Bó hoa cưới của em - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-08-01 12:59:48
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể từ buổi gặp mặt định mệnh ở quán cà phê, thái độ của Tùng đổi hẳn. Anh còn tỏ khó chịu ghen tuông vô cớ nữa. Thay đó, trở nên trầm mặc, ít , và thường xuyên với ánh mắt dò xét, như thể đang cố gắng vị . Anh dám hỏi thẳng, nhưng , trong lòng đang hàng trăm câu hỏi.

Tôi vẫn tiếp tục công việc chuẩn cho đám cưới của Nam. Những ngày cuối cùng hôn lễ, công việc càng trở nên dồn dập. Tôi liên tục mặt tại địa điểm tổ chức, kiểm tra từng chi tiết nhỏ nhất, từ cách sắp xếp bàn ghế, đến màu sắc của hoa trang trí. Tôi thứ thật hảo.

Tùng đôi khi cũng xuất hiện, nhưng chỉ từ xa quan sát. Anh còn tìm cách can thiệp đưa ý kiến. Anh chỉ bận rộn, và Nam luôn ở bên cạnh để hỗ trợ, chỉ đạo công việc. Ánh mắt đầy sự hoang mang, bối rối.

Một buổi chiều, khi đang cùng Nam kiểm tra danh sách khách mời, Tùng tiến gần. Anh đối diện với , giọng nhỏ nhẹ hơn bình thường, như thể sợ làm vỡ tan bầu khí: “Mai, em… em thể cho , rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?”.

Tôi ngẩng đầu lên, thẳng mắt . Tôi thấy sự bối rối và nỗi sợ hãi ẩn sâu trong đôi mắt . Tôi khẽ mỉm : “Anh đấy, trai em sắp cưới vợ. Em đang giúp chuẩn hôn lễ”.

Anh , Nam. Anh , giọng run run: “… nhưng em là nửa năm nữa chúng sẽ cưới mà. Anh cứ nghĩ là…”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bo-hoa-cuoi-cua-em/chuong-7.html.]

Tôi cắt lời , giọng vẫn giữ vẻ bình thản: “Anh cứ nghĩ gì? Anh cứ nghĩ đó là đám cưới của chúng ? Tùng, bao giờ hỏi em một cách rõ ràng ? Anh bao giờ thực sự quan tâm đến những gì em đang làm ? Hay chỉ tự cho rằng thứ đều xoay quanh ?”.

Tùng im lặng. Anh cúi đầu, dám mắt . Tôi tiếp tục: “Em ‘đám cưới mệt lắm’, đó là vì em đang giúp trai em lo liệu từ A đến Z. Em ‘nửa năm nữa’, đó là thời gian mà và chị dâu tương lai của em chọn”.

Không khí trở nên nặng nề. Tùng vẫn đó, như một pho tượng. Tôi cầm tập ảnh cưới in để kiểm tra . Những bức ảnh rạng rỡ của Nam và chị dâu , Nguyệt, tràn ngập hạnh phúc. Tôi giấu chúng kỹ, để Tùng thấy.

Tôi lật từng trang ảnh, cố ý để Tùng thể thấy. Gương mặt của Nam và Nguyệt hiện rõ mồn một trong từng khung hình. Tùng chằm chằm những bức ảnh, đôi mắt mở to dần, từ ngạc nhiên đến bàng hoàng, và cuối cùng là sự vỡ òa của một sự thật nghiệt ngã.

Anh đưa tay run rẩy chạm bức ảnh cưới, nơi Nam đang ôm Nguyệt, nụ rạng rỡ. Anh , ánh mắt chất chứa hàng ngàn câu hỏi, hàng ngàn sự tủi hổ. Giọng thì thầm, gần như thấy: “Cái… cái gì thế ?”.

Đây , giây phút mà chờ đợi bấy lâu. Giây phút mà sự thật sẽ phơi bày. Giây phút mà sẽ nhận , chú rể mà nhắc đến, từ đầu đến cuối, bao giờ là .

Loading...