Bông hồng trong ngăn bàn - Chương 109: Đồng cam cộng khổ

Cập nhật lúc: 2025-07-11 09:03:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 109: Đồng cam cộng khổ

con xe Harley-Davidson mà thợ đang hí hoáy sửa cũng thấy ngán ngẩm.

Rõ ràng là hàng hiệu, còn kiểm tra kỹ lưỡng , lúc nào hỏng hỏng, nhè lúc mà hỏng.

Sau khi sửa xe xong, 2 xe nối đuôi lao . Do hôm đổ đèo mưa chẳng thấy gì, nên hôm nay Tuấn với Tú đều cảm thấy gai , chỉ nhanh đến đích. Đường đèo thì ít lối rẽ, cho nên cả 2 chủ quan check . Ai ngờ, lạc lên tận Cao Bằng. Đến lúc lạc thì cũng quá xa . Rút cuộc vẫn tránh khỏi đường tối muộn. 2 xe vội vã để tiếp tục hành trình đến Du Già.

Quay nửa đường, search map lên Du Gìa vẫn còn xa, 2 lối , 1 lối quốc lộ còn 1 lối xuyên rừng. Vẫn là tính nóng vội, đến đích càng sớm càng , cho nên 2 xe lựa chọn xuyên rừng, mặc dù hỏi dân họ đường rừng mới mưa xong nên khó .

Bấy giờ, cả 4 mới thấm thía câu dục tốc bất đạt là như thế nào. Do hôm trời mưa, nên đường rừng là đường đất, đều trở thành những tuyến đường kinh dị với đầy rẫy những ổ gà ổ voi. Thậm chí, thể lái xe nổi mà xuống dắt bộ. Nghe bảo đoạn đường vài km thôi nên cả nhóm cố bền gan tiếp. Bên đường 3 chiếc xe máy và 1 ô tô vứt chỏng chơ, lẽ hôm phượt thủ nổi nên đành bỏ của chạy lấy .

Thảo với Dương cầm tay bộ, còn Tuấn Tú dắt xe.

Tú chán nản thở dài.Tối hôm đổ đèo mưa còn đủ đen , mà tối hôm nay lạc trong rừng. Nếu hôm là địa ngục trần gian, thì cảm giác hôm nay là gì? Không thể nào tưởng tượng nổi nữa.

Thật là, đời quá đen.

Vừa lúc, Thảo cũng nhận cuộc gọi của Huy, hỏi xem đến . Đồng thời thông báo Huy với chị Hương đến nơi . Thảo báo là cả nhóm đang đường rừng , Huy với chị Hương cứ ăn cơm cần đợi.

Sau khi cúp máy, tự nhiên, Thảo bật . Trong cuộc đời cô, đây là tình cảnh dọa nhất mà cô từng gặp .

Dương nắm c.h.ặ.t t.a.y Thảo an ủi:

- Đừng sợ. Tớ võ.

Tuấn đang chán nản mà câu của Dương cũng bật . Lúc nãy, Dương Tuấn đường rừng, Tuấn cảm nhận rõ ràng là Dương đang run lên vì sợ.

Đoạn đường rừng tuy ngắn nhưng mà vượt qua thì khổ. Tận 10h đêm cả nhóm mới khỏi đoạn đường đất lầy lội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bong-hong-trong-ngan-ban/chuong-109-dong-cam-cong-kho.html.]

Lúc thấy khu dân cư, cả nhóm cảm giác như mới từ cõi c.h.ế.t trở về. Lần thì đều thận trọng hơn, hỏi đường dân, đồng thời cũng search map tìm đường.

Hỏi đường xong, 2 chiếc xe tiếp tục cuộc hành trình, cùng lao nhanh con đường bê tông tối om. Mặc dù đường tối, nhưng đường bê tông cũng là may mắn lắm .

Không ngờ, tiếp thì hết khu dân cư và chui rừng tiếp. Cả nhóm còn nước mắt.

Còn may là đoạn đường rừng lầy lội như đoạn , đoạn thể lái xe , đến chỗ nào khó mới dắt bộ. mà, như cũng đủ để cả nhóm cảm thấy thụt xuống hố sâu địa ngục 1 nữa.

2 xe bền gan tiếp, cứ đường là thôi, thể nữa vì cũng chẳng nhà nghỉ nào mà thuê. Cứ hết đoạn đường bê tông đến đoạn đường đất, thậm chí còn qua 1 chiếc cầu đơn sơ bắc qua suối. Đi miết cũng đến 1 ngôi trường. Buổi tối nên ngôi trường hoang tàn vắng vẻ như ngôi nhà ma.

Cũng thấm mệt, 4 xuống nghỉ ngơi check map xem lạc đường . Tại mà càng càng nơi heo hút chẳng thấy bóng .

Nơi ở gần biên giới Trung Quốc. Không cần thận lạc sang Trung Quốc hoặc tệ hơn là gặp bọn buôn .

Vừa lúc, Thảo nhận cuộc gọi của Huy:

- Mọi đến ? Có an ?

Thảo thất vọng trả lời:

- Mọi vẫn an , nhưng search map vẫn còn mấy chục km nữa mới đến.

Huy câu trả lời thì cũng giật . Đã gần 11h đêm, còn đường rừng núi, chẳng ai thạo đường, cố gắng tiếp khi hết đêm còn chẳng đến nơi.

Huy liền bảo:

- Bây giờ các tìm nhà nghỉ ở tạm . Sáng mai hẵng tiếp.

Chị Hương cạnh Huy bên bàn ăn, vẫn kiên nhẫn chờ cả buổi tối. Cả 2 đều nuốt nổi thứ gì bụng. Mặc dù ở nơi an , cả 2 đều lo lắng cho bạn đồng hành đang chịu khổ giữa rừng đêm.

Loading...