thảo đưa thư tình cho Tuấn, khiến cho Tú thể tập trung làm bài thi mấy ngày đó. Lúc , chuyện thắng thua, chuyện Tuấn nhạo gần như còn quan trọng nữa . Cảm giác như là vừa đánh mất thứ gì đó quý giá lắm, mất vĩnh viễn.

Tú hướng ánh mắt khoảng sân trường nhuộm đỏ bởi cánh phượng rơi. Nghĩ kỹ lại thì Tú có mất gì. Tú rồi sẽ du học. Ai biết trước ngày thế nào. Nếu ̀ng buộc Thảo chỉ bằng thứ cảm xúc nhất thời này, những năm tháng thanh xuân cứ dần dần trôi , xa mặt cách lòng, đến khi gặp lại liệu có thể giữ được tình cảm như trước . Chi bằng họ đến với . Họ hạnh phúc thì Tú cũng bất hạnh. Chỉ cần phủ nhận, thể Tuấn sẽ cho Thảo cơ hội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bong-hong-trong-ngan-ban/chuong-43-moi-nguoi-1-loi-di.html.]

Chỉ là 1 mùa hè buồn nhất trong đời thôi mà. Có gì khó vượt qua .

Thảo run rẩy từng câu từng chữ được nói từ miệng 2 chàng hot boy. Mãi đến này, từng câu từng chữ vẫn khắc sâu trong trí nhớ của Thảo, rõ mồn một, như 1 nỗi ám ảnh, khiến Thảo thể nào quên được. Là con người, bất kỳ ai cũng phải mạnh mẽ lên. Thảo tiến về phía Tuấn, chỉ đơn giản là nở 1 nụ cười xã giao nhẹ bẫng như 1 cơn gió mùa hạ ̀u hiu:

-Vậy đó chỉ là 1 trò chơi. tớ thấy thanh thản lắm. Ít thì tớ với Dương. Vì thế, mong hãy suy nghĩ nghiêm túc về lá thư.

Nói xong, Thảo chảy 1 giọt nước mắt, nhẹ nhàng bước qua mặt Tuấn Tú.

Cho đến khi Thảo khỏi, 2 chàng hot boy vẫn chỉ biết đứng nhìn theo. Một trò chơi ư? Nếu là 1 trò chơi thì cảm xúc có nặng nề như thế này. Gía như đó đơn giản chỉ là 1 trò chơi thì tốt biết mấy. Khoảnh khắc Thảo xuất hiện, đầu óc Tú trỗng rỗng, còn Tuấn quá đỗi ngạc nhiên phản ứng như thế nào. Cả hai đành bất lực theo bước chân Thảo khỏi.

Giải thích như thế nào đây? Mà cũng làm gì gì để giải thích.

Tú ném cành phượng xuống sân trường bỏ lớp học. Có thứ gì đó đắng nghét trong cổ họng. Rốt cuộc thì Thảo vẫn tổn thương, nhưng mà Thảo . Cũng đúng thôi, trong tim Thảo chỗ nào dành cho Tú. Thôi thì cứ về 2 hướng .

Ở 1 góc khuất trong sân trường, cô học trò lập dị tu tu. Ấm ức thất vọng thất tình? Cô . Cô chỉ cho tuổi học trò và những mộng mơ qua. Ngày mai cô sẽ đổi, chắc chắn sẽ đổi.

..............

Ngày Thảo thi đại học, Tú bay sang Đức. Cuộc sống của Tú như lập trình sẵn . Dù Thảo Thảo thì con đường vẫn đổi.

Chỉ còn chúc cho Thảo đạt thành công như Thảo mong , và chúc cho Thảo thuận lợi đường tình duyên.

Tạm biệt... mối tình đầu…

Loading...